- Thiên Đế, nếu ngài thật muốn đi tới Hậu Thổ cung, không bằng để cho chúng ta đi theo bên người, như vậy cũng có thể có chiếu ứng.
Côn Bằng có chút sầu lo nói.
- Ta có chuyện cần các ngươi đi làm, các ngươi nghe ta tỉ mỉ nói.
Diệp Hiên cười quỷ dị, bắt đầu hạ giao nhiệm vụ cho mọi người trong Thiên Đình...
- Cái gì?
- Tiêu diệt đạo thống của Xiển giáo?
Khi nghe Diệp Hiên giao nhiệm vụ cho mình, sắc mặt Khổng Tuyên đại biến, quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình.
- Thiên Đế, ngài muốn ta tiêu diệt Linh Sơn?
Côn Bằng càng run rẩy lên tiếng, quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình.
Hai đại Chuẩn Thánh chấn động tâm thần, si ngốc nhìn về phía Diệp Hiên, quả thực cho rằng Diệp Hiên đã điên, lại muốn bọn họ làm ra chuyện hoang đường như vậy.
- Yên tâm, Bổ Thiên thịnh hội triệu tập, tất cả Chuẩn Thánh đều phải đi tới Hậu Thổ cung, những Thánh nhân này cũng không ngoại lệ, bằng tu vi của hai người các ngươi, diệt đạo thống của bọn họ là rất dễ dàng.
Diệp Hiên nói tới đây quỷ dị cười nói:
- Hơn nữa, các nhân tài mới nổi của những đạo thống này sẽ trong ứng ngoại hợp với ngươi.
Diệp Hiên nói xong lời này, trực tiếp đánh ra hai ngọc bài, rơi vào trong tay Côn Bằng cùng Khổng Tuyên, nói:
- Năm xưa ta từng bày ra rất nhiều ám kỳ ở trong các đại đạo thống, mấy vạn năm trôi qua, bọn họ đã trưởng thành trở thành trụ cột trong các đại đạo thống, các ngươi nội ứng ngoại hợp, có thể triệt để tiêu diệt những đạo thống này.
Không đợi hai đại Chuẩn Thánh trả lời, Diệp Hiên trầm thấp nói:
- Bằng Ma ở đâu.
- Thần ở đây.
Bằng Ma sải bước ra, hắn thân là Đại La đỉnh phong, ngoại trừ mấy đại Chuẩn Thánh, tu vi mạnh nhất là hắn.
- Cầm lệnh bài của ta đi U Minh Huyết Hải một chuyến, nói cho Minh Hà lão tổ biết Diệp Hiên ta đã trở lại, ta muốn hắn thống nhất Địa Phủ trước khi Bổ Thiên thịnh hội chấm dứt.
Diệp Hiên tiện tay đánh ra một lệnh bài, cũng làm cho Bằng Ma kinh ngạc tiếp nhận trong tay, sau đó bất ngờ tỉnh lại khom người bái Diệp Hiên một cái, lĩnh mệnh rời đi.
Diệp Hiên không ngừng phát ra mệnh lệnh, cả Thiên Đình đều chấn động, ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Hiên càng rung động đến cực điểm, hiển nhiên việc Diệp Hiên muốn làm sẽ rất kinh thiên động địa.
- Thiên Đế, Tây phương Linh Sơn cùng Xiển giáo nhất mạch mặc dù có thể diệt, nhưng đây chính là đạo thống của Thánh nhân, nếu để cho Tây Phương Nhị Thánh cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn biết được, chỉ sợ....
Côn Bằng run rẩy nói ra tiếng, có chút nói không nổi lời tiếp theo.
- Chỉ cần ngươi dựa theo phân phó của ta làm là được, chuyện còn lại bổn đế tự có quyết định.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.
- Vâng.
Côn Bằng khom người bái lạy, trực tiếp lĩnh mệnh mà đi.
- Diệp huynh đệ, chẳng lẽ... Chẳng lẽ ngươi muốn thống nhất tam giới?
