Diệp Hiên như thế nào cũng thật không ngờ, Thiên Đạo Ngũ Kiếp lại bộc phát ở thời điểm hắn dung hợp thời không thần thông, đây quả thực làm cho tâm tình hắn trầm trọng đến cực điểm.
- Thì ra, đây chính là Thiên Đạo đệ ngũ kiếp!
Diệp Hiên nhìn quanh nơi thần bí này, trong mắt có vẻ kiêng kỵ thật sâu.
- Ừm?
Sắc mặt Diệp Hiên đại biến, bởi vì thánh tâm của hắn lại đang bắt đầu vỡ vụn, lực lượng nhân quả chìm nổi ở mi tâm hắn cũng có dấu hiệu tiêu tán, chuyện đáng sợ nhất là hình thức thời không ban đầu hắn vừa mới dung hợp lại đang cắn trả hắn.
Ông!
Cơ thể Diệp Hiên căng to như quả cầu da, tu vi trong cơ thể đang bạo tẩu, hình thứcthời không ban đầu điên cuồng chạy loạn trong cơ thể hắn, số lượng lớn máu tươi không ngừng tràn ra từ trong miệng hắn, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn nhất định sẽ bạo thể mà chết.
Nhưng cái này còn chưa xong, vết nứt không gian lần thứ hai xẹt qua thân thể của hắn, lần thứ hai đánh hắn bay ra, ánh sáng của Tịch Diệt Chiến Y dần dần hư đạm, giống như muốn rời khỏi người Diệp Hiên bất cứ lúc nào.
Tử kiếp, sinh tử đại kiếp nạn!
Nội ưu ngoại hoạn, cùng nhau đánh úp lại, thiên đạo ngũ kiếp này quá mức đáng sợ, hoàn toàn làm cho Diệp Hiên tìm không được sách giải.
Thời không hình thức ban đầu đang cắn trả hắn, tu vi trong cơ thể đang bạo động, còn có những khe nứt không gian đang đánh úp lại, đây quả thực chính là thập tử vô sinh.
Bên ngoài những vết nứt không gian này có Tịch Diệt Chiến Y ngăn cản, hiện tại tạm thời còn không có nguy hiểm, nhưng Tịch Diệt Chiến Y cũng cần Diệp Hiên dùng tu vi thúc dục, hơn nữa món chí bảo này nặng như trời cao, hắn tối đa cũng chỉ có thể mặc được một canh giờ, một canh giờ sau hắn sẽ lần thứ hai bị khe nứt không gian oanh sát.
…
Mà đây là tiếp theo, giờ phút này tu vi trong cơ thể hắn đang bạo tẩu, thời không hình thức ban đầu đang cắn trả, đây mới là kiếp nạn lớn nhất của hắn, nếu là xử lý không tốt một cái, hắn thật sự sẽ hồn phi phách tán mà chết.
- Trấn cho ta.
Hai tay Diệp Hiên bấm quyết, một tấm bia đá màu đen ngưng tụ ra, ầm ầm đè xuống đỉnh đầu hắn, đây là phương pháp cấm kỵ trong Bất Tử Tiên Kinh gọi là Trấn Giới Thiên Bi, Diệp Hiên chỉ có thể tạm thời dùng phương pháp này trấn áp thân mình.
Phốc phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra, Trấn Giới Thiên Bia này tuy rằng lợi hại, nhưng thời không hình thức ban đầu càng thêm khủng bố, trong nháy mắt liền đem đạo bí pháp này của Diệp Hiên hóa thành hư không.
- Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy ta chắc chắn sẽ phải chết.
Diệp Hiên trầm trọng nói nhỏ, chỉ là hắn cũng không có biểu hiện ra chút bối rối nào, bởi vì hắn đã trải qua quá nhiều kiếp nạn sinh tử, tuy rằng giờ phút này mười phần nguy cấp, nhưng hắn vẫn để cho mình trấn định lại.
- Có biện pháp, nhất định có biện pháp!
