- Đa Bảo!
Bỗng nhiên, đang lúc chư phật Linh Sơn đại lễ tham bái trước Diệp Hiên, Diệp Hiên nhìn lại Đa Bảo Như Lai, chỉ thấy mặt mũi người rủ xuống, hai đầu gối run rẩy.
- Phật Tổ!
Đa Bảo Như Lai ngẩng đầu lên, chỉ là nụ cười trên mặt còn khó nhìn hơn so với khóc, bởi vì khi Diệp Hiên thi triển Độ Hồn Ma Âm, pháp môn này không linh nghiệm trên người hắn.
Mà Đa Bảo Như Lai giờ phút này giống như phát hiện một chuyện bí mật kinh thiên, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên cực kỳ né tránh, như e ngại cái gì.
- Xem ra ngươi đoán được thân phận của ta rồi?
Diệp Hiên đã qua lại với Đa Bảo Như Lai từ lâu, tu vi đối phương bất quá chỉ là Đại La đỉnh phong, nhưng có thể ngồi lên vị trí chủ nhân Linh Sơn, điều này cũng hiện ra tâm trí và lòng dạ đối phương không đơn giản, giờ phút này Đa Bảo Như Lai hiển nhiên đã phát giác được cái gì.
- Tiểu tăng bái kiến Thiên Đế, chỉ cầu Thiên Đế tha ta một mạng.
Bỗng nhiên, thần sắc Đa Bảo Như Lai cấp tốc biến đổi, quỳ rạp trên đất dập đầu với Diệp Hiên, sắc mặt trở nên trắng bệch.
- Nhiên Đăng.
Diệp Hiên lạnh lùng cười một tiếng, trong khoảnh khắc hiểu rõ thân phận hắn bại lộ chỗ nào, hắn lãnh khốc nhìn lại Nhiên Đăng Cổ Phật, bởi vì trong Linh Sơn này, chỉ Nhiên Đăng có giao hảo với Đa Bảo Như Lai, thân phận của mình tất nhiên do Nhiên Đăng nói cho Đa Bảo Như Lai.
- Thiên Đế thứ tội, Đa Bảo hắn mặc dù từng kết oán với ngài, nhưng hắn dù sao cũng là Linh Sơn chi chủ, có hắn tọa trấn Linh Sơn sẽ giúp ngài giải quyết được rất nhiều phiền phức, tiểu tăng cũng cân nhắc vì ngài.
Nhiên Đăng Cổ Phật vội vàng dập đầu giải thích, trên mặt biện ra vẻ chân thành.
Nhìn bộ dáng hèn mọn của Nhiên Đăng cùng Đa Bảo, Diệp Hiên cười một tiếng, sau đó chậm rãi gật đầu, bởi vì từ đầu hắn đã không nghĩ sẽ độ hóa Đa Bảo, chính như Nhiên Đăng nói, Đa Bảo Như Lai chưởng quản Linh Sơn nhiều năm, giữ hắn lại có tác dụng lớn, càng có thể tránh khỏi rất nhiều phiền phức.
Đùng!
Một luồng huyết thần ti ngưng tụ trong tay Diệp Hiên, đưa tay đánh vào mi tâm Đa Bảo Như Lai, Đa Bảo Như Lai không dám có bất kỳ phản kháng nào, bởi vì hắn biết mình muốn sống, nhất định phải bị quản chế bởi Diệp Hiên, đây cũng là biện pháp duy nhất để sống sót.
- Thiên Đế, năm đó Đa Bảo có nhiều bất kính với ngài, mong rằng Thiên Đế thứ tội, từ nay về sau Đa Bảo đi theo làm tùy tùng cho Thiên Đế, tuyệt không dám sinh tâm phản bội.
Đa Bảo Như Lai hèn mọn dập đầu, cũng biểu hiện ra thái độ của hắn.
- Ngươi không tệ.
Diệp Hiên mỉm cười lên tiếng, hắn rất thích người thông minh, mà Đa Bảo Như Lai chính là người thông minh, mặc dù hai người thù hận đã lâu, lúc trước Diệp Hiên càng muốn giết người này, nhưng tu vi Diệp Hiên hôm nay đã sớm bỏ xa Đa Bảo Như Lai, tự nhiên cũng khinh thường không xem người này là đối thủ.
