Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1430 - Chương 1430 - Thiên Đạo Cửu Kiếp (2)

Chương 1430 - Thiên Đạo Cửu Kiếp (2)
Chương 1430 - Thiên Đạo Cửu Kiếp (2)

......

Ba mươi ba trọng Thiên Đình, Thiên Tôn cung.

Hô!

Diệp Hiên từ từ phun ra một ngụm trọc khí, khí tức Hỗn Độn lưu chuyển quanh thân hắn, một thân tu vi sớm đã đạt tới thiên đạo bát kiếp đỉnh phong, tinh khí thần cả người càng là xếp hạng cực đỉnh.

- Ra đi.

Diệp Hiên lạnh nhạt lên tiếng.

- Hồng Hoang gặp nạn, đặc biệt đến muốn nhờ.

Một đoàn vầng sáng lặng yên xuất hiện trước người Diệp Hiên, chính là ý chí của Thiên Đạo.

Diệp Hiên chắp hai tay sau lưng nhìn lên trời cao, một đôi pháp nhãn tựa như chiếu vỡ vạn cổ hư không, đax thấy được hơn mười sinh linh ngoài Thế Giới Hồng Hoang.

- Sinh linh Hỗn Độn sao?

Diệp Hiên thì thầm.

- Bọn họ đang luyện hóa phong cấm Bàn Cổ thiết lập, không bao lâu phong ấn sẽ biến mất, đến lúc đó toàn bộ Thế Giới Hồng Hoang đều sẽ bị bọn họ thu.

Ý chí Thiên Đạo nói rất nghiêm trọng.

- Tối cường giả cũng bất quá tu vi thiên đạo ngũ kiếp, ngươi muốn giết bọn hắn dễ như trở bàn tay.

Diệp Hiên lạnh nhạt lên tiếng.

- Nhưng trong tay bọn họ có Hỗn Độn linh bảo, trận chiến này ta không nắm chắc, nếu để cho bọn họ thành công thu Thế Giới Hồng Hoang, không chỉ có ta có nguy hiểm mà ngươi cũng gặp đại nạn.

Ý chí Thiên Đạo trầm giọng nói.

- Đại nạn?

Diệp Hiên mỉm cười, căn bản không vì lời nói ý chí của Thiên Đạo mà động đậy.

- Đại nạn chân chính của ta là Thiên Đạo Cửu Kiếp, chỉ là mấy con kiến hôi mà thôi, dù cho có Hỗn Độn linh bảo trong tay, đáng tiếc ta còn không để bọn họ ở trong mắt.

Diệp Hiên bước ra một bước, khí tức thông thiên động địa phát ra, hắn đi thẳng vào giữa Thái Hạo tinh không, cả người đều tản ra một loại khí thế không cách nào tưởng tượng được.

Cùng lúc đó.

Hồng Hoang chấn động, vạn linh kinh hãi, một cỗ khí tức hủy trời diệt đất khuếch tán về phía toàn bộ hồng hoang thiên địa. Trong Thái Hạo Tinh, Diệp Hiên tựa như Tinh Thần rực rỡ nhất từ vạn cổ đến nay, tản ra hào quang vô cùng chói mắt, khí thế của hắn càng là liên tiếp tăng lên, giống như sắp bước vào trong Thiên Đạo cửu kiếp.

Ầm ầm!

Ba mươi ba trọng Thiên Đình triệt để động đậy, Bất Chu Sơn mang theo ba mươi ba trọng Thiên Đình thẳng vào Thái Hạo tinh không, Thiên Đình bộ hạ ở phía bên kia tinh không nhìn thấy Diệp Hiên, sắc mặt mỗi người đều kích động đến cực điểm, đáy mắt càng có vẻ lo âu, bởi vì bọn họ biết Diệp Hiên sắp độ Thiên Đạo Cửu Kiếp.

Thành, thì trời cao biển rộng, bại, thì hôi phi yên diệt.

- Diệp Hiên, La hầu ta chỉ có một kẻ địch như vậy, ngươi cũng đừng làm ta thất vọng a.

Ầm ầm!

La Hầu mang theo ma quang thông thiên mà đến, hắn ở đầu bên kia tinh không cất tiếng hét lớn với Diệp Hiên, đôi mắt đã đỏ thẫm một mảnh, bởi vì hắn chờ ngày này đã chờ quá lâu.

