Tản bộ trên bầu trời đầy sao, mặt nạ mặt quỷ đang dần dần tiêu tán, cho đến khi Diệp Hiên lên ngôi long ỷ Thiên Đế, từ trên tinh không quan sát chúng sinh, vẻ mặt không buồn không vui.
- Ồ.
Khi Diệp Hiên lộ ra khuôn mặt thật, đạo thống khắp nơi đều ồ lên, tất cả đều kinh hãi nhìn về phía hắn, một cỗ không khí áp lực không thôi đang sinh ra.
- Diệp Hiên, quả nhiên là ngươi, hôm nay ngươi nhất định phải chết không có chỗ chôn.
Nữ Oa tức giận đứng dậy, thiên đạo thánh quang bao trùm tinh không, bàn tay ngọc mảnh khảnh đong đưa, tinh không vô biên ong ong rung chuyển, thiên đạo thánh uy tập trung lên người Diệp Hiên, nàng tức giận điểm ra một chỉ, một Thánh Nhân đại thuật mãnh liệt lao đến Diệp Hiên, chấn nát số lớn tinh thần, hiển lộ uy năng khủng bố của Thiên đạo Thánh Nhân.
- Cẩn thận.
Sắc mặt Thông Thiên Giáo Chủ đại biến, hắn có lòng ra tay giúp Diệp Hiên đỡ một kích, nhưng Nữ Oa ra tay quá nhanh, giờ phút này hắn căn bản không kịp cứu viện.
Phanh.
Tinh không nổ tung, tinh hải tán loạn, đang lúc tất cả mọi người cho rằng Diệp Hiên sẽ chết ở dưới một kích này của Nữ Oa, chỉ thấy Diệp Hiên giơ ra một chưởng, hàng tỷ dặm tinh không tiêu tan bất định, ngưng tụ ra chưởng lớn che trời ầm ầm đánh tan đại thuật của Nữ Oa không thấy tăm hơi.
- Làm sao có thể?
Một màn như thế làm cho Nguyên Thủy Thiên Tôn khiếp sợ rống to, sắc mặt Tây Phương Nhị Thánh càng thay đổi, quả thực không thể tin vào mắt mình.
Nhưng còn không đợi mấy đại Thánh Nhân phục hồi tinh thần, chưởng lớn che trời mà Diệp Hiên đánh ra vẫn không giảm lực lượng, bá thiên tuyệt địa hướng trấn xuống Nữ Oa lạc, ngàn vạn dặm tinh không xung quanh trong nháy mắt sụp đổ, chứng minh một kích của Diệp Hiên hủy thiên diệt địa, đáng sợ cỡ nào.
- Đáng giận!
Đối mặt với một kích hủy thiên diệt địa của Diệp Hiên, trong miệng Nữ Oa truyền đến tiếng gầm giận dữ không cam lòng, thiên đạo thánh quang phóng lên trời, một đôi ngọc thủ mảnh khảnh ấn bóp thuật pháp Thánh Nhân, hóa ra Trảm Thiên chi kiếm nghênh đón Diệp Hiên.
Răng rắc.
Một tiếng nổ tung vang lên trên tinh không, hơn mười khỏa tinh thần hóa thành tro bụi, biển sao bốc hơi, chỉ thấy Trảm Thiên chi kiếm do Nữ Oa đánh ra ầm ầm vỡ vụn, chưởng lớn che trời đáng sợ vỗ vào trên người Nữ Oa, trực tiếp đánh bay nàng ra ức vạn dặm.
Yên tĩnh, im lặng, im lặng như chết.
Khi cảnh này hiện ra trong mắt tất cả mọi người, mỗi người đều cảm thấy bản thân rơi vào một cơn ác mộng không thể tỉnh lại, không thể tin vào cảnh tượng mình nhìn thấy.
Thiên đạo Thánh Nhân Nữ Oa nương nương, dĩ nhiên bị một kích đánh bay, đây quả thực chưa từng nghe thấy, càng chính là một chuyện chuyện không thể nào xảy ra.
- Hắn thành Thánh?
- Hắn dĩ nhiên thành Thánh?
Tây Phương Nhị Thánh run rẩy lẩm bẩm, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra vẻ cực kỳ kinh hãi.
