Diệp Hiên cũng không kiêu ngạo, hắn càng không thể lặp lại vết xe đổ của Nguyên Linh, bởi vì Nguyên Linh chính là vết xe đổ của hắn, hắn thả Lý U Vân rời khỏi, tự nhiên có thủ đoạn tiêu sát hắn bất cứ lúc nào, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay Diệp Hiên.
Nói thật, có đôi khi Diệp Hiên rất cảm kích Nguyên Linh, bởi vì Nguyên Linh dạy hắn rất nhiều thứ, thậm chí chuyện hôm nay của Lý U Vân cũng làm cho hắn có thủ đoạn chân chính khống chế được Lý U Vân.
Chỉ là Diệp Hiên cũng đang đề phòng Nguyên Linh, tuy rằng hắn có Tịch Diệt Chiến Y ngăn cản Nguyên Linh, nhưng dù sao đây cũng chỉ là ngoại lực, chỉ có bản thân chân chính cường đại, không bị nhân quả lực ước thúc, lúc này mới có thể làm cho Diệp Hiên an tâm.
Diệp Hiên có thể đi tới bước này, cũng không chỉ dựa vào tu luyện, hai mươi vạn năm bước đi khó khăn, không biết đã trải qua bao nhiêu tử kiếp, há lại chỉ là một Lý U Vân có thể đánh đồng?
Diệp Hiên có lòng vô địch, hắn không sợ bất kỳ hoạn nạn gì, đây mới là nguyên nhân hắn có thể đi tới hôm nay.
- Hoàng bàn tử, ta cần bế quan một đoạn, trong khoảng thời gian này ta muốn giao cho ngươi một nhiệm vụ.
Diệp Hiên nói.
- Tiên sinh xin nói.
Hoàng bàn tử vội vàng đáp lời.
- Lâm Phi Vân!
Diệp Hiên nhìn Lâm Phi Vân cả người đẫm máu trèo lên trên đường phố kinh đô, trong mắt xẹt qua vẻ suy tư.
- Ta muốn ngươi bảo trụ tính mạng của hắn, đợi sau khi ta xuất quan tự nhiên sẽ tới tìm ngươi.
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Vâng, tiên sinh.
Hoàng bàn tử tuy rằng không rõ Diệp Hiên muốn làm cái gì, nhưng hắn vẫn khom người nhận lệnh.
Ông!
Càn Khôn Na Di, xuyên toa hư không, Diệp Hiên bước ra một bước biến mất, hiển nhiên hắn chiếm được một tia nhân quả lực, rốt cuộc cũng có thể đem thời không thần thông dung hợp làm một, đây mới là việc hiện tại hắn muốn làm.
......
Một bên khác, Liên Hoa thôn.
Từ khi Lý U Vân tiến cản đih thi đã qua ba năm, Diệp Yêu Nguyệt một lòng mang theo một đôi trai gái chờ ở trong nhà, nhưng ba năm trôi qua, lại còn chưa đợi được Lý U Vân trở về.
Diệp Thuỷ Nguyệt có lòng muốn tìm Lý U Vân, nhưng khi nàng nghĩ đến Diệp Hiên cùng Lý U Vân kết bạn mà đi, cuối cùng cũng không khởi hành.
Ở trong lòng Diệp Yêu Nguyệt, đối với Diệp Hiên thủy chung tồn tại kính sợ thật lớn, nàng biết mình không thể phản kháng vị huynh trưởng này, cũng chỉ có thể cầu nguyện Lý U Vân có thể bình an trở về.
- Diệp Yêu Nguyệt!
Bỗng nhiên, một trận rống giận kình thiên truyền đến, điều này cũng làm cho sắc mặt Diệp Yêu Nguyệt biến đổi từ trong nhà lá đi ra, chỉ thấy một bóng dáng cả người đẫm máu đang đứng ở bên ngoài.
- Tướng... Tướng công?
Khi Diệp Yêu Nguyệt nhìn thấy bộ dáng cả người đầy máu của Lý U Vân, cả người nàng đều ngây dại tại chỗ, lời trong miệng lại càng ngày càng run rẩy.
