- Đồ nhi, nói một câu thật lòng, vi sư thật không nỡ giết ngươi, vi sư có thể có đệ tử như ngươi, đây là kiêu ngạo lớn nhất của ta.
- Đáng tiếc, đáng tiếc, thầy trò ngươi ta chỉ có thể sống tiếp một người, vi sư hôm nay cũng chỉ đành hạ sát thủ.
Sắc mặt Trấn Nguyên Tử dần dần lạnh lùng.
Ầm ầm.
Bất Tử Tiên Kinh ầm ầm vận chuyển, từng đợt sương mù màu đen bốc hơi trên người Trấn Nguyên Tử, một cỗ lực lượng khủng bố đến không thể tưởng tượng được bộc phát ra.
Trấn Nguyên Tử đâu phải Chuẩn Thánh gì, hắn sớm đã thành đạo khác, một thân tu vi càng muốn vượt qua Thiên Đạo Thánh Nhân, tuy rằng không bằng Diệp Hiên, nhưng giờ phút này bộc phát ra uy năng cũng làm cho người ta cực kỳ kinh hãi.
- Diệp đạo hữu, một đường đi tốt.
Lục Áp đạo nhân ầm ầm lay động hai tay, từng luồng thanh quang phóng lên trời, Tiên Thiên đạo quang kia đang quấy loạn tinh không, thì ra hắn cũng là một vị thành đạo giả khác.
- Diệp Hiên, ngươi giết Tổ vu Vu tộc ta, cơ hồ tiêu diệt hết Vu tộc nhất mạch ta, hôm nay nhất định phải để ngươi chết dưới Bàn Cổ chân thân.
Bàn Cổ chân thân đỉnh thiên lập địa, thân thể dày nặng nổ nát tinh không, làm cho người ta có một loại cảm giác nặng như thiên địa.
- Ta vì thiên đạo, chém giết dị đoan.
Hồng Quân Đạo Tổ ngồi xếp bằng trên tinh không, Thiên Đạo sát khí đầy trời đầy đất.
- Diệp Hiên, ngươi cũng có hôm nay.
Ầm ầm.
Hai đạo thanh quang từ sâu trong tinh không bắn tới, chỉ thấy Đạo Đức Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn liên thủ mà đến, Thánh Nhân sát khí gắt gao tập trung trên người Diệp Hiên.
- Diệp Hiên, trả lại mạng cho tiểu muội ta.
Bên kia tinh không, Tam Hoàng nhân tộc gào thét mà đến, từng luồng nhân đạo lực đang trút xuống.
Tam kiếp lâm thân, cả thế giới đều là địch.
Bàn Cổ chân thân ở phía đông, Hồng Quân đạo tổ ở trên, Trấn Nguyên Tử cùng Lục Áp ở phía nam, Đạo Đức Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn ở bắc, Nhân tộc Tam Hoàng ở phía Tây.
Vạn Cổ sát khí, tất phải chết không thể nghi ngờ.
Đây là một cục diện tất chết, nhìn khắp Thiên địa tam giới đều không ai có thể nghịch, trừ phi Bàn Cổ đại thần năm xưa chết mà sống lại, nếu không, không ai có thể cứu được tính mạng của Diệp Hiên.
- Ha ha ha.
Diệp Hiên ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, hắn cười cực kỳ kiêu ngạo, trên mặt cũng không có bất kỳ vẻ sợ hãi nào, đôi mắt đang dần dần đỏ tươi mà dữ tợn.
- Được, tất cả đều tới rồi, vậy hôm nay Diệp Hiên ta sẽ xem các ngươi giết ta như thế nào.
Diệp Hiên ngửa mặt lên trời rống giận, hắn biết hôm nay phải chết không thể nghi ngờ, nhưng cho dù là chết, hắn cũng sẽ không ngồi chờ chết.
- Đi chết đi.
Bàn Cổ chân thân ra một quyền đánh thủng tinh không, đây chính là thân thể của Bàn Cổ Đại Thần, tuy rằng không có bất kỳ tu vi nào tồn tại, nhưng vẻn vẹn chỉ là lực lượng thân thể đã muốn vượt qua Diệp Hiên.
