- Khai.
Thông trời động đất, phá vỡ hai giới, một cánh cửa xuất hiện trong hư không từ một cơn lốc xoáy, chính là cánh cửa từ Địa Phủ thông hướng tới Địa Tiên Giới, Diệp Hiên như ngôi sao lộng lẫy nhất giữa trời đất, hai tay sừng sững trong hư không, bên cạnh hắn là nhục thân của Diệp Yêu Nguyệt mới được tái tạo.
- Yêu Nguyệt, ta dùng Cửu U Minh Thủy cùng Thiên Dương Thần Hỏa giúp ngươi lấy lại nhục thân, càng cưỡng ép đưa tu vi ngươi tăng lên tới Đại La đường ranh giới thứ ba, chỉ cần ngươi không đụng tới nhân vật chuẩn Thánh, chắc hẳn cũng có thể tự vệ.
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng.
- Đa tạ đại ca.
Diệp Yêu Nguyệt cúi đầu.
- Ghi nhớ lời đại ca nói, trừ phi ta tái hiện thế gian, còn lại tuyệt đối không thể rời khỏi Thiên đình.
Diệp Hiên dặn dò nói.
- Đại ca, tiểu muội biết, tiểu muội cùng Huyền Nữ tỷ tỷ chờ đại ca trở về.
Diệp Yêu Nguyệt bái ba lạy, dưới chân dâng lên Kim Vân, hóa thành một đạo độn quang lao vào cánh cửa vòng xoáy, chỉ cần thông qua cánh cửa này, nàng có thể quay về Địa Tiên giới.
Ầm ầm.
Bỗng nhiên, trời đất rung chuyển, Lục Đạo Luân Hồi, đang lúc Diệp Yêu Nguyệt muốn đi vào vòng xoáy cánh cửa, lục đạo pháp tắc ầm vang đè ép, muốn đánh nát cánh cửa thông hướng Địa Tiên Giới.
Hiển nhiên, lúc đầu Diệp Yêu Nguyệt đã chết, nhưng lại được Diệp Hiên khởi tử hoàn sinh, giờ phút này muốn hoàn dương thế gian, cái này đã làm trái pháp tắc sinh tử luân hồi, càng khiến cho pháp tắc dẫn động lục đạo trấn áp tới hắn.
- Đại ca.
Lọt vào kinh biến, Diệp Yêu Nguyệt kinh hô, lục đạo pháp tắc quá mức khủng bố, cho dù tu vi của nàng được Diệp Hiên cưỡng ép tăng lên tới Đại La đạo đường ranh giới thứ ba, nhưng đối mặt lục đạo pháp tắc, nàng cũng không thể nào ngăn cản.
- Làm càn.
Như cửu thiên kinh lôi nổ vang, giống như hoàn vũ băng diệt, lông mi Diệp Hiên nhíu một cái, trong miệng truyền đến tiếng hét to, không thấy hắn có động tác gì, chỉ đơn giản đánh ra một cái, lục đạo pháp tắc ầm vang diệt vong.
- Đạo hữu nghịch chuyển nhân sinh tử, làm trái sinh tử luân hồi, chẳng lẽ không sợ Thiên Đạo trách cứ?
Thiên địa rúng động, mênh mông lên tiếng, từ nơi sâu trong Địa Phủ, Lục Đạo Luân Hồi ù ù vận chuyển, thân ảnh màu đen ngồi xếp bằng trước Lục Đạo Luân Hồi đang chậm rãi đứng dậy, lời nói xuyên thấu qua vô tận hư không truyền tới Diệp Hiên.
- Lời ta nói là pháp, ta làm là tắc, ý ta là thiên ý, tâm ta là thiên tâm, cái gọi là Thiên Đạo trách phạt lại tính là gì?
Giọng nói Diệp Hiên lạnh lùng, hắn giương mắt nhìn Lục Đạo Luân Hồi, một đôi pháp nhãn chiếu phá vô tận hư ảo, một cỗ uy thế trấn diệt thương thiên hoàn vũ ầm vang bộc phát.
- Nếu ngươi không phục, có thể ngăn nàng rời đi, ngươi dám không?
Diệp Hiên lạnh chìm lên tiếng, không chút nể mặt người này, ngôn từ mang sát ý ngút trời.
