Tây Phương Nhị Thánh liếc mắt một cái đã nhận ra Nguyên Linh, lần trước đối phương xuất hiện ở thế giới tây phương cực lạc, nhưng hai người bọn hắn không thể lưu lại người này, đây vẫn là tâm bệnh của hai người, giờ phút này Diệp Hiên gặp phải nguy cơ sinh tử, đối phương lại xuất hiện, hiển nhiên quan hệ giữa hai người tuyệt đối không tầm thường.
Không chỉ có tâm tình Tây Phương Nhị Thánh cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm trọng, mấy đại Thánh Nhân khác cũng kinh nghi khó hiểu, chỉ vì Nguyên Linh quá mức thần bí quỷ dị.
Không phải Thánh Nhân, lại có tu vi không kém Thánh Nhân, đây quả thực chính là chuyện không thể nào xảy ra, càng làm cho người ta không dám tin.
Dưới Thánh Nhân đều là con kiến hôi, đây cũng không phải nói mà thôi, chính là thiết luật vạn cổ bất biến, nhưng hôm nay Nguyên Linh xuất hiện lại phá vỡ thiết luật này.
Năm xưa Hồng Quân Đạo Tổ từng nói qua, thánh vị trong thiên địa này chỉ có bảy vị, giờ phút này thất đại Thánh Nhân đã xuất hiện, vì sao còn có nhân vật có thể sánh ngang Thánh Nhân xuất hiện, chẳng lẽ Hồng Quân Đạo Tổ đang nói dối?
- Những người được gọi là Thánh Nhân như các ngươi chỉ là ếch đáy giếng, đồ nhi ta tuy rằng ngoan cố một chút, nhưng làm sư tôn sao có thể nhìn hắn chết trong tay các ngươi?
Nguyên Linh chắp hai tay sau lưng, từng luồng sương mù màu đen quấn quanh người hắn, âm thanh trầm thấp mà khàn khàn.
- Ngươi là sư tôn của Diệp Hiên? Ngươi chính là Nguyên Linh?
Thông Thiên Giáo Chủ nhướng mày, ánh mắt nhìn về phía Nguyên Linh hiện ra vẻ cực kỳ khiếp sợ.
Năm đó, Diệp Hiên đã từng nói với hắn về Nguyên Linh, chỉ là Thông Thiên Giáo Chủ chưa bao giờ nghe qua trong Tam Giới có nhân vật này, không ngờ hôm nay Diệp Hiên gặp phải đại kiếp nạn sinh tử, sư tôn của hắn lại xuất hiện.
- Thông thiên?
- A.
Nguyên Linh cất bước ở trong hư không, trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ nhìn về phía Thông Thiên Giáo Chủ nói:
- Nếu nói trong Tam Thanh, Thông Thiên ngươi xúc động nhất, Hồng Quân năm xưa trước khi chưa có Hợp Đạo cướp Tru Tiên Tứ Kiếm của La Hầu đưa cho ngươi, theo lý mà nói, trong mấy vị Thánh Nhân thì chỉ có người có Tru Tiên trận đồ trong tay, một thân chiến lực có thể nói xuất chúng, chỉ tiếc ngươi làm việc quá mức lỗ mãng xúc động, lúc này mới rơi vào kết cục bại trận chạy trốn về Bích Du cung ở trong Phong Thần đại kiếp năm xưa.
Nguyên Linh nói đến đây hơi dừng lại, xoay người nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn nói:
- Ở trong Tam Thanh, Nguyên Thủy ngươi là dối trá nhất, luôn muốn tính kế sư đệ này của ngươi, cho dù trong lòng cũng không phục đại sư huynh Lão Tử của ngươi, càng muốn trở thành người đứng đầu Tam Thanh, đáng tiếc tầm mắt của ngươi quá thấp, cuối cùng chỉ là một con ếch đáy giếng mà thôi.