Đương nhiên, Diệp Hiên cũng không phải người mang lòng từ thiện, lòng dạ của hắn cũng không rộng như vậy, Đa Bảo Như Lai hiện tại, hắn nói giết là có thể giết, nhưng giết hắn đối với Diệp Hiên hiện tại mà nói cũng không có tác dụng gì, mà giờ khắc này, Đa Bảo Như Lai sẽ làm tất cả vì hắn, đây mới là kết quả tốt nhất.
...
Một ngày này phật quang Đại Lôi Âm Tự Linh Sơn che trời, càng có tiếng chư phật thiện xướng truyền đến, tiếng chuông không ngừng gõ vang ở Linh Sơn, vang dội quanh quẩn hàng vạn dặm Tây Ngưu Hạ Châu.
Cũng là ngày hôm đó, tất cả Phật Đà Bồ Tát trong Linh sơn Đại Lôi Âm Tự đều ra khỏi Linh Sơn, bọn hắn hiện lên nộ mục kim cương pháp tướng ngao du Tây Ngưu Hạ Châu, phàm là người không tuân theo Tây Phương giáo nhất mạch thì diệt trừ tất cả.
Xiển giáo đạo thống, giết!
Triệt giáo đạo thống, giết!
Thậm chí Yêu Vương tiềm tu trong thâm sơn đại trạch, càng hoàng triều được đạo thống thế gian thờ phụng, phàm là người không tuân theo Phật giáo, tất cả đều biến thành dị đoan, chư phật che trời dâng lên giết chóc vô biên, dựng nên uy nghiêm Phật môn ngay trong Tây Ngưu Hạ Châu.
Tây phương Linh Sơn náo ra dị động như vậy, cũng khiến cho đạo thống khắp nơi chú ý, nếu như lúc trước tất nhiên sẽ là một chuyện kinh thiên đại sự, nhưng vì trận chiến của hai đại Thiên Đình, Thiên Địa Nhân tam giới đã từng rơi vào náo động, bây giờ Phật môn quét sạch chi thứ của đạo thống, lại chỉ hiện ra một chút tia lửa.
Nhưng, dù chỉ là một tia lửa cũng có thể tạo thành đám cháy, đây vỏn vẹn chỉ là bước đầu tiên của Diệp Hiên, không ai có thể nghĩ đến, một trận thiên địa hạo kiếp chân chính mới chính thức bắt đầu.
Hai đại Thiên Đình, trận chiến năm đó đánh xuyên qua lưỡng giới thiên địa, Thượng Cổ Yêu Đình quy ẩn, thu nạp tất cả thế lực tu sinh dưỡng tức, hai đại Yêu đế càng bế quan không ra, cái gọi chính thống thiên địa hóa thành một chuyện cười.
Trận chiến năm đó quá mức khủng bố, triệt để đánh bóng uy danh vạn cổ của Diệp Hiên, hai đại Yêu đế bị đè xuống, cho dù có Nữ Oa Thánh nhân chống lưng, thì đạo thống tam giới cũng không có người nào dám thần phục Thượng Cổ Yêu Đình.
Thanh danh Thượng Cổ Yêu Đình bị hạ, Chu Thiên Tinh Đấu đại trận bị phá, hai đại Yêu đế bị Diệp Hiên giẫm dưới chân, thượng cổ vạn yêu hao tổn hơn phân nửa, đây là một đả kích cực kỳ nặng nề đối với Thượng Cổ Yêu Đình.
Hãy nói một chút về ba mươi ba trọng Thiên Đình Diệp Hiên suất lĩnh, Diệp Hiên bị Tây Phương Nhị Thánh mang đi, ba mươi ba trọng Thiên Đình tan thành mây khói, đại trận hộ thiên bao phủ ba mươi ba trọng Thiên Đình, không biết giấu ở nơi nào trong trời đất, tất cả tin tức liên quan tới Diệp Hiên thậm chí Thiên Đình như biến mất giữa đất trời.