- Bàn Cổ chân thân? Hãy để ta xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.
Diệp Hiên dữ tợn rống giận, cũng đánh ra một quyền tới Bàn Cổ chân thân.
Phanh.
Thiên địa nổ tung, đánh bạo tinh không, hai quyền mang ầm ầm va chạm cùng một chỗ, chỉ thấy Bàn Cổ chân thân trực tiếp bị đánh bay ra, mà Diệp Hiên đắc thế không cho người ta, điên cuồng giết tới Bàn Cổ Chân Thân.
Bàn Cổ chân thân đích xác rất mạnh, thân thể càng vượt qua thân thể của Diệp Hiên.
Thế nhưng Bàn Cổ chân thân cũng không có bất kỳ tu vi gì, mà Diệp Hiên đang ở trong Thiên Đạo Thất Kiếp, một thân tu vi cùng thân thể tương hợp, để cho Bàn Cổ chân thân hiện ra thế bại trận.
Keng keng keng.
Hai tay Diệp Hiên tựa như thần tinh đầy trời, bá thiên tuyệt địa đánh lên trên người Bàn Cổ chân thân, càng đánh Bàn Cổ Chân thân liên tục lùi lại, tiếng nổ chấn thiên liệt địa không ngừng truyền đến.
- Giết hắn.
Nhân tộc Tam Hoàng điên cuồng rống giận, nhất là thiên hoàng Phục Hi, mắt đầy thù hận, nhân đạo lực khủng bố hóa thành trật tự, giết tới Diệp Hiên.
- Ra tay!
Đạo Đức Thiên Tôn lấy ra Thái Cực Đồ trấn tới Diệp Hiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn lay động Bàn Cổ Phiên cũng đang giết tới Diệp Hiên.
- Đồ nhi, đại kiếp nạn của ngươi đã đến, đưa một thân tu vi của ngươi cho sư phụ đi.
Trấn Nguyên Tử đánh ra từng đạo bất tử ma quang, từng đợt lực lượng nhân quả áp chế Diệp Hiên tràn ra, ầm ầm trấn giết tới Diệp Hiên.
- Bảo bối, xin xoay người.
Lục Áp đạo nhân trực tiếp lấy ra Trảm Tiên Phi Đao, chỉ thấy bình hồ lô màu xanh vừa mở ra, một đạo Trảm Tiên Thần Quang ầm ầm bắn về phía Diệp Hiên.
- Trấn áp.
Hồng Quân Đạo Tổ ngồi xếp bằng trên tinh không, hắn đã hoàn toàn hóa thành ý chí của Thiên Đạo, ngưng tụ ra một tòa diệt thế ma bàn, ầm ầm trấn xuống Diệp Hiên.
- Chết!
Sắc mặt Diệp Hiên thê lương, hắn gặp phải đại kiếp nạn trước nay chưa từng có, miệng há to tiếng rống giận thiên địa.
Keng.
Diệp Hiên tung một quyền dánh Thái Cực Đồ của Lão Tử đánh tàn phá không chịu nổi, quay đầu lại một chưởng đánh tới Nguyên Thủy Thiên Tôn, uy năng diệt tuyệt vạn vật ầm ầm đánh nát hai đại Thánh Nhân ở trong tinh không.
Mưa máu đầy trời, Thánh Nhân thân vẫn, hai đại Thiên Đạo Thánh Nhân dĩ nhiên ngăn không được một kích của Diệp Hiên, tươi sống bị đánh nát ở trong tinh không.
Thế nhưng cái này còn chưa xong, Diệp Hiên ra một kích đánh giết hai đại Thánh Nhân, thế nhưng nhân tộc Tam Hoàng đánh ra trật tự xiềng xích đã quấn quanh trên người hắn, muốn quấn giết hắn ở trong tinh không.
- Mở cho ta.
Phanh.
Hai tay Diệp Hiên chấn động, trật tự xiềng xích quấn quanh người hắn vỡ vụn từng tấc từng tấc, một chưởng lớn che trời được ngưng tụ ra, ầm ầm hướng tới nhân tộc tam hoàng.