Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1186 - Chương 1186 - Gặp Lại Minh Hà

Chương 1186 - Gặp lại Minh Hà
Chương 1186 - Gặp lại Minh Hà

- Minh Hà, có vay có trả, đây là nhân quả định số, dù cho ngươi thêm trăm vạn năm nữa, ngươi cũng không thể lĩnh hội được Hồng Mông Tử Khí.

Giọng Diệp Hiên quanh quẩn trên bầu trời U Minh Huyết Hải, cũng khiến cho U Minh Huyết Hải biến hóa cực lớn.

Ào ào ào.

Huyết hải lật trời, sóng lớn cuồn cuộn, một cơn sóng lớn lật trời cuốn lên vạn trượng, Minh Hà Lão Tổ lặng yên xuất hiện trên thủy triều, lệ khí huyết quang quanh thân có chút nở rộ, hai mắt híp lại nhìn về phía Diệp Hiên.

- Sư tôn.

Thấp Bà cúi người hành lễ, lùi ra sau lưng Minh Hà Lão Tổ.

- Lão tổ ta sống từ niên đại hồng hoang đến đương thời, chưa từng nghe trong Phật môn có nhân vật nào như ngươi, không biết đạo hữu là người nào, có quan hệ gì với Tây Phương Nhị Thánh?

Minh Hà Lão Tổ lạnh giọng mở miệng.

Vài vạn năm không gặp, Minh Hà Lão Tổ không có gì thay đổi, chỉ là hai đầu lông mày có thêm vẻ u sầu, như là vài vạn năm qua đi ngày đêm hắn dày vò điều gì, giờ phút này đối mặt Diệp Hiên càng cẩn thận từng li từng tí.

Minh Hà Lão Tổ chính là được U Minh Huyết Hải thai nghén, mà U Minh Huyết Hải chính là được ô huyết của đại thần Bàn Cổ biến hóa, nói đến đây thì Minh Hà Lão Tổ cũng coi như là huyết mạch của Bàn Cổ, cũng có hiểu biết về một số Chuẩn Thánh cổ lão.

Chỉ là hôm nay Diệp Hiên hóa thành Thanh Minh Phật Tổ đến đây, hắn cũng không nhận ra người này, mà sự tình làm cho Minh Hà Lão Tổ cảm thấy nặng nề là, tu vi của đối phương vậy mà vượt xa hắn, càng cho hắn một loại cảm giác uy hiếp cực kỳ mãnh liệt.

- Bần tăng pháp hiệu Thanh Minh, chính là sư đệ của Tây Phương Nhị Thánh, hôm nay đến đây chỉ là đòi lại Hồng Mông Tử Khí.

Diệp Hiên khẽ mỉm cười nói.

- Hừ.

Minh Hà Lão Tổ hừ lạnh nói:

- Đạo hữu, mặc dù tu vi ngươi hơn xa ta, nhưng Hồng Mông Tử Khí không có trên người bản tổ, ngươi nên từ đâu tới đây thì về chỗ đó đi.

- Ồ?

Diệp Hiên cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Minh Hà Lão Tổ có chút biến đổi, nói:

- Năm đó Diệp Hiên đưa Hồng Mông Tử Khí cho ngươi mượn, giờ phút này ngươi nói Hồng Mông Tử Khí không ở trên người của ngươi, cái này chẳng phải chuyện tiếu lâm?

- Ngươi... Từ đâu ngươi nghe được chuyện này?

- Ngươi... Ngươi gặp qua Diệp Hiên?

Sắc mặt Minh Hà Lão Tổ đột nhiên thay đổi, một vòng sát cơ xẹt qua từ ánh mắt hắn, hiển nhiên bị Diệp Hiên nói trúng tâm can, cũng khiến cho tâm thần hắn dao động đến cực điểm.

- Đâu chỉ gặp qua, hắn còn nhờ ta thay hắn đến đây gặp ngươi đòi lại Hồng Mông Tử Khí, không biết ngươi trả hay là không trả?

Diệp Hiên khẽ mỉm cười nói.

Sắc mặt Minh Hà Lão Tổ hơi biến, sau đó hai mắt nhất chuyển cười như điên nói:

- Diệp Thiên Đế cùng bản tổ là hảo hữu chí giao, mà năm đó hai đại Thiên Đình đại chiến, hắn bị Tây Phương Nhị Thánh mang về thế giới tây phương cực lạc, giờ phút này tăng nhân ngươi dùng danh hào của hắn nói Hồng Mông Tử Khí trong tay ta, cái này chẳng phải là chuyện cười lớn?

