Tử Vi Thiên Đế buông chén rượu xuống, hắn thoáng chần chờ một phen, vẫn là mở miệng nói.
- Huynh trưởng muốn nói cái gì ta tự nhiên biết, hôm nay ta cũng là vì giải quyết việc này mà đến.
Diệp Hiên nhẹ giọng nói.
Hiển nhiên, chuyện Diệp Yêu Nguyệt cùng phàm nhân kết hợp sinh ra một đôi nữ nhi này dĩ nhiên làm cho Thiên Đình xấu hổ, Tử Vi cũng không tiện hỏi chuyện này, nhưng Diệp Hiên như thế nào không biết trong lòng Tử Vi nghĩ gì.
Tuy rằng âm thanh Diệp Hiên cùng Tử Vi nói chuyện cũng không lớn, nhưng người nào tu vi cũng không kém, tất cả đều đem lời nói của Diệp Hiên nghe vào trong tai, điều này cũng làm cho đại yếnDao Trì chậm rãi an tĩnh lại, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Diệp Hiên.
- Diệp Yêu Nguyệt cùng phàm nhân Lý U Vân kết hợp sinh ra một đôi trai gái, chuyện này theo ta thấy bất quá chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng thiên chính là thiên điều, cũng không thể bởi vì nàng là nghĩa muội ta mà thay đổi, từ nay về sau Diệp Yêu Nguyệt liền trục xuất khỏi tiên tịch thiên đình, vĩnh viễn không được vào thiên đình một bước.
Diệp Hiên nhẹ giọng nói.
Trừng phạt này không nhẹ không nặng, thật ra cũng là giải pháp tốt nhất, nhưng lại làm khó Tử Vi, bởi vì Diệp Yêu Nguyệt là nghĩa muội của Diệp Hiên, nếu hắn lên tiếng trục xuất nàng ra khỏi thiên đình, vậy chẳng phải là làm mất thể diện của Diệp Hiên sao?
Hiện tại Diệp Hiên tự mình trục xuất Diệp Yêu Nguyệt ra khỏi Thiên Đình, thể diện thiên đình cũng coi như bảo toàn, điều này cũng làm cho Tử Vi thiên đế thở phào nhẹ nhõm.
- Thật ra, ta biết chư vị đều là nể mặt ta, mới không có động qua Yêu Nguyệt, nhưng dù Yêu Nguyệt bị Thiên Đình đánh chết cũng là hợp tình hợp lý.
Bất quá năm trước ta từng đồng ý với một người, phải bảo vệ nàng một đời chu toàn, đây cũng là một chút tư tâm của ta, chỉ có thể trục xuất ra khỏi thiên đình làm trừng phạt, cũng hy vọng các ngươi có thể hiểu.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.
- Chúng thần không dám có bất kỳ oán hận nào, Diệp Thiên Đế nghiêm trọng.
Quần tiên yêu vương vội vàng đứng dậy cáo tội, trên mặt đều hiện ra vẻ sợ hãi.
Nếu chuyện Diệp Yêu Nguyệt đổi lại là Tử Vi xử lý, tuy rằng mọi người ở Thiên Đình cũng sẽ không nói gì, nhưng trong nội tâm nhất định không phục Tử Vi, oán giận xử lý bất công.
Nhưng chuyện này xảy ra trên người Diệp Hiên, mà uy thế của Diệp Hiên ở thiên đình quá mức nặng nề, cũng không ai dám có bất kỳ oán hận hay bất mãn nào.
Phải biết rằng toàn bộ Thiên Đình đều do Diệp Hiên chế tạo ra, không có Diệp Hiên cũng không có Thiên Đình ba mươi ba trọng này, dù cho Diệp Hiên có làm ra quyết định gì, tất cả mọi người trong Thiên Đình đều cảm thấy là lẽ đương nhiên.
Chuyện của Diệp Yêu Nguyệt cũng đã chấm dứt, quần tiên Thiên Đình lần thứ hai trở nên thân thiện, chỉ là Thái Bạch Kim Tinh giờ phút này lại đứng ra đó, khom người hướng Diệp Hiên bái một cái.
