- Chết!
Diệp Hiên đạp trời mà lên, năm ngón tay nhô ra, trực tiếp đưa tới hỗn độn tinh không vô tận tinh thần, uy năng Đại Thánh vĩ ngạn vô biên ù ù bắn ra.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ầm ầm!
Xích hỏa lưu tinh, thần tinh mạn thiên, chỉ thấy mấy ngàn khỏa thần tinh mênh mông trong hỗn độn tinh không rơi xuống, theo Diệp Hiên phách tuyệt trời đất vung tới hướng các cự thú tinh không, mấy ngàn sợi xích hỏa thần tinh ầm vang rơi xuống những cự thú tinh không này.
Phanh phanh phanh!
Trời đất rung chuyển, cự thú kêu rên, dù là lần này xuất hiện ra mấy ngàn con cự thú tinh không đủ để so sánh với Thiên Đạo bát kiếp, nhưng tất cả đều đều táng diệt dưới những xích hoả tinh thần.
Ngao!
Cự thú tinh không Thiên Đạo bát kiếp triệt để bị chọc giận, tất cả đều không muốn sống đồng loạt đánh tới Diệp Hiên, uy năng băng liệt trời đất đang toả ra, cho người ta một loại cảm giác cực đoan khủng bố.
- Đám súc sinh các ngươi, chẳng lẽ nghĩ ta ngủ say quá lâu liền không còn tu vi năm đó hay sao?
Diệp Hiên lạnh giọng mở miệng, năm ngón tay hóa thành cự thủ trời xanh, ầm vang đập xuống hướng những cự thú tinh không này, mỗi một lần đập xuống đều khiến cho mấy trăm con cự thú tinh không hóa thành huyết vụ tung đầy trời, tu vi Đại Thánh đáng sợ triển lộ không thể nghi ngờ.
Huyết vẩy trường thiên, trời đất rung chuyển.
Diệp Hiên vượt qua là hỗn độn thánh kiếp biến dị, bên trong Đại Thánh chi cảnh có thể xưng là vô địch thủ, giờ phút này triển lộ ra tu vi trực tiếp khiến bọn người Lâm Diệu Tiên ngốc ngay tại chỗ.
- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ người này thật sự là Thánh Vương hay sao?
- Không... Không thể nào... Ta... Ta cũng không có cảm nhận được khí tức Thánh Vương từ hắn a!
- Nhưng... thế nhưng là... Đại Thánh... Chỗ nào... Nơi nào có được uy năng khủng bố như vậy?
- Như... Nếu ta nhìn không lầm... Những cự thú tinh không này đã có tu vi Tiểu Thánh bát kiếp... Trọn vẹn cả mấy ngàn con cự thú... Dù là Đại Thánh cũng mệt mỏi ứng đối... Vị tiền bối này quả thực quá hung hãn....
Bọn người Lâm Diệu Tiên hãi nhiên nói nhỏ, bọn hắn ngửa đầu nhìn Diệp Hiên đang oanh sát mấy ngàn con cự thú tinh không, liền như quá đơn giản, càng khiến cho tâm linh của bọn hắn rung động cực hạn.
Bỗng nhiên.
Lâm Diệu Tiên nhanh chóng tỉnh dậy, một mặt lo lắng hô lớn hướng Diệp Hiên:
- Tiền bối không phải giết, không phải lại giết, khí tức ngài đã bị cự thú tinh không nhất tộc khóa chặt, coi như ngài giết những cự thú này, lần tiếp theo sẽ đến những cự thú tinh không mạnh hơn.
Phía trên Thương khung.
Diệp Hiên đại sát bốn phương, thi thể cự thú tinh không không ngừng rơi xuống đại địa, mà khi hắn nghe được Lâm Diệu Tiên nhắc nhở, hai mắt hơi chuyển, hắn đã sớm hoài nghi việc mình luôn bị cự thú tinh không truy sát, ở trong đó có bí ẩn mà hắn không biết, hiện tại xem ra quả là thế.