- Vậy theo ý ngươi, ngươi không định trả rồi?

Nụ cười Diệp Hiên tắt đi, phật quang vờn quanh quanh thân, điều này khiến cho Minh Hà Lão Tổ cười lạnh liên tục nói:

- Nếu Diệp Hiên tự mình đến đây, bản tổ tự nhiên sẽ bàn giao cho hắn, đáng tiếc Tây Phương giáo ngươi muốn nắm thóp bản tổ, các ngươi đúng là si tâm vọng tưởng.

- Tiểu tử, đừng nói lão tổ ta không có nhắc nhở ngươi, cho dù tu vi ngươi siêu việt hơn ta thì đã làm sao? Chuẩn Đề còn giết không được ta, trừ phi ngươi hủy diệt toàn bộ U Minh Huyết Hải, còn không lão tổ nhìn Tây Phương giáo các ngươi có thể làm gì được ta.

Minh Hà Lão Tổ đã là vò mẻ không sợ rơi, hắn đã bị Tây Phương Nhị Thánh để mắt tới, cái này đã thành kết cục đã định, mà Hồng Mông Tử Khí chính là hi vọng cuối cùng của hắn, muốn hắn đưa ra vật này, còn khó hơn muốn tính mệnh hắn.

- Thế nhân đều nói tu vi Minh Hà Lão Tổ thông thiên, dù là Chuẩn Thánh cũng cực kỳ khó chơi, hôm nay bản tọa muốn thử một lần, xem lời ấy phải chăng là thật.

- A Di Đà Phật.

Diệp Hiên tụng phật hiệu, xuất thủ Chưởng Trung Phật Quốc, từng hư ảnh tôn Phật Đà vắt ngang trên không huyết hải, trực tiếp trấn áp tới Minh Hà Lão Tổ.

- Tiểu tặc ngốc, ngươi dám?

Bị người lấn tới cửa, đây đối với Minh Hà Lão Tổ mà nói là mất hết mặt mũi, giờ phút này Diệp Hiên ra tay với hắn, tức là hoàn toàn không có để Minh Hà Lão Tổ hắn trong mắt, điều này cũng khiến Minh Hà tức giận rống to, ầm vang lấy ra hai kiếm Nguyên Đồ A Tỳ, trực tiếp chém tới hướng Diệp Hiên.

Ầm ầm.

Chưởng Trung Phật Quốc, hai kiếm sát phạt, Diệp Hiên cùng Minh Hà Lão Tổ ầm vang va chạm lập tức khiến cả tòa U Minh Huyết Hải kịch liệt bốc lên, càng chấn động mười tám tầng Địa Ngục, khiến cho rất nhiều đại nhân vật Địa Phủ chú ý.

U Minh Huyết Hải trong Địa phủ chính là cấm địa, càng là địa bàn của Minh Hà Lão Tổ, mà Minh Hà Lão Tổ cũng tuyệt đối là nhân vật số một số hai trong Địa Phủ, U Minh Huyết Hải bắt đầu phát sinh náo động, thì làm sao không làm cho các nhân vật khắp nơi trong Địa Phủ chú ý.

- Tốt cho một Thanh Minh Phật Tổ, Minh Hà có thể bị hắn lấn áp?

Địa Tạng Vương Bồ Tát cưỡi linh thú Đế Thính, đứng ở mười tám tầng Địa Ngục nhìn Diệp Hiên đánh một trận với Minh Hà, khi hắn nhìn thấy Minh Hà Lão Tổ bị Diệp Hiên đánh liên tiếp rút lui, trong miệng truyền đến tiếng kêu chấn kinh.

...

Trên Nại Hà Kiều.

Mạnh Bà tay cầm cổ bát pha tạp, đang lúc múc canh Mạnh Bà đưa cho các vong hồn chuyển sinh, sợi tóc trắng bệch che đậy khuôn mặt nàng, chỉ là ánh mắt nhìn xuyên qua sợi tóc như đang chăm chú nhìn Minh Hà Lão Tổ đại chiến với Diệp Hiên.

Bình Luận (0)
Comment