- Diệp Thiên Đế ở trên, lão thần có một chuyện muốn khởi tấu với Ngài.
- Kim Tinh có chuyện cứ nói đừng ngại.
Diệp Hiên nói.
- Bởi vì cái gọi là bầu trời không có hai mặt trời, dân không hai chủ, ngài được xưng là Diệp Thiên Đế, mà Tử Vi bệ hạ cũng được xưng là Thiên Đế, lão thần cảm thấy chuyện này có chút không ổn.
Thái Bạch Kim Tinh nói.
Ầm!
Bỗng nhiên, lời nói của Thái Bạch Kim Tinh vừa mới rơi xuống, chỉ thấy mọi người ở thiên đình lập tức đứng dậy, bàn bạch ngọc trước người đều ầm ầm vỡ vụn, ánh mắt nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh hiện ra vẻ cực kỳ âm trầm.
- Thái Bạch Kim Tinh to gan, ngươi lời này là có ý gì?
Đông Hoàng Thái Nhất là người đầu tiên giận dữ lên tiếng, phải biết rằng hắn có thể dẫn dắt yêu tộc gia nhập Thiên Đình chính là bởi vì Diệp Hiên, hiện tại Thái Bạch Kim Tinh lại nói Diệp Hiên xưng đế không ổn, làm sao có thể làm cho hắn chịu đựng?
- Thái Bạch tiểu nhi, ngươi muốn muốn chết sao?
Minh Hà Lão Tổ âm trầm lên tiếng.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí vốn thân thiết nhất thời nghiêm sát một mảnh, ánh mắt mọi người đều âm trầm nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh, một ít yêu vương càng là tràn ngập sát khí, rất có ý nghĩ muốn chém giết Thái Bạch Kim Tinh.
Thái Bạch Kim Tinh biết mình không có biểu đạt rõ ràng, sắc mặt tái nhợt liên tục xua tay, sau đó khom người hướng Tử Vi Thiên Đế bái lạy nói:
- Bệ hạ minh giám, thần muốn nói là tu vi Của Diệp Thiên Đế vang dội cổ kim, chỉ là danh hiệu Thiên Đế đã không xứng, không bằng lấy danh hào Thiên Tôn, đây chẳng phải là càng có thể biểu hiện thân phận của Diệp Thiên Đế ở Thiên Đình ta sao?
- Diệp Thiên Tôn?
Tử Vi Thiên Đế nỉ non thì thầm, sau đó đôi mắt sáng ngời nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Hiền đệ, đề nghị này của Thái Bạch Kim Tinh rất tốt, ngươi xứng đáng với cái danh Thiên Tôn này.
Diệp Hiên hơi ngạc nhiên, sau đó thản nhiên cười, đối với việc xưng hô cái gì hắn cũng không thèm để ý, đúng như Thái Bạch Kim Tinh nói, Thiên Đình có hai Thiên Đế quả thật có chút không ổn, danh hiệu Thiên Tôn này đích xác không tệ.
- Diệp Thiên Tôn? Bất Tử Thiên Tôn?
Diệp Hiên thì thầm, sau đó mỉm cười nói:
- Vậy ta liền cung kính không bằng tuân mệnh.
Mà mọi người ở phía dưới thiên đình chuyển giận thành vui, biết trách lầm Thái Bạch Kim Tinh, vội vàng đưa ánh mắt áy náy, sau đó nhao nhao khom người hướng Diệp Hiên bái lạy, sơn hô danh Diệp Hiên thiên tôn.
Đại yến Dao Trì kéo dài ba ngày ba đêm, quần tiên yêu vương Thiên Đình uống đến mặt đỏ tai hồng, cuối cùng nhao nhao rời khỏi Dao Trì đại yến, trận đại yến Dao Trì này cuối cùng cũng chấm dứt.
Trong Thiên Đế cung!
- Hiền đệ, ta đã xây một tòa Thiên Tôn cung cho ngươi ở tầng ba mươi ba, ngươi sau này sẽ không cần đi nữa.
Tử vi nói thầm lặng.
- Đa tạ huynh trưởng.