Tất cả mọi người xem hỗn độn thánh kiếp như một kiếp nạn đáng sợ, trong đó thai nghén lấy nguy cơ tử vong, thế nhưng ngẫm lại, nếu như hỗn độn thánh kiếp chỉ là một con đường ma luyện bản thân thì sao?
Vấn đề mấu chốt nhất là, bọn người Bất Tử Thiên Chủ qua được kiếp nạn này, tu vi bọn hắn độ Đại Thánh kiếp năm đó tuyệt đối sẽ không mạnh hơn hắn, điều này cũng làm cho Diệp Hiên lần nữa khẳng định phỏng đoán trong lòng.
Lôi đình đúc thân, huyền hỏa đúc hồn!
Tám chữ to đơn giản, để hai con ngươi Diệp Hiên triệt để sáng lên, cơ thể của hắn đang phát sáng, đây là một loại ánh sáng minh ngộ, càng là nhất loại ánh sáng tiêu tan.
Sự trầm trọng trong lòng cũng đã không còn tồn tại, áp lực cũng đều đã tán loạn đi, sắc mặt của Diệp Hiên đã dần dần bình tĩnh trở lại, hắn thản nhiên nhìn qua cửu sắc kiếp vân, đáy mắt tách ra một vòng ước ao.
Ầm ầm!
Sinh tử huyền lôi xen lẫn rơi xuống, hắc bạch lôi đình ầm vang đánh xuống đến Diệp Hiên, chỉ là lần này Diệp Hiên cũng không có bất kỳ né tránh gì, ngược lại còn giang hai cánh tay nghênh đón sinh tử huyền lôi.
- Thiên Tôn?
- Đồ nhi?
- Điên, điên rồi!
Những tiếng kinh hô lại lần nữa truyền đến, không ai hiểu cử động của Diệp Hiên vào thời khắc này, tất cả mọi người không đành lòng nhìn, bởi vì sau một khắc Diệp Hiên sẽ chết dưới sinh tử huyền lôi.
Ầm!
Huyết vũ phiêu tán rơi rụng, nhục thân vỡ nát, dưới sinh tử huyền lôi oanh kích xuống, Diệp Hiên cả người đều sụp đổ thành huyết vụ đầy trời, mắt Nguyên Linh đỏ ngầu muốn nứt mà bi thương kêu khóc, bộ hạ Thiên Đình càng là khóc lóc đau khổ, chỉ có Liễu Bạch Y là nắm chặt hai tay gắt gao nhìn chăm chú, bởi vì hắn tin tưởng Diệp Hiên, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện tìm đường chết.
Nhục thân sụp đổ, hồn phi phách tán, cái này nhìn như là kết cục của Diệp Hiên, thế nhưng là sau một khắc chuyện quỷ dị khác lại xuất hiện.
Trong sinh tử huyền lôi tàn phá bừa bãi kia, một cái bóng mờ đang ngưng tụ ra, mạn thiên huyết nhục vỡ vụn đang gào thét mà đến với hư ảnh, một màn khí tức nặng nề tang thương vạn cổ kia đang tràn ngập ra.
- Cái gì gọi là sinh? Cái gì gọi là tử?
- Cực sinh mà tử, cực tử mà sinh, dùng hỗn độn thần lôi đúc thân thể Đại Thánh ta, dùng ngũ sắc huyền hỏa rèn linh hồn Đại Thánh ta.
Vạn cổ thương khung, chư thiên tụng kinh, hư ảnh này có hình dáng của Diệp Hiên, trong hắc bạch lôi đình bao phủ xen lẫn xuống, huyết nhục của hắn tại cực tốc sinh trưởng, một cỗ hỗn độn uy năng càng là ẩn ẩn từ quanh người hắn nở rộ ra.
- Đại... uy năng Đại Thánh ?
Ở tinh không phương xa, mười mấy vị sinh linh hỗn độn Chiến Vân Sơn hãi nhiên rống to, quả thực không thể tin được cảnh tượng chính bọn hắn nhìn thấy, kia một luồng uy năng Đại Thánh áp bách ở phía trên tinh thần của bọn hắn, càng làm cho bọn hắn toàn thân run rẩy muốn quỳ xuống đất cúi đầu.
