Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1531 - Chương 1531: Truyền Thừa Cuối Cùng Hiện

Chương 1531: Truyền thừa cuối cùng hiện Chương 1531: Truyền thừa cuối cùng hiện

- Hỗn Độn tinh lực? Đây là hỗn độn tinh lực trong truyền thuyết chỉ có Hỗn Độn Tinh Sư mới có thể khống chế?

Cái Thiên Nguyên run rẩy rống to.

Cả người đều ở trong trạng thái cực kỳ kích động.

Ầm ầm!

Bầu trời dần dần nứt ra, một quyển thạch thư cổ xưa đang buông xuống, thạch thư rực rỡ tinh quang, đâm người ta không mở được hai mắt.

- Truyền thừa của Hỗn Độn Tinh Sư?

Đôi mắt Cái Thiên Nguyên đỏ như máu, trong miệng phát ra tiếng rống to đầy hưng phấn, hóa thành một đạo lưu quang bắn tới thạch thư, hiển nhiên muốn chiếm truyền thừa hỗn độn tinh sư làm của riêng.

Răng rắc.

Chuyện kỳ lạ xuất hiện.

Bàn tay Cái Thiên Nguyên thế mà xuyên qua thạch thư, giống như bộ thạch thư này chỉ là một đoàn không khí, hắn căn bản không chạm tới được.

- Chuyện gì đang xảy ra? Tại sao có thể như vậy?

Mắt thấy Hỗn Độn Tinh Sư truyền thừa ở trước mặt, nhưng Cái Thiên Nguyên không lấy được, điều này làm cho đôi mắt hắn đỏ như máu, tức giận rống to.

Ầm ầm.

Chợt, thạch thư buông xuống thông thiên tinh quang, Diệp Hiên tản bộ đi ra từ trong hỗn độn thí luyện, hắn nghênh đón tinh quang đạp trời mà đến, cho đến khi xuất hiện bên cạnh thạch thư mới ngừng lại.

- Đây là truyền thừa của Hỗn Độn Tinh Sư?

Đôi mắt Diệp Hiên sáng ngời.

Chuyện kinh người theo đó xảy ra, Diệp Hiên nhẹ nhàng cầm thạch thư trong tay, tinh quang cực kỳ rực rỡ che lấp, một cỗ khí tức không thể diễn tả bộc phát ra từ quanh thân Diệp Hiên.

Thê lương, mênh mông, rộng lớn, còn có một loại khí tức uy nghiêm không cách nào diễn tả thành lời, giờ phút này tất cả đều phát ra ở trên người Diệp Hiên.

- Tiểu tặc, buông xuống thạch thư cho ta.

Bỗng nhiên, Cái Thiên Nguyên điên cuồng rống giận, tạo hóa thần quang khủng bố điên cuồng đánh tới Diệp Hiên, tựa như muốn xé rách Diệp Hiên.

Chuyện kỳ lạ xuất hiện.

Công kích của Cái Thiên Nguyên trực tiếp xuyên qua thân thể Diệp Hiên, giống như Diệp Hiên chính là một luồng không khí, căn bản không thể tạo thành nửa điểm thương tổn đối với hắn.

Không, cũng không phải Diệp Hiên là không khí, mà Diệp Hiên cùng Cái Thiên Nguyên căn bản không ở trong một thế giới.

Trong thiên nhai gang tấc, cách nhau hai giới.

Tuy Cái Thiên Nguyên có thể nhìn thấy Diệp Hiên cùng Thạch Thư, thế nhưng Diệp Hiên đang ở thế giới hỗn độn thí luyện, mà đây cũng là chỗ đáng sợ của hỗn độn thí luyện.

Đừng nói Cái Thiên Nguyên giờ phút này chỉ là tu vi Tạo Hóa Cảnh, cho dù thời kỳ hắn toàn thịnh cũng không có khả năng thương tổn đến Diệp Hiên một chút.

Hiển nhiên, nếu có người vượt qua Hỗn Độn thí luyện, Hỗn Độn thí luyện sẽ che chở người này, làm sao có thể để cho người khác nửa đường chặn giết?

Trừ phi Cái Thiên Nguyên vượt qua hỗn độn thí luyện giống như Diệp Hiên, bằng không hắn căn bản cũng không cách nào đụng phải Diệp Hiên.

