- Ta nói cho ngươi, ngươi là nằm mơ ban ngày, ta chỉ còn lại một luồng tàn hồn phụ thân trên người Thái Linh Thánh Vương, mà thân thể Thái Linh Thánh Vương này quá mức nhỏ yếu, ta căn bản phát huy không ra toàn bộ tu vi Tạo Hóa cảnh.
- Tuy nhiên, không bao lâu nữa, ta sẽ một lần nữa đổi thân phận xuất hiện trước mặt ngươi, càng sẽ tự tay lấy lại truyền thừa của Hỗn Độn Tinh Sư.
Cái Thiên Nguyên âm lãnh lên tiếng, một luồng tàn hồn càng thêm hư ảo, hiển nhiên muốn thoát khỏi phương thiên địa này.
Thật ra, cũng không phải Cái Thiên Nguyên không muốn giết Diệp Hiên, mà hiện tại hắn căn bản không có năng lực giết Diệp Hiên, chỉ vì thủ đoạn của Diệp Hiên quá mức sắc bén, tiếp tục dây dưa cũng sẽ không có bất kỳ kết quả gì.
Chiến một trận cùng Diệp Hiên, Cái Thiên Nguyên cũng tỉnh táo lại, hắn muốn đi trước rời khỏi nơi này tìm một cỗ thân thể phù hợp với tàn hồn của hắn, chỉ có như vậy mới có thể chân chính phát huy ra thực lực Tạo Hóa cảnh.
Đến lúc đó tự nhiên có thể tìm Diệp Hiên tính sổ, đây mới là biện pháp ổn thỏa.
- Tiểu tặc, lần sau gặp mặt, ta sẽ cho ngươi biết đắc tội cái Thiên Nguyên ta là một chuyện ngu xuẩn cỡ nào.
Cái Thiên Nguyên lạnh lùng lên tiếng, muốn rời khỏi nơi này.
- Muốn đi? Ngươi đã hỏi ta chưa?
Một nụ cười quỷ dị lộ ra từ khóe miệng Diệp Hiên, hắn ầm ầm bắn về phía Cái Thiên Nguyên, sát khí cực kỳ khủng bố bộc phát ra.
- Tiểu tặc, ta đã nói ngươi giết không được ta, ta là Thiên Nguyên.....
- A!
Bỗng nhiên, lời nói trong miệng Cái Thiên Nguyên còn chưa nói xong, một tiếng kêu đau đớn thê lương truyền đến từ trong miệng hắn, chỉ thấy cửu sắc lôi quang ầm ầm đánh xuống.
- Cửu Sắc Thần Lôi?
- A!
Cái Thiên Nguyên thống khổ kêu rên, một luồng tàn hồn bị cửu sắc thần lôi đánh đến không chịu nổi, giống như bất cứ lúc nào đều sẽ vỡ vụn.
- Làm thế nào... Làm thế nào có thể... ?
- A!
Cái Thiên Nguyên thống khổ né tránh cửu sắc thần lôi bổ đánh, cả người đều bị vây trong trạng thái cực kỳ sợ hãi, hắn như thế nào cũng không ngờ trong tay Diệp Hiên lại có vật khủng bố như vậy.
- Ta đích xác không giết được ngươi, nhưng không biết Hỗn Độn Cửu Sắc Thần Lôi này có thể giết chết ngươi hay không?
Diệp Hiên tàn khốc nhe răng cười, trong tay hắn đánh ra từng đạo cửu sắc thần lôi, điên cuồng giết tới Cái Thiên Nguyên.
- Tiểu tặc, ngươi không giết được ta.
Cái Thiên Nguyên rít gào, nhưng lại chật vật né tránh Cửu Sắc Thần Lôi bổ đánh.
- Giết không được ngươi?
Diệp Hiên âm độc cười, lật tay một cái, một ngọn lửa năm màu hiện ra, nói:
- Ngũ sắc huyền hỏa, cũng không biết ngươi có thể chịu đựng được hay không?
- Ngươi... Ngươi......
Khi Diệp Hiên lấy ra ngũ sắc huyền hỏa, Cái Thiên Nguyên nhất thời bị dọa liên tục lùi lại, vẻ mặt sợ hãi nhìn về phía Diệp Hiên, trong mắt hiện ra vẻ cực kỳ sợ hãi.