Nguyên Linh rất có một bộ dáng chỉ điểm giang sơn, cho dù Thông Thiên Giáo Chủ cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn là Tam Thanh Thánh Nhân, cũng không có ở trong mắt hắn, rất thích ý bình luận tính tình hai người.
- Ngươi......
Bị Nguyên Linh nói ra tâm tư, sắc mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ biến, nhưng ánh mắt nhìn về phía Nguyên Linh lại càng nghiêm trọng, chỉ bởi theo lời nói của Nguyên Linh, hắn có thể nghe ra, thời gian người trước mắt này tồn tại cực kỳ lâu dài, dù nhắc tới Hồng Quân Đạo Tổ cũng không để ở trong mắt.
- Còn có Nữ Oa ngươi này, Tam Thanh bất hòa dù sao cũng là nguyên thần của Bàn Cổ biến thành, có nội tình không thể khinh thường, mà Nữ Oa ngươi chỉ là Yêu tộc mà thôi, nếu không phải Hồng Quân lão nhi năm xưa cố ý làm cho ngươi thành Thánh, sao ngươi có thể có địa vị như hôm nay?
Nguyên Linh cười lạnh nhìn về phía Nữ Oa nói.
- Cái gì?
- Đạo tổ cố ý để cho ta thành thánh?
- Ngươi nói lời này có nghĩa gì?
Nghe Nguyên Linh nói, sắc mặt Nữ Oa đột biến, nàng có một loại cảm giác, giống như nhân vật thần bí trước mắt biết rất nhiều bí mật động trời không ai biết.
- Ha ha.
Nguyên Linh cười lạnh, ánh mắt nhìn về phía Nữ Oa càng quỷ dị khó lường nói:
- Vạn vật luân chuyển, thiên đạo sụp đổ, cái gọi Thánh Nhân chỉ là Thánh Nhân của Hồng Quân hắn, các ngươi căn bản không hiểu cái gì mới là Thánh Nhân chân chính, mà vận mệnh của Nữ Oa ngươi thê thảm, chẳng qua chỉ là một đứa con rơi trong tay hắn mà thôi.
- Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?
Nghe Nguyên Linh nói chuyện, tâm thần Nữ Oa không yên, cảm giác giống như có chuyện gì không tốt xuất hiện ở trên người nàng, chỉ là nàng căn bản tìm không được nguồn gốc, nhưng tâm linh lại không ngừng run rẩy.
- Cái gọi là Hồng Mông Tử Khí, chỉ là Hồng Quân lão nhi thu thập từ Hồng Mông thần thụ có được, cái gọi công đức thành Thánh cũng chỉ là một lời nói dối, tương lai các ngươi sẽ biết, đây là một chuyện buồn cười cỡ nào.
Nguyên Linh cười hắc hắc, cũng không có trả lời câu hỏi của Nữ Oa, chỉ là ánh mắt nhìn mấy đại Thánh Nhân hiện ra cực kỳ khinh miệt, giống như đang nhìn một chuyện cười.
- Chẳng lẽ đạo hữu là nhân vật ngoài tam giới?
Tây Phương Nhị Thánh kinh nghi bất định, thăm dò hỏi thăm, thả tư thái bản thân xuống cực thấp.
- Đạo hữu?
Nguyên Linh lạnh lùng nhìn thoáng qua Tây Phương Nhị Thánh, trong miệng thốt ra lời khinh miệt.
- Trong thiên địa này, có thể xưng ta là đạo hữu cũng chỉ có Hồng Quân và La Hầu. Hai tiểu hòa thượng các ngươi tuy rằng quỷ kế đa đoan, nhưng cũng chỉ là quân cờ của Hồng Quân mà thôi, muốn thoát khỏi sự khống chế của hắn, chẳng qua chỉ là chuyện cười.
Những gì đã nói ra không làm người ta kinh ngạc muốn chết không ngớt, Nguyên Linh chậm rãi nói, rất có một bộ tư thái nắm trong tay thiên địa đại thế, khẩu khí của hắn lớn đến dọa người, để sáu đại Thánh Nhân bị chấn động tại chỗ.