Ầm ầm.
Càn khôn đảo ngược, không gian nứt ra, hai người cắn nuốt tu vi của đối phương, hợp nhất hai đại công pháp chí cường, dĩ nhiên vượt qua Chuẩn Thánh, dù cho không phải Thánh nhân cũng không kém bao nhiêu.
Giờ phút này hai người liên thủ xé rách không gian, muốn thoát khỏi Thiên Đình, chờ tương lai tu vi đại thành đi tìm Diệp Hiên và La Hầu thanh lý tất cả ân oán.
- Diệp Hiên, La Hầu, tương lai chúng ta gặp lại.
Lâm Phi Vân và Lý U Vân cùng nhau bước vào vết nứt không gian.
Trong nháy mắt đã biến mất trong mắt Diệp Hiên và La Hầu.
Trên cửu trọng vân tiêu.
Diệp Hiên thản nhiên nhìn hai người rời khỏi, mà đôi mắt La Hầu cũng tràn đầy bình tĩnh, cũng không có chút tức giận nào, một chút khinh miệt xẹt qua đáy mắt.
- Diệp đạo hữu, mục đích của ngươi và ta đã đạt được.
La Hầu thản nhiên lên tiếng.
- Quân cờ chung quy chỉ là quân cờ, vĩnh viễn cũng không thoát khỏi số mệnh của quân cờ.
Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng.
- Hồng Trần Lục Nan, Thiên Đạo Lục Kiếp, ngươi và ta cùng nhau độ kiếp, cũng may Diệp đạo hữu nghĩ ra.
La Hầu thở dài.
- Đại đạo năm mươi, Thiên diễn tứ cửu, Lý U Vân và Lâm Phi Vân này chính là một điểm mấu chốt nhất, cũng chỉ có khi hai người dung hợp Bất Tử Tiên Kinh và Vạn Trượng Hồng Trần Pháp, sinh ra một chút lực lượng bản nguyên hỗn độn, mới có thể bù đắp cho pháp cùng đạo của ngươi và ta, như vậy mới có thể giúp ngươi và ta bước vào thiên đạo lục kiếp cùng hồng trần lục nan.
Diệp Hiên khẽ cười nói.
- Tâm cơ Diệp đạo hữu khó lường, La Hầu ta bội phục.
La Hầu có chút châm chọc nói.
- Ngươi cũng vậy, nếu ngươi không hợp tác, ta làm sao có thể thành công?
Diệp Hiên mỉa mai nói.
- Ha ha ha.
Diệp Hiên và La Hầu nhìn nhau cười khẽ, sau đó cất tiếng cười to.
- Diệp đạo hữu, mời đi.
La Hầu đứng dậy từ trên đám mây, làm một thủ thế mời Diệp Hiên, Diệp Hiên cũng không khách khí, bước ra một bước liền biến mất ở trong tầng ba mươi ba Thiên Đình, mà La Hầu cũng hóa thành một làn khói đen biến mất không còn tung tích.
Tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của Diệp Hiên và La Hầu, cũng chỉ có thể nói Lâm Phi Vân và Lý U Vân còn quá trẻ, chút ý đồ xấu của bọn họ làm sao có thể lọt vào mắt của hai lão hồ ly Diệp Hiên và La Hầu?
Ma Tổ La Hầu được xưng là Hỗn Độn Ma Thần, vẫn sống sót từ khi khai thiên tích địa đến bây giờ, cho dù năm xưa đối mặt với Hồng Quân lão tổ cũng có thể chạy thoát một mạng.
Diệp Hiên thì càng không cần phải nói, hắn mười bốn tuổi đã bắt đầu tu luyện Bất Tử Tiên Kinh, dưới sự dạy dỗ của Nguyên Linh, ẩn nhẫn nhiều năm, từng bước đi tới bây giờ cũng hao phí hơn hai mươi vạn năm.
