- Không thể cùng sống, nhưng cầu đồng tử, nếu có kiếp sau ta vẫn sẽ một lần nữa yêu chàng.
Cửu Thiên Huyền Nữ si ngốc nhìn Diệp Hiên bị trấn áp trong tinh không, đôi mắt nàng hiện ra một hàng nước mắt trong suốt, giống như muốn vĩnh viễn ghi nhớ vẻ mặt Diệp Hiên ở trong linh hồn.
- Tử Vi, cứu nàng!
Diệp Hiên thê lương rống to, đôi mắt đều đã chảy ra nước mắt bằng máu, trong miệng càng truyền đến tiếng rống giận oán độc, tu vi thiên đạo thất kiếp ầm ầm cuồn cuộn.
Phanh.
Bàn Cổ chân thân đạp xuống một cước, Cửu Thiên Huyền Nữ ầm ầm bạo nát thành một đoàn mưa máu, mưa máu đầy trời rơi xuống tinh không, làm cho cả người Diệp Hiên đều ngây dại tại chỗ.
- Ha ha ha.
Bàn Cổ Chân thân điên cuồng cười to, tuy rằng hắn không có tự tay giết Diệp Hiên, nhưng một cước đạp chết Cửu Thiên Huyền Nữ cũng làm cho thù hận trong lòng hắn nhẹ nhàng đi không ít.
- Hiền đệ, ta....
Sắc mặt Tử Vi Thiên Đế trắng bệch, hắn nặng nề quỳ xuống, căn bản không có mặt mũi nhìn Diệp Hiên.
- A!
- Tại sao? Tại sao ngươi không cứu nàng?
Trong miệng Diệp Hiên bộc phát ra tiếng rống giận thê lương hận trời bất công, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tử Vi Thiên Đế.
- Tử Vi, ngươi làm rất tốt.
Trấn Nguyên Tử hiện ra.
- Diệp Hiên, đồ nhi tốt của ta, vi sư nói cho ngươi một chân tướng mà ngươi cho tới bây giờ cũng không biết, Tử Vi thật ra cũng không phải đồ nhi của ta, hắn chỉ là một đạo thiện thi ta chém đi biến thành, càng là một quân cờ ta sắp xếp bên cạnh ngươi.
Trấn Nguyên Tử trầm giọng nói.
- Hiền đệ, xin lỗi, ta thật sự không muốn làm như vậy.
Tử Vi Thiên Đế chậm rãi nhắm mắt lại, hắn thật sự chỉ là một quân cờ, vẫn luôn bị Trấn Nguyên Tử khống chế, nguyên nhân hắn năm đó không muốn thành Thánh, chính là bởi vì hắn biết sau khi thành Thánh cũng phải bị Trấn Nguyên Tử lợi dụng.
- Ha ha ha.
Diệp Hiên cất tiếng cười điên cuồng, hắn cười mình vẫn không có cáo gì như Trấn Nguyên Tử, đi tới bước này vẫn bị Trấn nguyên tử tính kế.
- Kết thúc rồi, hết thảy đều kết thúc, đồ nhi của ta, buông tha chống cự đi.
Trấn Nguyên Tử thở dài nói.
- Diệp Hiên, hôm nay ngươi phải chết không thể nghi ngờ.
Bàn Cổ chân thân lạnh lùng rống to.
- Truyền thuyết về ngươi đã kết thúc.
Lão Tử cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn cười lạnh liên tục.
- Diệp Hiên, Nữ Oa vì ngươi mà chết, hôm nay ta muốn ngươi đền mạng cho nàng.
Phục Hi cất tiếng rống giận dữ.
…
Thiên địa túc sát, tinh không yên lặng.
Vô cùng vô tận sát khí bao phủ Diệp Hiên, còn có Hồng Quân Đạo Tổ ngồi xếp bằng trên tinh không, vô tình vô dục đang nhìn xuống Diệp Hiên, Diệt Thế Ma Bàn càng ong ong chuyển động, trấn áp Diệp Hiên ở trong tinh không.
- Hôm nay đích thật là tử kiếp của Diệp Hiên ta, nhưng cho dù có chết, ta cũng sẽ không để cho các ngươi dễ chịu.
