Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1468 - Chương 1468 - Nam Đẩu Tiểu Hội (2)

Chương 1468 - Nam Đẩu tiểu hội (2)
Chương 1468 - Nam Đẩu tiểu hội (2)

- A! Ta không cho bọn hắn một mặt mũi thì thế nào?

Diệp Hiên lạnh lùng cười nói.

Người có thể khiến Diệp Hiên hắn cúi đầu nhận sai còn chưa ra đời, bất quá chỉ là giết một tên sâu kiến, muốn hắn cúi đầu trước Vạn Linh thiên điện, đây quả thực là chuyện nực cười, chẳng lẽ Diệp Hiên hắn không muốn mặt mũi sao?

- Tiên sinh, ngài không thể hành động theo cảm tính.

Sắc mặt Lâm Diệu Pháp hơi biến, vội vàng khuyên nhủ Diệp Hiên nói.

- Mặt mũi Vạn Linh thiên điện bọn hắn là mặt mũi, vậy mặt mũi Diệp Hiên ta không phải là mặt mũi?

Khóe miệng Diệp Hiên phác hoạ lên một nụ cười lạnh, sau đó phất tay với hai nữ rồi nói:

- Đi nói cho người Vạn Linh thiên điện, Nam Đẩu tiểu hội ta sẽ tới như lời hẹn.

Nhìn một bộ thần sắc lạnh lùng của Diệp Hiên, hai nữ chau mày, thế nhưng không nói cái gì, vội vàng rời khỏi, đi ra trả lời thiếp mời của Vạn Linh thiên điện.

- Hừ. Khiêm tốn ẩn nhẫn cũng phải nhìn xem Diệp Hiên ta đối mặt là ai, nếu là một ít hạng giun dế mà ta cũng phải ẩn nhẫn, vậy mấy trăm vạn năm ta tu luyện gian khổ chẳng phải là thành chuyện nực cười?

Diệp Hiên cười lạnh nói nhỏ, một vòng sát cơ xẹt qua đáy mắt hắn.

Không chút gì khiêm tốn ẩn nhẫn, cũng không có cúi đầu nhượng bộ, Diệp Hiên hắn đã đi tới đại thế giới hỗn độn, hắn liền muốn cao điệu mà làm việc, ai dám đối địch với hắn tức thì sẽ bị làm thịt.

Nếu như đụng phải kẻ địch lợi hại hơn hắn, Diệp Hiên liền tạm thời tránh mũi nhọn, chờ đến khi tu vi hắn đề cao thì sẽ quay đầu làm thịt đối phương.

Đi tới đại thế giới hỗn độn, Diệp Hiên cũng không muốn thành lập thế lực gì.

Bởi vì hắn không muốn dẫm vào vết xe đổ năm đó của Thiên Đình, năm đó hắn sáng tạo ra ba mươi ba trọng Thiên Đình, kỳ thật đã ức chế hắn rất nhiều.

Không biết bao nhiêu địch nhân xem Thiên Đình như thẻ đánh bạc mà uy hiếp hắn, điều này cũng khiến cho hắn có cảm giác bó tay bó chân.

Từ một phàm nhân nho nhỏ cho đến hôm nay là Đại Thánh, Diệp Hiên rốt cục cũng hiểu rõ một cái đạo lý, cái gọi là đạo thống đại giáo chỉ là ngoại vật, chân chính cường đại chỉ có bản thân, đồ vật dư thừa chỉ trở thành gánh nặng cho mình.

Chỉ cần mình đủ cường đại, cái gọi là đạo thống đại giáo đều là phù vân, một mình hắn có thể chống đỡ một giáo, một người chính là một đạo thống.

Nói trắng ra, Diệp Hiên sinh tồn trong đại thế giới hỗn độn chính là chân trần không sợ mang giày.

Ta liền tự mình một người, ai dám đối địch với ta ta liền diệt cả nhà ngươi, nếu như đụng phải địch nhân không đánh lại, Diệp Hiên xoay người rời đi, quay đầu giết cả nhà đệ tử người đó, cho đến khi tu vi bản thân siêu việt hơn cường địch, liền quay lại chém giết cường địch.

