- Tốt, mặc kệ tương lai như thế nào, chỉ cần Diệp Hiên ta còn sống một ngày, nếu ai dám làm tổn thương Liễu Bạch Y ngươi, vậy liền trước bước qua Diệp Hiên ta đi.
Diệp Hiên trang nghiêm mở miệng.
- Ha ha ha.
Hai người nhìn nhau cười to, hết thảy đều không nói lời nào, chỉ có tình nghĩa chân thật đang sinh sôi trong lòng hai người.
- Diệp huynh, trận đồ này mặc dù dựa theo tư tưởng của ta có thể vì ngươi ngăn cản Lôi Đình Huyền Hỏa trong Thiên Đạo cửu kiếp, nhưng cũng không phải vạn vô nhất thất, dù sao Thiên Đạo cửu kiếp ta cũng chưa từng gặp qua, đến cùng có nhiều đại uy năng ngươi và ta cũng không rõ ràng, cho nên ngươi cũng phải làm tốt chuẩn bị vẹn toàn.
Liễu Bạch Y trầm giọng dặn dò.
- Chỉ là Diệp huynh có thể yên tâm, trận này ta còn có một át chủ bài lớn nhất, nếu như ngươi không ngăn cản được Lôi Đình Huyền Hỏa, ta sẽ phát động công hiệu nghịch chuyển càn khôn, chuyển lực lượng Thiên Đạo cửu kiếp đến đến toàn bộ hồng hoang thiên địa, đây cũng là biện pháp sau cùng.
Liễu Bạch Y lạnh giọng nói nhỏ.
- Chuyển đến hồng hoang?
NỘI DUNG QUẢNG CÁO
Diệp Hiên khẽ giật mình nói:
- Vậy hồng hoang thiên địa chẳng phải là muốn triệt để hủy diệt?
- Đúng vậy, mặc dù biện pháp này vô cùng tàn nhẫn, nhưng cũng là con át chủ bài sau cùng của ta, làm cho cả hồng hoang thiên địa cùng một chỗ giúp ngươi độ kiếp, nếu như Diệp huynh ngươi đều không thể vượt qua kiếp nạn này, vậy hồng hoang thiên địa cũng không cần tồn tại nữa.
Liễu Bạch Y trịnh trọng nói.
Bạch y tuyệt thế, giống như trích tiên, Liễu Bạch Y tuyệt đối không phải một người cổ hủ nhân thiện, hắn với cái thế giới này không có bất kỳ lưu luyến gì, chỉ có Diệp Hiên mới là bằng hữu tốt nhất của hắn, dù là hủy diệt thế giới hồng hoang, hắn cũng nhất định phải để Diệp Hiên sống sót, đây chính là ý tưởng chân thật nhất ở trong tâm hắn.
- Được.
Diệp Hiên cất tiếng cười to, hắn cũng không phải một người tốt gì, chính như Liễu Bạch Y nói, nếu như hắn đều chết tại dưới Thiên Đạo cửu kiếp phía, hắn chỗ nào sẽ còn quản sinh tử tồn vong của hồng hoang thiên địa gì nữa.
Người không vì mình trời tru đất diệt, Diệp Hiên vốn cũng không phải là một người lương thiện gì, vì đại đạo thông thiên của hắn, dù là táng diệt toàn bộ hồng hoang cũng không quan hệ.
- Diệp huynh, ta chỉ chú tạo ra trận đồ Hỗn Độn Tứ Kiếp Trận, vật liệu bày trận cần thiết còn cần phiền phức ngươi.
Liễu Bạch Y nói.
- Đây đều là việc nhỏ, chờ Hỗn Độn Tứ Kiếp chú tạo ra, ta cũng nên bước vào Thiên Đạo cửu kiếp, chân chính kinh lịch ma luyện lớn nhất trong cuộc đời này của ta.
Diệp Hiên thì thầm tự nói.
...
Một ngày này ba mươi ba trọng Thiên Đình triệt để bắt đầu chuyển động, số lượng lớn chí bảo thiên địa đang được vận chuyển về Thiên Tôn cung, Diệp Hiên cùng Liễu Bạch Y hai người liên thủ bắt đầu bày trận.