Khổng Tuyên cũng không ngốc, ngược lại hắn vô cùng thông minh, năm đó một loạt mệnh lệnh từ trong miệng Diệp Hiên phát ra, Khổng Tuyên mơ hồ hiểu được suy nghĩ của Diệp Hiên.
- Thống nhất tam giới là chuyện ta luôn muốn làm, nhưng chuyện này hiện tại đối với ta mà nói còn không tính là cái gì, ta sẽ chuẩn bị một phần đại lễ cho đám người Nữ Oa, đây mới là chuyện ta muốn làm.
Diệp Hiên mỉm cười quỷ dị nói.
......
Ầm ầm.
Trên bầu trời, trong hư không.
Cuồng phong đang gào thét khắp thiên địa, lôi đình màu đen đang lóe ra, mây đen dày nặng vô biên đang cuồn cuộn mãnh liệt, Diệp Hiên sừng sững trên chín tầng trời, hai tay hắn múa động càn khôn bầu trời, càng giống như nghịch loạn phiến thiên địa này.
- Khởi.
Đại thuật loạn thiên, khai thiên tích địa, khi ngón tay Diệp Hiên giơ ra, mây gió thiên địa biến ảo, biển tây bắc cuồn cuộn sóng biển, Bất Chu sơn vốn sụp đổ đang nhổ đất bay lên, sao trời trên ba mươi ba tầng Thiên Đình vờn quanh Bất Chu sơn, Bất Chu sơn thông thiên quán địa kia lại tái hiện thế gian.
- Bất Chu làm gốc, Thiên Đình làm cơ sở.
Ầm ầm.
Sóng lớn tung trời, Bất Chu đằng không, Bất Chu núi thông thiên quán địa lại trôi nổi bay lên từ trên mặt biển, uy năng loạn thiên động địa hiển lộ không thể nghi ngờ.
Đông —— đông —— đông.
Chiến trống cửu thiên đang lôi động, lôi âm sát sinh đang nổ vang, ánh sáng tiên yêu đầy trời kích động, mây mù che trời cuồn cuộn tràn ra tám phương thiên địa.
Tam thập tam trọng Thiên Đìnhhoàn toàn động đậy, Khổng Tuyên Côn Bằng mỗi người mang mười vạn thiên binh đi diệt Linh sơn cùng Xiển giáo nhất mạch, Thái Thượng lão quân tọa trấn ba mươi ba trọng Thiên Đình, dưới trướng còn có trăm vạn thiên binh ở bên cạnh, Hỗn Độn Tuyệt Thiên Trận đang phát động, Bất Chu Sơn mang theo ba mươi ba tầng Thiên Đình bay ra ngoài trời.
Không ai biết Diệp Hiên muốn làm cái gì, bọn họ chỉ dựa theo Diệp Hiên phân phó đi làm việc, bởi vì mỗi người ở Thiên Đình đều tín nhiệm Diệp Hiên vô điều kiện.
Trên bầu trời, sấm sét tung hoành trong những đám mây.
Một nụ cười tàn khốc lộ ra lên khóe miệng Diệp Hiên, hắn hơi bấm ngón tay tính toán, cách Bổ Thiên thịnh hội mở ra còn có tám mươi năm, mà Bất Chu sơn mang Thiên Đình đi Hậu Thổ cung ít nhất cũng cần năm mươi năm, trong mấy chục năm này, đủ để hắn làm tốt tất cả.
Ầm ầm.
Bước ra một bước, hư không sụp đổ, Diệp Hiên trong nháy mắt biến mất ở trong thiên địa, mà phương hướng đi tới chính là tam thập tam trọng thiên ngoại.
......
Tam thập tam trọng thiên ngoại, tinh không mênh mông, sao băng san sát.
Từng ngôi sao lớn dựa theo định luật cổ xưa không thay đổi ong ong chuyển động, biển sao mênh mông cuồn cuộn lên sóng lớn tinh không, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy chùm sáng rực rỡ xẹt qua tinh không, càng có thể nhìn thấy các loại tự mình của đại năng Tiên và Yêu bôn ba ở trong tinh không.