- Đại công chúa Thiên Đình, lại gả cho một phàm nhân như ta, còn vì ta sinh ra một đôi trai gái, ta thật đúng là vinh hạnh a.
Lý U Vân đang điên cuồng cười to, nước mắt cuồn cuộn rơi xuống.
- Tướng công... Ta... Ta không có ý lừa dối chàng....
Đôi môi Diệp Thuỷ Nguyệt cắn chặt, cả thể xác lẫn tinh thần đều run rẩy, nàng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nàng lại có thể cảm giác được ba năm trôi qua, Lý U Vân nhất định đã xảy ra một ít trải nghiệm cực kỳ không tốt.
Xoẹt xoẹt.
Lý U Vân đột nhiên kéo y bào xuống, tiện tay chém y bào thành hai đoạn nói:
- Phu thê giữa ta và sẽ như chiếc áo bào này, từ nay về sau ngươi và ta ân đoạn nghĩa tuyệt.
- Phụ thân!
Một đôi trai gái từ trong nhà chạy ra, khi hai hài tử nhìn thấy bộ dáng dữ tợn của Lý U Vân, có chút sợ hãi khóc lóc.
Nhìn một đôi nữ nhi, Lý U Vân nắm chặt hai tay, hắn thật sự rất muốn ôm hai hài tử vào trong ngực, nhưng hắn không thể, hắn thật sự không thể, bởi vì hắn muốn báo thù, hắn muốn tìm Diệp Hiên báo thù.
- Diệp Yêu Nguyệt, ngươi nói cho Diệp Hiên biết, đợi ngày tu vi Lý U Vân ta đại thành, nhất định sẽ lấy mạng chó của hắn.
Lý U Vân lạnh lùng xoay người, trực tiếp hóa thành một đạo cầu vồng bắn ra, tuy rằng hắn không nỡ xa hai con, nhưng thù hận trong nội tâm đối với Diệp Hiên, lại khiến hắn lâm vào cố chấp cực lớn.
- Tướng công!
Nhìn Lý U Vân lại bay lên trời, Diệp Yêu Nguyệt vô lực ngồi trên mặt đất, chuyện nàng lo lắng rốt cuộc cũng đã xảy ra, tướng công của mình vẫn là xảy ra chuyện, mà người khởi xướng tất cả chỉ có huynh trưởng Diệp Hiên của nàng, sẽ không có người khác nữa.
......
- Càn Khôn nghịch chuyển, thời không quy nhất!
Diệp Hiên ngồi xếp bằng trong hư không, hai tay hắn đang bóp động pháp quyết thần bí, một tia nhân quả lực chìm nổi ở trên thiên linh của hắn, thời gian thần thông cùng không gian thần thông tràn ngập ra.
- Dung!
Ầm ầm!
Thời gian thần thông cùng không gian thần thông ầm ầm bộc phát, trong nháy mắt rơi xuống bao phủ lấy Diệp Hiên, mà một tia nhân quả lực phía trên đỉnh đầu hắn hồng quang đại phóng, cũng ở giờ phút này dung nhập vào giữa thiên linh của hắn.
…
Tam giới thiên địa, thiên đạo chí cao, đây là thiết luật bất biến từ Bàn Cổ khai thiên tích địa tới nay.
Chỉ là thế gian không có chuyện gì là tuyệt đối, trên Thiên Đạo còn có rất nhiều lực lượng đáng sợ tồn tại, mà những lực lượng này hoàn toàn siêu việt hơn Thiên Đạo, chính là biểu hiện của lực lượng chí cường.
Lực lượng hỗn độn, lực lượng nhân quả, lực lượng tịch diệt, lực lượng vận mệnh, lực lượng thời gian, lực lượng không gian... !
Những lực lượng chí cường này đều trên Thiên Đạo, chính là lực lượng cường đại nhất chư thiên vạn giới, mà thời gian lực cùng không gian lực trong đó xếp ở cuối cùng, hoàn toàn không cách nào so sánh với những lực lượng chí cường phía trước.