- Hừ, ta đã hứa hẹn với ngươi là không làm khó hắn, nhưng ngươi cũng đồng ý dẫn hắn đến cửa tạ tội, nếu tạ tội thì phải tỏ ra thành ý, hiện tại quỳ xuống dập đầu bồi tội đi.
Bá Thiên Tôn Giả cười lạnh lên tiếng, tuy rằng hắn không thể giết Diệp Hiên, nhưng để cho đối phương quỳ dưới chân Cửu Linh Tử, hảo hảo nhục nhã một phen, cũng coi như thay Cửu Linh Tử trút giận.
- Cái này... ?
Bổ Thiên các chủ nhướng mày, không ngờ Bá Thiên Tôn Giả lại gây khó dễ cho Diệp Hiên, hắn ghé mắt nhìn Diệp Hiên, quả nhiên nhìn thấy trên mặt Diệp Hiên lộ ra nụ cười lạnh, làm sao có thể quỳ xuống đất dập đầu bồi tội?
- Quỳ xuống, nếu không chết!
Bá Thiên Tôn Giả hét lớn.
- Chết? Chỉ bằng ngươi?
Ầm ầm.
Trời lắc lư, đất nổ tung, Diệp Hiên bước ra một bước, mặt đất dưới chân trực tiếp bị cắt thành hai đoạn, Hỗn Độn thánh quang cực kỳ khủng bố tràn ngập.
- Diệp Hiên, mau lui ra, đừng hành động theo cảm tính.
Bổ Thiên Các Chủ đại biến, cất tiếng quát lớn với Diệp Hiên, hắn thế nào cũng không ngờ Diệp Hiên lại to gan như vậy, dám kêu gào với Bá Thiên Tôn Giả, hắn làm như vậy quả thực muốn chết.
- Được được được.
Bá Thiên Tôn Giả giận dữ mà cười nói.
- Bổ Thiên các chủ ngươi thấy đó, không phải là bổn điện chủ không cho hắn cơ hội, chính hắn đang tự tìm đường chết.
Ầm ầm.
Tạo Hóa thần quang thông thiên quán địa, Bá Thiên Tôn Giả bước ra một bước, năm ngón tay ầm ầm nâng lên, giống như chống đỡ cả bầu trời, Tạo Hóa thần quang nổ tung vạn vật trực tiếp đánh xuống Diệp Hiên.
- Mau tránh đi.
Bổ Thiên Các Chủ không kịp cứu viện, lo lắng rống to với Diệp Hiên.
- Tuy Bá Thiên tôn giả chỉ là tu vi Tạo Hóa Sinh Tử cảnh, nhưng đã nắm giữ sinh lực, với tu vi Tiểu Thánh Vương của ngươi, tất phải chết không thể nghi ngờ.
Yêu Nguyệt Dạ thản nhiên lên tiếng, giống như đã nhìn thấy Diệp Hiên chết thảm.
- Muốn giết ta, ngươi còn kém xa.
Diệp Hiên dữ tợn cười điên cuồng, cũng đánh ra một chưởng tới Bá Thiên Tôn Giả, căn bản không có ý tránh né.
Phanh.
Một kích của hai người trong nháy mắt chạm vào nhau, một màn kế tiếp nhất thời làm cho mọi người ở đây kinh ngạc tại chỗ, còn có âm thanh hít vào một ngụm khí lạnh truyền đến.
Diệp Hiên bay ngược về sau, Bá Thiên Tôn Giả cũng liên tục lui bước, mặt đất bị hắn giẫm ra một cái hố lớn.
- Làm sao có thể?
Yêu Nguyệt Dạ ầm ầm đứng dậy, vẻ lạnh nhạt trên mặt đã không còn, mà là lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía Diệp Hiên, giống như không thể tin được ánh mắt của mình.
Không chỉ có Yêu Nguyệt Dạ, tất cả mọi người ở đây đều ngẩn ngơ tại chỗ, quả thật không thể tin được Diệp Hiên lại có thể sống sót sau khi cứng rắn chống đỡ một kích của Bá Thiên Tôn Giả, hơn nữa còn đánh lui Bá Thiên Tôn Giả mấy bước.