Lại là ba năm trôi qua, Hỗn Độn Tứ Kiếp Trận rốt cục cũng được chú thành, hóa thành một trương cổ phác thạch đồ rơi vào Diệp Hiên trong tay.
Gợn sóng không hiện, khí tức không sinh, cái gọi là Hỗn Độn Tứ Kiếp Trận lại chỉ như là một tảng đá nhỏ, nhưng chỗ dựng dục khủng bố trong đó tuyệt không phải ngoại nhân có thể tưởng tượng.
Trận này đã siêu việt thiên địa, chính là hỗn độn đại trận chân chính, cũng là trận pháp tối cường Liễu Bạch Y vì Diệp Hiên đúc thành.
- Bạch Y huynh, ta muốn bế quan ba vạn năm, ba vạn năm sau ta sẽ độ Thiên Đạo cửu kiếp này, nếu như ta thật chết tại Thiên Đạo cửu kiếp, vậy hồng hoang thiên địa liền từ ngươi đến thay ta chấp chưởng.
Trước khi chuẩn bị bế quan, Diệp Hiên trịnh trọng bàn giao với Liễu Bạch Y.
- Diệp huynh yên tâm, nếu như ngươi tương lai thật vẫn lạc tại dưới Thiên Đạo cửu kiếp, vậy Liễu Bạch Y ta nhất định sẽ lại đi con đường của ngươi, dù là trải qua ngàn trọng kiếp vạn trọng nan cũng sẽ để ngươi phục sinh.
Liễu Bạch Y nói năng có khí phách.
- Ha ha ha …. Được một bằng hữu, nhân sinh không tiếc.
Diệp Hiên cất tiếng cười to, nhanh chân bước vào trong Thiên Tôn cung, bởi vì thời gian ba vạn năm tiếp xuống, hắn sẽ để cho tinh khí thần của mình tăng lên tới cực điểm, để cho mình ở vào trạng thái đỉnh cao nhất, tới đón tiếp Thiên Đạo cửu kiếp giáng lâm.
Ầm ầm!
Cánh cổng Thiên Tôn cung đang từ từ khép kín, bóng dáng Diệp Hiên cũng biến mất ở trong mắt Liễu Bạch Y.
Nhìn qua nơi Diệp Hiên biến mất ở trong mắt chính mình, Liễu Bạch Y hơi nắm chặt hai tay, hai con ngươi hiện ra vẻ kiên định chưa bao giờ có.
- Diệp huynh, ta tuyệt sẽ không để ngươi chết, dù là Liễu Bạch Y ta liều cả tính mệnh cũng sẽ không tiếc.
Liễu Bạch Y bỗng nhiên quay người rời đi, mà Diệp Hiên không biết là, Hỗn Độn Tứ Kiếp Trận cũng không phải là chỉ chú tạo ra một cái, một cái khác đã bị Liễu Bạch Y len lén giấu đi.
Mà Liễu Bạch Y giấu đi Hỗn Độn Tứ Kiếp Trận cùng trận pháp trong tay Diệp Hiên có bản chất khác biệt, chỉ là Liễu Bạch Y cũng không có nói cho Diệp Hiên, bởi vì hắn sợ Diệp Hiên biết phương pháp của hắn sẽ lo lắng cho hắn, càng nhất định sẽ ngăn cản hắn đi làm như thế.
- Diệp huynh, mặc dù ngươi rất thông minh, nhưng là ngươi sẽ không nghĩ tới, năm đó La Hầu có thể đem kiếp nạn trên người hắn chuyển dời đến trên người ngươi, Liễu Bạch Y ta tự xưng là tài tình vô song, lại thế nào có khả năng không sáng tạo ra Di Hoa Tiếp Mộc chi pháp đâu?
Một tiếng thở dài như có như không truyền đến, thân ảnh Liễu Bạch Y phiêu nhiên đi xa, chỉ có kia một bộ bạch y từng xẹt qua phương thiên địa này.
Bạch y tuyệt thế, vạn cổ vô song, hắn tên là Liễu Bạch Y, một quỷ tài tuyên cổ nhất định kinh thiên địa khóc quỷ thần.