- Cửu Sắc Thần Lôi? Ngũ sắc huyền hỏa?
- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ... Chẳng lẽ ngươi độ chính là hỗn độn thánh kiếp biến dị?
Cái Thiên Nguyên giống như nghĩ tới chuyện gì đáng sợ, vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía Diệp Hiên, một cỗ cảm giác trầm trọng chưa từng có áp bách đến hắn.
Hiểu rồi, hắn hoàn toàn hiểu.
Cái Thiên Nguyên rốt cục hiểu được vì sao Diệp Hiên chỉ là một thân phàm thể, nhưng một thân tu vi lại đáng sợ như vậy.
Không phải lực lượng tịch diệt gì, cũng không phải lực lượng thời không gì.
Thì ra, Diệp Hiên độ chính là Hỗn Độn Thánh Kiếp mạnh nhất vạn cổ, lúc này mới hắn khủng bố như vậy ở trong Đại Thánh cảnh.
- Không có khả năng, làm thế nào có thể?
- Ngươi chỉ là một thân phàm thể, làm sao có thể dẫn tới Hỗn Độn thánh kiếp vạn cổ chí cường, chẳng lẽ ngươi... Ngươi sẽ là vạn cổ chí cường của nguyên hội tiếp theo hay sao?
Cái Thiên Nguyên run rẩy rống to, quả thực không thể tin được chân tướng mà mình đoán ra.
- Không, tuyệt đối sẽ không, ngươi chỉ là một thân phàm thể, nhiều nhất chỉ có thể tu luyện tới Tạo Hóa Tam cảnh, cho dù ngươi có thể phá vỡ lời nguyền của phàm thân, có thể trở thành vạn cổ chí cường của nguyên hội thứ mười một, nhưng chưa bao giờ nghe nói có người có thể luyện hóa cửu sắc thần lôi cùng ngũ sắc huyền hỏa thành của riêng cho mình dùng.
Cái Thiên Nguyên tựa như điên, hắn liên tưởng đến đủ loại truyền thuyết đáng sợ, trong miệng truyền đến tiếng thét chói tai.
…
Cửu sắc thần lôi, ngũ sắc huyền hỏa.
Đây là đồ của Hỗn Độn Vũ Trụ, càng là một loại thiên kiếp cực kỳ lợi hại.
Nếu Cái Thiên Nguyên ở vào trạng thái cực cao, không có bị Vạn Linh Thiên Chủ giết chết, bằng tu vi năm đó của hắn, căn bản sẽ không để Cửu Sắc Kinh Lôi cùng Ngũ Sắc Huyền Hỏa vào mắt.
Đáng tiếc, hắn hiện tại chỉ còn lại có một luồng tàn hồn, mà hắn sợ nhất cũng là loại hỗn độn thiên kiếp này, bởi vì cửu sắc thần lôi cùng ngũ sắc huyền hỏa sẽ tạo thành phá hư không cách nào tưởng tượng đối với tàn hồn của hắn.
Sợ! Rất sợ! Cực kỳ sợ.
Cái Thiên Nguyên đang run rẩy, càng cảm nhận được sợ hãi khi đối mặt tử vong, hắn hoàn toàn có thể cảm giác được sát khí cực hạn từ trong mắt Diệp Hiên.
- Ngươi... Ngươi muốn gì?
Cái Thiên Nguyên run rẩy lên tiếng.
- Ta muốn thế nào?
Diệp Hiên nở nụ cười, chỉ là nụ cười của hắn cực đoan âm lãnh, ngũ sắc huyền hỏa ầm ầm đánh tới Cái Thiên Nguyên, càng kèm theo cửu sắc kinh lôi, cùng nhau hướng Cái Thiên Nguyên giết đến, mà đây chính là đáp án của Diệp Hiên.
Trốn.
Cái Thiên Nguyên không có nửa điểm nói nhảm, càng sẽ không nói thêm nửa câu tàn nhẫn cho Diệp Hiên, hắn xoay người chạy nhanh, đối mặt ngũ sắc huyền hỏa cùng cửu sắc thần lôi, hắn hoàn toàn có nguy cơ bị giết chết.