- Đại ca, không được, Hỗn Độn Chung tương liên với huyết mạch của ngươi, nếu ngươi cho nàng, chính ngươi cũng phải gặp nguy hiểm có thể thân tử đạo tiêu.
Đế Tuấn đau thương rống to, hắn muốn ngăn cản Đông Hoàng Thái Nhất, nhưng hắn bị thánh uy Hậu Thổ trấn áp, giờ phút này ngay cả một ngón tay cũng không ngẩng lên được.
- Nhị đệ, chúng ta đã không còn hi vọng, đã nàng muốn Hỗn Độn Chung này, vậy ta sẽ đưa cho nàng.
Đông Hoàng Thái Nhất bi thương cười một tiếng, hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết đột nhiên điểm vào Hỗn Độn Chung, trực tiếp chặt đứt liên hệ bản thân với Hỗn Độn Chung.
Phốc!
Một ngụm máu tươi dâng lên trào ra từ trong miệng Đông Hoàng Thái Nhất, trong nháy mắt sắc mặt của hắn trở nên vô cùng trắng bệch, cả người hôn mê trên mặt đất, mà trong nháy mắt Hỗn Độn Chung hóa thành một vệt kim quang rơi vào trong tay Hậu Thổ.
- Đại ca!
Đế Tuấn cực kỳ bi ai rống to, thánh uy của Thiên Đạo trấn áp trên người hắn đã tiêu tán, điều này cũng khiến hắn ngã nhào vào người Đông Hoàng Thái Nhất, hai hàng nước mắt tuông trào.
- Được được được.
- Chuyện hôm nay Yêu tộc ta vĩnh sinh sẽ không quên.
Đế Tuấn buồn bã rống to, hắn ôm lấy thân thể Đông Hoàng Thái Nhất, nhanh chân rời khỏi Hậu Thổ cung, mà Hậu Thổ đạt được Hỗn Độn Chung tự nhiên cũng khinh thường không làm khó hai người.
Đường đường là nhị đế Yêu tộc, hôm nay rơi vào kết quả như vậy, có thể nói thê lương không thôi, càng khiến người ta cảm thấy thổn thức, nhưng thế lực khắp nơi lúc này cũng hiểu rõ ra một chuyện.
Ý chí Thánh Nhân không cách nào ngăn cản, Vu tộc quật khởi, Yêu tộc đã trở thành quá khứ, cái gọi là Thượng cổ Yêu đình càng không còn uy nghiêm như trước kia, chỉ dựa vào một Hậu Thổ là chèn ép được Yêu tộc.
- Bổ Thiên Thịnh Hội liên quan đến an nguy tam giới, các ngươi đều là trụ cột vững vàng của tam giới, bản thánh đã mời các Thánh Nhân khác đến Hậu Thổ cung, tám mươi năm sau sẽ thương nghị cộng đồng bổ thiên chi pháp, đến lúc đó các ngươi muốn đồng tâm đồng đức....
Trong Hậu Thổ cung, giọng Hậu Thổ uy nghiêm truyền đến, thế lực khắp nơi tĩnh tai lắng nghe Hậu Thổ dạy bảo, không người nào để ý hai đại Yêu Đế, càng sẽ không để ý sống chết của Đông Hoàng Thái Nhất.
...
Ngoài Hậu Thổ cung.
Trong miệng Đế Tuấn chảy máu, hắn ôm Đông Hoàng Thái Nhất đang hôn mê xuyên qua tinh không, sau lưng kéo theo hơn ngàn đại yêu, chỉ là, một cỗ khí tức bi thống nặng nề tràn ra trên người bọn hắn.
- Bệ hạ, không thể đi, khí tức Đông Hoàng bệ hạ càng ngày càng yếu, nếu không thi cứu chỉ sợ Đông Hoàng bệ hạ hắn....
Phong Bá run giọng nhắc nhở, điều này cũng khiến Đế Tuấn bỗng nhiên hơi dừng, trong miệng truyền đến tiếng nói cực kỳ bi thương.
- Hậu Thổ, Vu tộc, các ngươi đều đáng chết.
- Nhanh, bày ra Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, ngưng tụ lực lượng ngàn vạn tinh quang cho đại ca ta, vạn vạn lần giữ lấy tính mệnh hắn.