- Diệp huynh!
Liễu Bạch Y hưng phấn hét to, hắn biết Diệp Hiên sẽ không dễ dàng chết như thế.
- Thiên Tôn!
Bộ hạ ba mươi ba trọng Thiên Đình đang hưng phấn reo hò, thần sắc đau khổ lúc đầu lại trở nên vui sướng đến cực điểm.
- Khí tức Đại Thánh ? Đây là khí tức Đại Thánh, đồ nhi của ta rốt cuộc cũng đã trở thành thánh trong chúng thánh rồi?
Nguyên Linh nói mớ, hai con ngươi đều có chút hồng nhuận.
Ầm ầm!
Cửu sắc kiếp vân giống như bị chọc giận, chín đạo hào quang đang ầm vang biến ảo, hỗn độn cửu sát không ngờ lại hiện ra toàn bộ, cửu sắc lôi đình băng diệt phương hỗn độn đại tinh không này, mang theo uy năng táng thiên diệt địa nhắm đánh xuống Diệp Hiên.
Ầm!
Diệp Hiên vừa mới ngưng tụ nhục thân lại lần nữa nổ nát vụn thành huyết vụ đầy trời, thế nhưng tiếng tụng kinh của hắn vẫn như cũ, vẫn quanh quẩn trong chư thiên hư không, bóng dáng hư ảo kia từ đầu đến cuối bất diệt, lần nữa đem huyết nhục của mình đoàn tụ lại.
Hỗn độn cửu sát tại tàn phá bừa bãi, cửu sắc lôi đình lại đang tung hoành, đan dệt ra một mảnh cửu sắc lôi trì đáng sợ, triệt để bao phủ xuống Diệp Hiên.
Bảo trì một chút thánh hồn bất diệt, mặc cho lôi kiếp tàn phá cũng không thể tổn thương thân thể hắn, Diệp Hiên xếp bằng trong ở cửu sắc lôi trì, nhục thân của hắn cứ băng diệt sau đó lại đoàn tụ, đang tuần hoàn qua lại, lặp lại quá trình này.
- Lôi đình đúc thân?
- Thì ra là thế, thì ra là thế!
- Ha ha ha.
Liễu Bạch Y lên tiếng cười to, hắn vốn là đã đoán được tâm ý của Diệp Hiên, giờ phút này khi hắn nhìn thấy Diệp Hiên không ngờ lại lợi dụng hỗn độn cửu sát đến chú tạo thân thể của mình, hắn biết Diệp Hiên đã không sợ hỗn độn cửu sát, ngược lại hỗn độn cửu sát sẽ vì Diệp Hiên mà rèn luyện ra một bộ thân thể Đại Thánh khủng bố đến cực điểm.
Ầm ầm!
Hỗn độn cửu sát cứ oanh minh, cửu sắc lôi đình đang rung chuyển, Diệp Hiên xếp bằng ở trong cửu sắc lôi trì sừng sững bất động, mặc cho cửu sắc lôi đình hủy diệt thân thể của hắn, nhưng sau một khắc thân thể của hắn lại lần nữa đoàn tụ.
Trọn vẹn chín mươi chín nghìn chín trăm chín mươi chín lần đoàn tụ nhục thân, nhục thân Diệp Hiên đang phát sáng, đây là một loại ánh sáng không cách nào nói rõ, chỉ là để người ta liếc nhìn lại, cảm giác như linh hồn của mình đều muốn bị vỡ nát.
Ầm ầm!
Cửu sắc kiếp vân đang dần dần tiêu tán đi, hỗn độn cửu sát tàn phá bừa bãi đang tán loạn vô tung, phương hỗn độn tinh không nguyên thủy này lần nữa khôi phục thanh minh, mà Diệp Hiên vẫn xếp bằng ở trong tinh không, không nói không động, chỉ là một luồng uy năng Đại Thánh đang khuếch tán ra tinh không tám phương.