- Không có khả năng.
Bỗng nhiên, vẻ mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn điên cuồng, tức giận bác bỏ lời của Tây Phương Nhị Thánh.
- Năm xưa Hồng Quân lão sư từng nói qua, trong thiên địa chỉ có bảy Thánh Nhân vị, giờ phút này bảy đại Thánh Nhân chúng ta đã còn sống, Diệp Hiên hắn làm sao có thể thành Thánh?
Nguyên Thủy Thiên Tôn lạnh lùng quát, nhưng nếu nghe kỹ sẽ phát hiện trong giọng nói của hắn ẩn chứa một tia rung động, hiển nhiên cũng không có kiên định như bề ngoài.
- Ha ha.
Thông Thiên Giáo Chủ phát ra cười điên cuồng kiệt ngạo, tinh khí thần cả người đều xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Cực kỳ ngu xuẩn, bảy tôn Thánh Nhân trong thiên địa, nói là công đức thành Thánh, chẳng lẽ ngoại trừ công đức thành Thánh, Diệp đạo hữu không có khả năng thành đạo khác?
Thông Thiên Giáo Chủ cất tiếng cười to, tâm tình tốt không cách nào hình dung, hắn vẫn biết Diệp Hiên đi theo con đường lấy lực chứng đạo, chỉ là hắn cũng không coi trọng con đường Diệp Hiên đi, cho đến Hậu Thổ thành Thánh, để Thông Thiên Giáo Chủ rất thất vọng về Diệp Hiên.
Nhưng hôm nay Diệp Hiên xuất hiện cho Thông Thiên Giáo Chủ một kinh hỉ lớn. Diệp Hiên tuy không có Thiên Đạo Thánh Uy trên người, nhưng lại một kích đánh bay Nữ Oa ra ức vạn dặm, điều này đủ để chứng minh Diệp Hiên có tu vi không kém Thánh Nhân, há không làm cho Thông Thiên Giáo Chủ hưng phấn?
Lời của mấy đại Thánh Nhân làm cho sắc mặt các đạo thống khắp nơi tái nhợt.
Ánh mắt mỗi người nhìn về phía Diệp Hiên đều hiện ra vẻ cực kỳ phức tạp, ai cũng thật không ngờ, khi thất đại Thánh Nhân còn sống, Diệp Hiên có thể thành đạo khác, đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng được.
Bàn Cổ khai thiên, Hồng Quân khai đạo.
Từ khi có thiên địa tới nay, tất cả mọi người có một lầm tưởng, đó chính là trong thiên địa chỉ có bảy đại Thánh Nhân, ngay cả các nhân vật vẫn luôn ở cảnh giới Chuẩn Thánh đều bị lầm tưởng, một mực ngấp nghé thánh vị thứ bảy.
Nhưng tất cả bọn họ đều quên, công đức thành thánh chỉ có bảy vị, nhưng năm xưa Hồng Quân Đạo Tổ trảm tam thi không phải cũng là thành Thánh sao, càng là tồn tại vượt qua thất đại Thánh Nhân.
Cũng không trách tất cả mọi người lâm vào trong lầm tưởng này, chỉ vì thành Thánh quá khó quá khó, khó đến mức căn bản không cách nào đạt thành.
Nhìn qua cổ kim, ngoại trừ Hồng Quân Đạo Tổ trảm tam thi thành Thánh, không có người đi sau nào có thể bằng vào bản thân đạt thành Thánh vị, điều này trở thành một cấm khu, cũng làm cho tất cả mọi người lầm tưởng chỉ có phương pháp công đức thành thánh này.
Nhưng hôm nay Diệp Hiên xuất hiện, rốt cục làm cho mọi người ở đây tỉnh ngộ, Diệp Hiên phá vỡ cấm khu này, bằng vào bản thân rốt cục thành Thánh, điều này cũng làm cho một ít Chuẩn Thánh thấy được một tia hy vọng.
- Diệp đạo hữu, ngươi trảm tam thi thành công?
Thông Thiên Giáo Chủ thay đổi xưng hô, trực tiếp xem Diệp Hiên là người trong cùng thế hệ, càng hỏi ra nghi hoặc trong lòng.