Thời gian như đứng im, không gian tựa như đông kết, khi lời Diệp Hiên vừa dứt, lục đạo pháp tắc phủ đầy trời đất ngưng trệ, khí tức thân ảnh màu đen cứng, Lục Đạo Luân Hồi cũng đang trì trệ không động.
- Mạnh Bà, ngươi chẳng lẽ không muốn nói thứ gì sao?
Ba hơi thở qua đi, thân ảnh màu đen trầm thấp lên tiếng, càng ngóng nhìn về phía Nại Hà Kiều.
- Để nàng đi.
Mạnh Bà tay cầm bát cổ bị mẻ, nàng vẫn như cũ đang đưa canh Mạnh Bà tiễn các vong hồn đầu thai, chỉ là thân hình nàng khom khom có chút dừng lại, trong nháy mắt có chút do dự, cuối cùng bình tĩnh trở lại, rồi tiếp lời hư ảnh màu đen.
- Tốt, ngay cả Mạnh Bà ngươi cũng không dám quản hắn, vậy Chuyển Luân ta cần gì phải làm ác nhân?
Hư ảnh màu đen giơ tay khẽ động, lục đạo pháp tắc giữa trời đất không còn, hắn lại xếp bằng ngồi trước Lục Đạo Luân Hồi, sau đó không còn động tĩnh nào nữa.
- Đi thôi.
Hai tay Diệp Hiên đặt sau lưng, giọng hắn khàn khàn mà trầm thấp, điều này cũng khiến cho Diệp Yêu Nguyệt nhẹ gật đầu, cuối cùng tiến vào vòng xoáy cánh cửa quay về dương gian.
Đùng.
Vòng xoáy cánh cửa khép kín, trời đất khôi phục lại bình thường, khóe miệng Diệp Hiên hiện ra một nụ cười, chỉ là hai mắt của hắn vẫn cực kỳ âm trầm, ẩn chứa một loại cảm giác cấp bách.
Mặc dù Diệp Hiên nói với Diệp Yêu Nguyệt, chỉ cần Nữ Oa không tự mình xuất thủ, Thiên Đình tạm thời không quá nguy hiểm, hắn còn ban cho Diệp Yêu Nguyệt ba viên Vạn Phật Kim Đan, cũng đủ giúp cho ba đại Chuẩn Thánh phục hồi thương thế như cũ.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu Nữ Oa thật sự xuất thủ với Thiên Đình, Thiên Đình ngăn cản thế nào?
Thời gian, Diệp Hiên biết hiện tại mình cần thời gian, để hắn vượt qua Thiên Đạo đệ tam kiếp, bởi vì chỉ có vượt qua Thiên Đạo đệ tam kiếp, hắn mới có thể đủ tư cách khiêu chiến với Thánh nhân.
- Đạo hữu thần thông quảng đại, mặc dù nhìn như người phật môn, nhưng trong lòng lại không có nửa phần phật niệm, mặc dù ta không biết đạo hữu là thần thánh phương nào, nhưng mời đạo hữu rời khỏi Địa Phủ, chớ có tham dự phân tranh trong Địa Phủ, như thế cũng chỉ hóa thành an ổn trong tam giới.
Trên Nại Hà Kiều, Mạnh Bà lộ ra tư thái khiêm tốn, nàng cách vô tận hư không đối thoại với Diệp Hiên.
Đáng tiếc, Diệp Hiên đang nhìn trời đất, chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua Mạnh Bà, sau đó hất ống tay áo nhanh chân mà đi, không trả lời Mạnh Bà.
- Xem ra hắn thật là đại kiếp của ta.
Trên Nại Hà Kiều, nước trong Hoàng Tuyền dưới cầu trào lên không thôi, dòng nước đục ngầu như nhấn chìm vạn linh, khí tức Mạnh Bà đau thương ngừng chân trên cầu, trong miệng phát ra một tiếng thở dài.
...
Thịnh Yến Vạn Quỷ, chính là thịnh sự cực lớn của Địa Phủ, không biết bao nhiêu đại nhân vật trong Địa Phủ đích thân trình diện, nói là cùng một chỗ cùng bàn đến việc phát triển Địa Phủ trong tương lai, nhưng thực tế chính là phân chia lợi ích cá nhân.