Mắt Đế Tuấn đỏ ngầu muốn nứt, trực tiếp hạ xuống một tinh thể khô bại, hơn ngàn đại yêu sau lưng không dám chậm trễ, trực tiếp bố trí Chu Thiên Tinh Đấu đại trận, mà Đế Tuấn vội vàng đặt Đông Hoàng Thái Nhất vào giữa, cả người như kiến bò trên chảo nôn nóng không thôi, ánh mắt nhìn về phía Đông Hoàng Thái Nhất hiện ra vẻ áy náy cực lớn.
- Đại ca, ngươi nhưng tuyệt đối không thể chết.
Đế Tuấn bi thống gầm nhẹ.
- Chu Thiên Tinh Đấu, ngưng.
Hơn ngàn đại yêu đánh ra yêu văn che trời, tinh thần quanh mình bỗng nhiên sáng rõ, từng sợi tinh quang ngưng tụ, Đế Tuấn thi triển đại thuật Yêu tộc, đánh toàn bộ những tinh quang này vào cơ thể Đông Hoàng Thái Nhất, một mặt lo lắng nhìn về phía Đông Hoàng Thái Nhất, hi vọng đại ca có thể tỉnh lại.
Phốc!
Bỗng nhiên, trong miệng Đông Hoàng Thái Nhất dâng lên một ngụm tinh huyết, thân thể của hắn không ngờ lại rạn nứt như mạng nhện, điều này cũng khiến cho sắc mặt Đế Tuấn trong nháy mắt trắng bệch, đột nhiên nhìn về phía Phong Bá nổi giận hét lớn:
- Tại sao có thể như vậy?
- Bệ... Bệ hạ... Chu Thiên Tinh Đấu đại trận cần thượng cổ vạn yêu hợp lực, mà chúng ta chỉ có ngàn người, chỉ sợ Đông Hoàng bệ hạ hắn....
Phong Bá nghẹn ngào lên tiếng, trên mặt đã hiện ra vẻ tuyệt vọng.
- Ngươi dám rủa đại ca ta chết?
Đế Tuấn đã điên cuồng, đột nhiên bóp lấy cổ Phong Bá, trực tiếp nhấc lên hắn.
- Ta mặc kệ các ngươi làm sao, nhất định phải làm cho đại ca ta sống sót, nếu không bản đế sẽ chôn các ngươi cùng với đại ca ta.
Đế Tuấn điên dại gào thét, ẩn ẩn có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
- Thật quá ngu xuẩn.
Bỗng nhiên, một giọng nói đạm mạc quanh quẩn trong hư không, cũng tiếng nói này vang lên, trong nháy mắt khiến Đế Tuấn giật mình tỉnh lại.
- Ai, ai chửi bản đế cút ra đây.
Đế Tuấn đảo mắt tinh không tám hướng, muốn tìm ra chủ nhân của giọng nói trên, cũng vào thời khắc này, một chút hắc quang sinh sôi bên cạnh Đông Hoàng Thái Nhất, một bóng dáng không có một gợn sóng cũng hiện ra.
- Nguyên khí tan hết, chân linh khô bại, Đông Hoàng Thái Nhất vì cứu tính mệnh ngươi cưỡng ép chặt đứt liên hệ cùng Hỗn Độn Chung, giờ phút này hắn đã dầu hết đèn tắt, không bao lâu sẽ hồn phi phách tán mà chết.
Người tới mặc đồ đen đưa lưng về phía Đế Tuấn, ánh mắt dò xét trên thân thể Đông Hoàng Thái Nhất, giọng hắn bình tĩnh không lay động.
- Ngươi là người phương nào?
Sắc mặt Đế Tuấn đại biến, chỉ vì người tới vô thanh vô tức, khiến hắn không thể cảm giác được, quả thực khiến tâm thần Đế Tuấn nhấc lên sóng lớn lật trời.
- Ngươi muốn làm cái gì?
Không đợi Đế Tuấn thấy rõ tướng mạo người mới tới, chỉ thấy người này xòe bàn tay ra tìm kiếm gì đó hướng Đông Hoàng Thái Nhất, điều này cũng khiến cho sắc mặt Đế Tuấn đại biến, yêu quang vô biên quanh thân bộc phát, một chưởng đánh tới người phía trước.