Mà Diệp Hiên cũng đã vung xuống lời nói dối trắng trợn, hắn đã tuyên bố mình chính là Thánh Vương mười vạn năm trước, mà thân là một Thánh Vương cổ lão, vậy hẳn liền có khí độ Thánh Vương, há có thể cúi đầu trước người khác, khiến người ngoài nhìn vào chê cười hắn?

Đại đạo tranh phong, không tiến tắc thối, Diệp Hiên cũng không phải là mãng phu, thế nhưng là có một số việc nhất định phải cường thế quét ngang, nếu không sẽ khiến cho một số người xem hắn là quả hồng mềm mà bóp.

Mà Nam Đẩu tiểu hội này, chính là thời điểm Diệp Hiên hắn lập uy, cũng là lúc hắn quật khởi tại Nam Đẩu đại vực, chân chính tranh phong cùng các phương đại địch.

Đương nhiên, mặc dù Diệp Hiên không thành lập bất kỳ thế lực nào, nhưng hắn cũng muốn kết giao vài bằng hữu, một ít bằng hữu đôi bên cùng có lợi, đây đối với tương lai của hắn cũng có nhiều chỗ tốt.

...

Ba năm sau.

Một cổ chiến xa hoàng kim từ trong Diệu Pháp quốc độ ù ù đi ra, lúc này thiên địa phong vân đều biến sắc, vượt ngang trường thiên hướng về Ma Vân sơn.

Ma Vân sơn!

Mênh mông vô cương, kình thiên lập địa, sơn mạch liên miên chập trùng giống như một con rồng lớn, khiến ánh mắt người ta nhìn lại không thấy được bờ.

Một chuyện khiến cho người ta cảm thấy kinh dị là, Ma Vân sơn chìm nổi trên chín tầng mây, giống như tuyên cổ bất diệt thần sơn, sừng sững giữa trời đất, cho người ta một loại cảm giác mênh mông.

Ầm ầm!

Trời đất rúng động, hào quang chói lọi, chỉ thấy tám hướng trời đất đều có vầng sáng khủng bố vượt ngang trời cao mà tới.

Xe kéo màu vàng, thánh thú pháp giá, mây trắng tỏa sáng, cửu long kéo xe, không biết bao nhiêu pháp giá gánh lấy một vài đại nhân vật ù ù hướng tới Ma Vân sơn.

Trên đỉnh Ma Vân sơn, một mảnh đạo trường mênh mông hiện ra, từng đoá từng đoá mây phiêu đãng trên bầu trời, một tòa tường vân đại yến hiện ra.

Có tiên nữ ca múa, có hoàng cân lực sĩ đang run run, càng có Tiểu Thánh đứng ở cửa đón khách, kim quang mạn thiên vương vãi xuống, chiếu rọi cái gọi là Nam Đẩu tiểu hội óng ánh hoa mỹ.

- Ha ha ha. Nhiều năm không gặp, tu vi Mạc Hỏa đại ca càng thêm cao thâm, tiểu đệ bội phục bội phục.

Bỗng nhiên, một tiếng cười lớn từ chân trời phương xa truyền đến, chỉ thấy một nam tử người mặc đạo bào màu xanh hiện ra, đang nhanh bước hướng tới một lão giả áo đỏ.

- Thanh Minh lão đệ nói đùa, mời nhanh chóng thượng tọa.

Mặt Mạc Hỏa Đại Thánh lộ ra nụ cười nhanh chân nghênh đón Thanh Minh Đại Thánh, trên mặt biểu hiện ra nét cực kỳ nhiệt liệt.

- Ha ha ha!

Bỗng nhiên, một tiếng cười như chuông bạc truyền đến, chỉ thấy một áng mây phiêu đãng mà xuống, một nữ tử người mặc cung sa màu đỏ hiện ra.

- Nhiều năm không gặp, tiểu muội làm lễ trước hai vị đạo huynh.

Cửu Vĩ Thiên Hồ khoản thân thi lễ trước hai người, nụ cười mỉm trên mặt như có thể câu đoạt phách người nhìn.

- Cửu Vĩ đạo hữu mời ngồi.

Bình Luận (0)
Comment