- Điều này... Điều này... ?
Trong lòng Bổ Thiên Các Chủ hò hét, vẻ mặt rung động nhìn Diệp Hiên, hắn như thế nào cũng nghĩ không ra, Diệp Hiên chỉ có tu vi Tiểu Thánh Vương, làm sao có thể bộc phát ra lực lượng khủng bố như vậy?
- Ngươi muốn chết!
Bá Thiên Tôn Giả xấu hổ rống to, hắn cũng thật không ngờ chiến lực của Diệp Hiên lại đáng sợ như vậy, không chỉ ngăn cản một kích của hắn, ngược lại còn đánh hắn lui bước.
Tuy Bá Thiên Tôn Giả hắn chiếm thượng phong, nhưng đối phương chỉ là Thánh Vương, mình cao hơn đối phương một đại cảnh giới, quả thật để hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã.
- Tiểu bối, ta muốn ngươi chết.
Bá Thiên Tôn Giả tức giận gầm thét, toàn bộ Vạn Linh phân điện đều đang cuồng bạo rung động, hắn đã không giữ lại, triệt để bộc phát ra tu vi tiêu diệt Diệp Hiên, như thế mới có thể rửa sạch sỉ nhục cho hắn.
- Rất nhiều người muốn ta chết, chỉ bằng ngươi thì còn kém xa..
Diệp Hiên sải bước trở về, một kích vừa rồi của Bá Thiên Tôn Giả làm cho khí huyết của hắn cuồn cuộn, cũng may thân thể của hắn cực kỳ cường đại, khó khăn lắm mới chịu được một kích này của Bá Thiên Tôn Giả.
Đương nhiên, Diệp Hiên cũng biết Bá Thiên Tôn Giả chỉ tùy ý đánh ra một kích, cũng không có bày ra chiến lực chân chính của Tạo Hóa cảnh, tuy nhiên, hắn cũng không có bất kỳ sợ hãi nào.
Bởi vì muốn dùng kế mượn đao giết người, hắn nhất định phải xuất ra thực lực bản thân, không thể để cho người của Vạn Linh phân điện khinh thường, như thế mới có thể làm cho bọn họ tin tưởng lời nói dối của mình.
Ầm ầm.
Bá Thiên tuyệt địa, lệ khí ngút trời, Diệp Hiên bộc phát chiến lực, phát ra uy thế khiến tim người ta đạp nhanh, sắc mặt Bá Thiên tôn giả âm trầm như nước, Tạo Hóa thần quang mãnh liệt như thủy triều, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hiện ra vẻ tất sát.
- Dừng tay.
- Chậm.
Bỗng nhiên, tại thời điểm đang xúc động này, hai đạo âm thanh đồng thời vang lên, chính là Bổ Thiên Các Chủ cùng Yêu Nguyệt Dạ.
Bổ Thiên Các Chủ không cần phải nói, hắn tự nhiên không thể để Bá Thiên Tôn Giả giết Diệp Hiên, mà Yêu Nguyệt Dạ nhìn thấy Diệp Hiên bộc phát ra chiến lực, trong lòng cũng dâng lên tâm tư khác, tự nhiên không thể để Bá Thiên Tôn Giả động.
- Linh tử, không giết người này, khó tiêu được mối hận trong lòng ta.
Bá Thiên Tôn Giả đỏ mặt nói.
- Bá Thiên, ngươi muốn chống mệnh lệnh của hay sao?
Sắc mặt Yêu Nguyệt Dạ lạnh lẽo, không còn chút hiền hòa nào nữa, một vầng trăng máu dâng lên phía sau người hắn, một cỗ khí tức cực kỳ yêu dị tràn ngập, càng làm cho người ta có một loại cảm giác tim đập nhanh.
- Hí!
Bá Thiên Tôn Giả hít vào một hơi thật sâu, trong nháy mắt phục hồi lại tinh thần, vội vàng khom người bái Yêu Nguyệt Dạ.
Bá Thiên không dám, kính xin Linh Tử đừng tức giận.