Mà Lý U Vân và Lâm Phi Vân, tính toán ra cũng mới tu luyện ba vạn năm, mặc dù ba vạn năm này để cho hai người hắn bước vào Chuẩn Thánh cảnh, có thể nói tốc độ tu luyện là vô tiền khoáng hậu.
Nhưng tâm cơ lòng dạ của hai người chỉ là một đứa trẻ nếu so với Diệp Hiên và La Hầu, toàn bộ đều bị La Hầu cùng Diệp Hiên tính kế.
Diệp Hiên tu luyện từng bước từng bước đến ngày hôm nay, phần lớn đều có liên quan đến trải nghiệm gập ghềnh của hắn. Hắn một đường đi tới, người tâm cơ khó lường nào mà chưa từng thấy qua, chỉ là một Lâm Phi Vân và Lý U Vân muốn thoát khỏi sự khống chế của hắn, đây căn bản là người si nói mộng.
......
Ngoài ba mươi ba trọng thiên.
Ông.
Sóng biển tinh không, gợn sóng đạo đạo, chỉ thấy Lâm Phi Vân và Lý U Vân hai người xuất hiện trên một ngôi sao khô héo, hai người nhìn tinh không mênh mông vô tận thiên ngoại, trên mặt đều hiện ra vẻ hưng phấn.
- U Vân huynh, tam thập tam trọng thiên ngoại vô biên vô hạn, ngay cả Diệp Hiên cùng La Hầu tu vi thông thiên, bọn họ cũng đừng hòng tìm được ngươi và ta.
Lâm Phi Vân cười đắc ý.
- Phi Vân huynh, ân oán giữa ta ngươi năm xưa xóa bỏ, ta hy vọng hai người chúng ta có thể cùng tiến cùng lui, chờ tu vi đại thành chém giết Diệp Hiên và La Hầu.
Lý U Vân lãnh khốc lên tiếng.
- U Vân huynh yên tâm, hiện tại ngươi và ta nắm giữ hai đại công pháp chí cường, đây chính là căn bản để cho ngươi và ta quật khởi, tương lai tất nhiên có thể giết chết hai tạp chủng này.
Lâm Phi Vân tràn đầy tin tưởng.
- Nói ra cũng là nhờ Diệp Hiên, nếu không ngươi và ta bây giờ vẫn chỉ là một phàm nhân, đã sớm chết già ở trong phàm trần, làm sao có thể có tu vi như hôm nay.
Lý U Vân khẽ cười nói.
- Đáng tiếc, Diệp Hiên và La Hầu này quá tự tin, đây chính là chỗ thất bại lớn nhất của bọn họ, nếu không cũng không có khả năng để cho ngươi và ta cơ hội, để cho hai ta trốn đến thiên ngoại tinh không.
Lâm Phi Vân nói.
- Đồ nhi tốt của ta, vi sư quả nhiên không nhìn lầm ngươi.
Bỗng nhiên, chỉ nghe một giọng nói nhu hòa truyền đến, khi âm thanh này vang lên, trong nháy mắt làm cho sắc mặt Lâm Phi Vân và Lý U Vân đại biến, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía nguồn gốc của tiếng nói.
Ông.
Cải thiên hoán địa, càn khôn dịch chuyển, thân hình Diệp Hiên và La Hầu phiêu hốt bất định, đang đi dạo trong tinh không về phía hai người, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hai người.
- Điều này... Làm thế nào có thể... ?
Lâm Phi Vân hoảng sợ hét lớn, bước chân liên tục lùi lại, quả thực không thể tin vào mắt mình.
- Ngươi... Làm sao có thể tìm được chúng ta?
Vẻ mặt Lý U Vân cũng tái nhợt, đôi mắt kinh hãi nhìn về phía Diệp Hiên và La Hầu.
- Ai, một thân tu vi của hai người các ngươi đều là do ta và Diệp đạo hữu ban cho, làm sao có thể tìm không thấy các ngươi?
La Hầu thở dài nói.