- Các vị đạo hữu, nhanh chóng mở ra Khốn Linh đại trận.
Lâm Diệu Tiên vội vàng tỉnh lại những người khác, sau đó dẫn đầu đánh ra một vệt kim quang, những người khác vội vàng bắt chước làm theo, trọn vẹn mười hai đạo kim quang phóng lên tận trời, một cỗ khí tức mênh mông cổ xưa cũng tại lúc này bắn ra.
Nhắc tới cũng kỳ, bọn người Lâm Diệu Tiên đánh ra mười hai đạo kim quang, Diệp Hiên giết còn thừa mười mấy con cự thú tinh không như đang gặp cái cái gì đáng sợ, điên cuồng hướng thiên môn mà chạy thục mạng, trong nháy mắt liền biến mất khỏi bầu trời Nam Đẩu đại vực.
- Thánh uy tiền bối vô địch, vãn bối chúng ta cực kỳ bội phục, cự thú tinh không không thể giết, nếu không nhất định sẽ mang đến đại kiếp cho Nam Đẩu đại vực ta.
Lâm Diệu Tiên vội vàng phi thân tới trước mà bái phục Diệp Hiên, tư thái nàng khiêm tốn kính sợ đến cực điểm.
Hiển nhiên, Diệp Hiên vừa mới đại náo vung xuống hiểm nguy đã khiến bọn người Lâm Diệu Tiên tin hơn phân nửa, càng bởi vì Diệp Hiên triển lộ ra tu vi mà cảm thấy kính sợ.
Đại thế giới hỗn độn chính là như thế, nơi này đầy đủ nói rõ đạo lý cường giả hằng cường kẻ yếu như cẩu, cái gọi là hoang ngôn trong miệng cường giả nói ra cũng là chân lý.
Chỉ là nội tâm bọn người Lâm Diệu Tiên cũng dâng lên một cái nghi vấn, người trước mắt này hư hư thực thực là nhân vật cái thế Thánh Vương mà lại một thường thức cơ bản nhất ở hỗn độn cũng không biết?
Tâm tư Diệp Hiên sao mà mẫn cảm, hắn tự nhiên có thể cảm giác được nghi hoặc của đám người Lâm Diệu Tiên, điều này cũng khiến cho hắn tang thương thở dài nói:
- Sinh cùng tử, tồn cùng vong, mười vạn năm ngủ say này, ta quên đi rất nhiều chuyện, ta đây tái sinh từ bên trong Niết Bàn, chỉ là đang tìm ký ức đã từng mất đi.
Nhìn bộ dáng Diệp Hiên tang thương cô tịch, quanh thân còn tách ra khí tức Đại Thánh khiến người ta kinh ngạc, hoài nghi trong lòng bọn người Lâm Diệu Tiên mất đi, tất cả đều biểu hiện ra một bộ tư thái hèn mọn kính sợ.
- Tiền bối tỉnh lại từ trong Niết Bàn, ký ức tuy có thiếu thốn, sớm muộn rồi cũng có thể hồi tưởng lại, tái hiện lại phong thái vĩ ngạn của tiền bối năm đó, cái này vãn bối muốn mời tiền bối đi tới Diệu Pháp quốc độ làm khách, một là để Diệu Pháp quốc độ chúng ta bày tiệc mời tiền bối, hai là khu trừ khí tức của cự thú tinh không lưu trên người ngài, còn mời tiền bối đồng ý.
Lâm Diệu Tiên vội vàng góp lời nói.
Bỗng nhiên, Da Ma La của Vạn Linh thiên điện hừ lạnh lên tiếng nói:
- Lâm Diệu Tiên, Diệp tiền bối chính là nhân vật cái thế mười vạn năm trước, hôm nay Niết Bàn tái hiện thế gian lẽ ra phải do Vạn Linh thiên điện chúng ta tiếp đãi, nơi này há có chỗ cho ngươi nói chuyện?