Rất đáng tiếc, Cái Thiên Nguyên vĩnh viễn không có cơ hội này.

Tại thời điểm này.

Cái Thiên Nguyên cũng hiểu ra, đôi mắt hắn đỏ thẫm nhìn chằm chằm Diệp Hiên, hàm răng thép càng cắn chặt khanh khách vang vọng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên đầy máu, hận không thể ăn thịt uống máu.

- Tiểu tặc, truyền thừa hỗn độn tinh sư là của ta. Ngươi hiện tại lập tức đưa truyền thừa cho ta, ta có thể thả ngươi một con đường sống.

Cái Thiên Nguyên liên tục rống giận.

- Ngu ngốc.

Tay Diệp Hiên cầm thạch thư, ngay cả liếc mắt Cái Thiên Nguyên một cái cũng không thèm, trực tiếp coi hắn như không khí, sau đó bắt đầu lật xem thạch thư trong tay.

- Oa.

Trong miệng Cái Thiên Nguyên phun ra một ngụm máu già, đây là do tức giận công tâm gây ra, giờ phút này Cái Thiên Nguyên hận không thể cho mình hai bạt tai, trong lòng tràn ngập hối hận.

Hắn chẳng khác nào đem hỗn độn tinh sư truyền thừa của bản thân đưa đến trong tay Diệp Hiên, sớm biết Diệp Hiên có thể vượt qua Hỗn Độn thí luyện, nói cái gì hắn cũng sẽ không nói cho Diệp Hiên biết bí mật về Hỗn Độn Tinh Sư.

- Của ta... Quyển thạch thư này là của ta.

- Của... Oa.

Cái Thiên Nguyên ôm ngực bi thương rống to, máu tươi không ngừng phun ra từ trong miệng, hắn thế mà bị Diệp Hiên chóc tức giận đến nội thương, càng có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.

Đáng tiếc, Diệp Hiên cũng không có nửa điểm chú ý Cái Thiên Nguyên, tâm tư giờ phút này đều đặt ở trên thạch thư trong tay, đôi mắt hắn tỏa sáng, giống như phát hiện ra một kiện trân bảo tuyệt thế.

- Hỗn Độn là bàn, tinh thần là cờ, khẩu khí thật lớn?

Diệp Hiên kinh ngạc lẩm bẩm, đôi mắt phóng ra hào quang, hiển nhiên bị nội dung thạch thư làm cho kinh hãi.

- Tiểu tặc, ngươi không cần đắc ý, hỗn độn thí luyện này nhiều nhất còn có thể kiên trì thời gian vạn năm, đợi vạn năm qua đi, hỗn độn thí luyện sẽ tiêu tán, cho đến khi nguyên hội thứ mười một mở ra, mới có thể một lần nữa xuất hiện ở trong Hỗn Độn vũ trụ.

- Ta khuyên ngươi hiện tại giao thạch thư cho ta, nếu không chờ vạn năm qua đi, ta nhất định sẽ lấy tính mạng của ngươi.

Cái Thiên Nguyên điên cuồng rống to.

- Ừm?

Diệp Hiên cuối cùng thu hồi ánh mắt từ trên thạch thư, sau đó khép thạch thư lại để vào trong túi, lúc này mới nhìn về phía Cái Thiên Nguyên.

- Ngươi không nói làm ta quên mất, cảm ơn ngươi nhắc nhở.

Diệp Hiên cười ha hả, sau đó khoanh chân ngồi, chỉ thấy một viên Thiên Nguyên Đan xuất hiện trong tay, Diệp Hiên nuốt vào trong bụng.

Nhìn Diệp Hiên nuốt Thiên Nguyên Đan vào bụng, Cái Thiên Nguyên trong nháy mắt hiểu được, Diệp Hiên muốn trong vòng vạn năm thăng cấp đến Thánh Vương chi cảnh.

- Vô dụng, cho dù ngươi thăng cấp lên Thánh Vương, ngươi vẫn phải chết trong tay ta.

Cái Thiên Nguyên tức giận rống to.

Đáng tiếc, Diệp Hiên trực tiếp không để ý uy hiếp của Cái Thiên Nguyên, bởi vì Thiên Nguyên Đan trong cơ thể hắn đã nổ tung, một cỗ năng lượng khủng bố cực kỳ đang mãnh liệt chạy vào trong cơ thể hắn.

Bình Luận (0)
Comment