Diệp Hiên bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt hắn đỏ tươi mà đáng sợ, từng đạo thần lôi màu đen lóe ra ở quanh người hắn, tịch diệt chiến y hiện ra, cả tinh không đều cuồng bạo chấn động, Diệt Thế Ma Bàn trấn áp trên đỉnh đầu hắn càng dần dần nứt ra.
Phanh.
Diệt Thế Ma Bàn ầm ầm nổ nát, Diệp Hiên chậm rãi đứng lên, Tịch Diệt chiến y đan xen ra lôi đình màu đen, càng bổ thân thể của hắn rách nát không chịu nổi.
- Vô dụng, cho dù Tịch Diệt chiến y vạn pháp không thương, nhưng ngươi căn bản không khống chế được lực lượng tịch diệt trong đó, một kiếp này, ngươi căn bản không cách nào vượt qua.
Trấn Nguyên Tử nhướng mày nói.
- Nhân gian thiên địa..
Bỗng nhiên, Diệp Hiên cũng không có với ra tay đám người Trấn Nguyên Tử, hắn đột nhiên đánh ra một viên châu màu đen, chỉ thấy một cánh cửa hiện ra, trong nháy mắt hút ba mươi ba trọng Thiên Đình tàn phá không chịu nổi vào trong đó.
- Trốn đi, vĩnh viễn không bao giờ trở về.
Diệp Hiên thê lương cười thảm thiết, lực lượng thời không phá vỡ ra một đạo không gian, hắn đột nhiên đánh nhân gian giới vào trong khe nứt không gian.
- Tiên sinh, không.
- Thiên Tôn?
- Chúng ta không đi.
Toàn bộ bộ chúng tam thập tam trọng Thiên Đình đang thê lương rống giận, nhưng bọn họ đã bị Diệp Hiên trục xuất vào hư không vô tận, không gian vết nứt trong nháy mắt đóng lại, cũng làm cho nhân gian giới biến mất ở trong tinh không.
- Ngươi thế mà đã luyện hóa nhân gian giới?
Trấn Nguyên Tử ngẩn ra, nhưng đã không kịp ngăn cản.
Trục xuất nhân gian giới và tam thập tam trọng Thiên Đình vào hư không vô tận, cả người Diệp Hiên đều yên lặng, khí tức khủng bố quanh thân cũng dần dần suy yếu.
Có lẽ có người sẽ hỏi, vì sao Diệp Hiên không cùng nhau chạy trốn?
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn bị Hồng Quân Đạo Tổ tập trung, ngay cả khi hắn mang theo ba mươi ba tầng Thiên Đình cùng nhân gian giới chạy trốn, Hồng Quân Đạo Tổ vẫn có thể tập trung vị trí của hắn,.
Đây là chuyện vô ích, ngược lại sẽ hại ba mươi ba trọng Thiên Đình.
- Nguyên Linh, Nhân năm xưa, Quả hôm nay, tu vi này của ta do ngươi ban tặng, hôm nay Diệp Hiên ta sẽ trả toàn bộ lại cho ngươi, từ nay về sau thầy trò ngươi ta không thiếu nợ lẫn nhau.
- Kiếp tiên thuật.
Diệp Hiên thê lương rống to, Kiếp tiên thuật đang ầm ầm phát động, cả người hóa thành sương đen đầy trời bao phủ Trấn Nguyên Tử, Trấn Nguyên Tử thấy thế, sắc mặt đầy mừng rỡ, điên cuồng bắt đầu hấp thu tu vi của Diệp Hiên.
Cái gọi là Kiếp tiên thuật, không chỉ có thể thôn phệ tu vi của người khác, càng có thể đem tu vi bản thân để cho người khác thôn phệ.
Nếu Diệp Hiên hắn thiếu Nguyên Linh nhân quả, vậy hắn hôm nay sẽ trả nợ, từ nay về sau không thiếu gì Nguyên Linh nữa.
- Ngăn cản hắn lại.
Sắc mặt Hồng Quân đạo tổ biến đổi, một chưởng đánh tới chỗ Diệp Hiên và Trấn Nguyên Tử, nhưng đã quá muộn, Trấn Nguyên Tử vốn tu luyện Bất Tử Tiên Kinh, đồng tông đồng nguyên cùng Diệp Hiên, trong khoảnh khắc đã hấp thu toàn bộ tu vi của Diệp Hiên, khí thế cực kỳ đáng sợ đang bộc phát ra.