Diệp Hiên không ngừng tự nhủ phải tỉnh táo lại, trong đầu hiện lên rất nhiều bí thuật, nhưng cuối cùng đều bị hắn phủ định từng cái.
- Thiên đạo ngũ kiếp? Lực lượng thời gian và không gian? Thiên đạo ngũ kiếp? Lực lượng thời gian và không gian?
Diệp Hiên không ngừng tự nói, hắn không ngừng nhìn quanh không gian thần bí này, một tia linh quang đột nhiên xẹt qua hai mắt hắn.
Phải, phải, nhất định là như vậy!
Nội tâm Diệp Hiên hưng phấn gào thét, giống như tìm được phương pháp có thể qua được thiên đạo ngũ kiếp, chỉ là đáy mắt hắn cũng có vẻ điên cuồng cực lớn, giống như đã quyết định cái gì đó.
- Thu!
Sắc mặt Diệp Hiên dữ tợn, Tịch Diệt Chiến Y trong nháy mắt biến mất không thấy đâu, cả người hắn đều bại lộ ở ngoài, cũng là vào lúc này, một vết nứt không gian xé hắn nát bấy.
- Thánh tâm bất diệt, vạn cổ vĩnh hằng!
Diệp Hiên vứt bỏ thân thể, hắn đem tất cả tu vi đều ngưng tụ ở giữa thánh tâm, dù cho là nhân quả lực hay là thời không ban hình, giờ phút này đều ngưng tụ ở giữa thánh tâm này của hắn.
Cái gọi là Thiên Đạo Ngũ Kiếp, chính là bởi vì dung hợp thời không mà hình thành hạt giống.
Nếu đã như vậy, Diệp Hiên phải triệt để đem hạt giống thời không thai nghén ra, chỉ cần hắn có thể thành công, Thiên Đạo Ngũ Kiếp có thể qua được.
ÔNG!
Vết nứt không gian quá kinh ngạc.
Trong nháy mắt xẹt qua thánh tâm của Diệp Hiên, nhưng chuyện quỷ dị cũng xảy ra vào giờ phút này, vết nứt không gian này lại bị thời không ban đầu hấp thu, căn bản không tạo thành chút thương tổn nào đối với thánh tâm của Diệp Hiên.
- Dung cho ta!
Thánh tâm của Diệp Hiên đập thình thịch, từng luồng thánh lực màu đen quấn quanh hình thức ban đầu của thời không, một tia nhân quả lực sắp tan rã hoàn toàn quấn quanh thời không hình thức ban đầu, một cỗ ba động thần bí mà kinh khủng ầm ầm từ trong thánh tâm Diệp Hiên bộc phát ra.
Thời gian đang tĩnh lặng, không gian đang ngưng trệ, không gian thần bí này đã ngừng vận chuyển, dù cho không gian cũng tốt, hay là thời gian cũng được, giống như đều đang dừng lại cùng một chỗ.
Bang —— bang —— bang!
Thánh tâm Diệp Hiên đập thình thịch, mà thời không hình thức ban đầu cũng bắt đầu xảy ra biến hóa thần bí, dưới sự quấn quýt của nhân quả lực không ngừng thu nhỏ lại, một cỗ ba động tối nghĩa không rõ đang nhộn nhạo ra.
Thời gian trong một chút trôi qua, có lẽ là một năm, hoặc mười năm, nhiều khả năng đã trôi qua một trăm ngàn năm, ở đây đã không có khái niệm về thời gian.
- Thời không hợp nhất, thai nghén hóa hình!
Bỗng nhiên, như tia sáng hỗn độn đầu tiên sinh ra, như tiếng khai thiên tích địa rống giận đang truyền đến, chỉ thấy thánh tâm Diệp Hiên ầm ầm lay động, thời không hình thức ban đầu cuối cùng hóa thành một hạt giống dung nhập vào trong thánh tâm của Diệp Hiên.
- Bất Diệt Ma Thể!