- Đồ nhi, đi đi, đi truy tìm con đường vạn cổ chí cường kia, vi sư tin tưởng ngươi nhất định có thể thành công.

Nguyên Linh gào thét mà đến, hắn nắm chặt hai tay ánh mắt phiếm hồng nhìn Diệp Hiên, mặt hiện ra vẻ kiêu ngạo chưa từng có.

Mặc kệ hắn đã từng cùng Diệp Hiên có bao nhiêu ân oán, thành tựu cùng kiêu ngạo lớn nhất cả đời này của Nguyên Linh chính là bồi dưỡng được Diệp Hiên, hắn tin tưởng Diệp Hiên nhất định sẽ không làm cho hắn thất vọng, nhất định có thể trở thành thánh trong chúng thánh kia, thậm chí trở thành người sánh vai với đám vạn cổ chí cường cùng Bất Tử Thiên Chủ.

- Diệp huynh, ta vẫn luôn ở đây.

Một bộ bạch y, cắt qua tinh không, nụ cười ôn nhuận nở rộ trên mặt Liễu Bạch Y, tuy rằng hắn không nói quá nhiều lời, nhưng trong ánh mắt vẫn luôn ẩn chứa vẻ kiên định thật lớn.

Tinh Hà lượn lờ, đại tinh luân chuyển.

Diệp Hiên sừng sững trong tinh không, tu vi Thiên Đạo bát kiếp đang khủng bố leo lên, từng đợt u vụ hỗn độn tràn ngập đất trời, toàn bộ Thế Giới Hồng Hoang đều đang ầm ầm rung động.

- Hỗn Độn Cửu trọng kiếp, một kiếp nhất trọng thiên, Diệp Hiên trải qua ba trăm ba mươi bốn vạn tám ngàn năm trăm bốn mươi hai năm, đương nhiên không sợ sinh tử trực tiếp bước vào Hỗn Độn đệ cửu kiếp thành tựu thánh trong chúng thánh.

Ầm ầm!

Thiên lôi âm, vạn vật trầm luân, tiếng Diệp Hiên vang lên trong lòng toàn bộ vạn linh hồng hoang, một tia khí tức chiến thiên tuyệt địa tràn ngập trong trời đất.

Ầm ầm!

Thông thiên quán địa, vạn pháp tránh lui, khí thế Diệp Hiên leo lên cực điểm, trong cơ thể hắn càng truyền đến một tiếng ầm ầm lớn, cánh cửa bước vào thiên đạo cửu kiếp bị hắn đẩy ra, một thân tu vi thẳng vào trong đệ cửu kiếp.

Bang bang!

Loạn thiên động địa, vạn vật luân tang, khi tu vi của Diệp Hiên bước vào Thiên Đạo đệ cửu kiếp, cả người hắn đều xảy ra biến hóa không cách nào tưởng tượng được.

Cơ thể của hắn đang phát sáng, đây là một loại ánh sáng lưu ly, chỉ là liếc mắt nhìn lại, liền cảm giác đôi mắt đều đang đau đớn.

Tu vi của hắn đang xảy ra biến hóa về chất, thánh lực màu đen trong cơ thể sền sệt như dầu, kịch liệt chạy đua ở trong cơ thể hắn, đáng kinh ngạc giống như núi lửa phun trào.

Thánh tâm vốn hư ảo màu đen, đang dần dần thực chất hóa, tràn ngập ra một loại uy áp không cách nào tưởng tượng được, tinh không xung quanh cũng đều đang kịch liệt sụp đổ.

Thời không tiểu thụ lần thứ hai sinh trưởng, ước chừng mọc ra hơn mười cành cây, lá cây thời không màu xanh biếc kia hơi lay động, từng luồng thời không lực trút xuống, không ngừng vờn quanh thân thể Diệp Hiên.

Tịch diệt bản nguyên vốn là một hạt giống màu đen, giờ phút này cũng đang xảy ra biến hóa thật lớn, hạt giống này đang ra rễ nảy mầm, một hạt giống màu đen sinh trưởng ra, càng có lực lượng tịch diệt đáng sợ đang mơ hồ tràn ra.

Bình Luận (0)
Comment