Chỉ là Diệp Hiên khắc chế loại xúc động này, bởi vì huyết hồn tinh khí Bá Thiên Tôn Giả còn cần luyện hóa, trong đó trộn lẫn quá nhiều linh khí hỗn tạp, nếu như hắn lựa chọn giờ phút này xung kích Đại Thánh Vương cảnh, đây đối với hắn mà nói cũng không có gì tốt.
- Thần thông Diệp huynh tốt, là ta nhìn sai rồi.
Thần sắc Yêu Nguyệt Dạ biến ảo khó lường, sau đó dần dần trấn định lại, càng là hạ thấp tư thái lấy lòng Diệp Hiên.
Mặc dù Yêu Nguyệt Dạ hận không thể đem Diệp Hiên ngũ mã phanh thây, nhưng tình thế trước mặt bây giờ cực kỳ nghiêm trọng, còn không phải thời điểm hắn thanh toán với Diệp Hiên, chỉ có vượt qua một kiếp này của Cái Thiên Nguyên, đến lúc đó hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cho Diệp Hiên.
- Lời Yêu huynh nói là gì, nếu không có Vạn Linh phân điện các ngươi tương trợ, Diệp Hiên ta còn không thể ép lão gia hỏa này ra ngoài.
Diệp Hiên cười ha ha nói.
Nghe được lời Diệp Hiên nói, tâm Yêu Nguyệt Dạ có giận dữ, nhưng vẫn là miễn cưỡng vui cười, dù sao hiện tại hắn cũng không dám biểu hiện ra cái gì bất mãn đối với Diệp Hiên.
- Tiểu tặc vô sỉ, ngươi làm tốt lắm.
Bỗng nhiên, một tiếng gầm thét như lôi đình truyền đến, chỉ thấy hai mắt Cái Thiên Nguyên hung lệ nhìn chăm chú Diệp Hiên, hận không thể đem xương hắn nghiền thành tro.
- Chậc chậc chậc.
Diệp Hiên nhếch miệng nhìn về phía Cái Thiên Nguyên, một nụ cười âm hiểm phác hoạ ra từ khóe miệng của hắn.
- Cái Thiên Nguyên, nói ngươi ngu xuẩn ngươi thật sự là ngu xuẩn, ta liền hủy hai bộ nhục thân của ngươi, càng là chiếm truyền thừa của ngươi, hôm nay càng là chôn giết ngươi, từ đầu đến cuối ngươi đều bị ta đùa bỡn trong lòng bàn tay, ngươi nói ngươi có phải rất là ngu xuẩn hay không?
Diệp Hiên cười lạnh châm chọc nói.
- Ta giết ngươi.
Lồng ngực Cái Thiên Nguyên đều muốn bị khí tạc, hắn đường đường là nhân vật cái thế, năm lần bảy lượt lọt vào tính toán của Diệp Hiên, hiện tại càng là ép hắn nhập thân vào người một Đại Thánh, tàn hồn tự thân đều có nguy cơ biến mất.
- Giết ta?
Diệp Hiên âm độc cười gằn nói:
- Hiện tại nhìn xem ai giết ai.
- Ngươi đi chết đi cho ta.
Diệp Hiên âm độc rống to, lực lượng tịch diệt ầm vang đánh ra, nháy mắt lực lượng thời không phát động, đồng thời vận động hai đại lực lượng chí cường, khiến Diệp Hiên lộ vẻ hung lệ mà đáng sợ.
Ầm!
Vạn cổ kình thiên, sơn hà sụp đổ, hai đại lực lượng chí cường mang theo vĩ lực trấn diệt vạn vật trấn diệt tới Cái Thiên Nguyên.
- Thiên Nguyên Vô Cực!
Cái Thiên Nguyên ngửa mặt lên trời gào thét, lực lượng thiên nguyên ầm vang bộc phát, đồng thời cũng oanh kích về hướng Diệp Hiên.
Ầm!
Phốc!
Như sơn hà sụp đổ, giống như thương khung nổ tung, trong miệng Cái Thiên Nguyên phun ra một ngụm máu tươi, thân thể của hắn rạn nứt như mạng nhện, toàn bộ người như diều đứt dây bay ngược ra.
- Đi chết đi.
Diệp Hiên được thế không nhường người, lực lượng thời không ầm vang phát động, nháy mắt xuyên qua không gian nơi này xuất hiện tại trước người Cái Thiên Nguyên, song quyền cuồng bá đập xuống hắn.
Ầm!
Một quyền Diệp Hiên xuyên qua hư không, hung hăng nện lên lồng ngực Cái Thiên Nguyên, một quyền vung mạnh trường thiên, tàn nhẫn vô tình đánh vào đầu của hắn.
Oa!
Cái Thiên Nguyên thụ trọng thương, lồng ngực đã bị xỏ xuyên ra một cái lỗ máu, nửa cái đầu đều bị nện sụp xuống, lượng lớn máu tươi vẩy xuống trường thiên, tiên huyết trong miệng không ngừng phun trào ra.
Nhưng cái này cũng chưa hết,
Một cước Diệp Hiên đá bể đầu lâu Cái Thiên Nguyên, song quyền vung mạnh tàn nhẫn vô tình đánh vào trên ngực hắn, nháy mắt nhục thân Cái Thiên Nguyên bị đánh tàn tạ không chịu nổi, khiến người ta liếc nhìn lại lộ vẻ thê thảm đến cực điểm.
- Tốt thay cho một tên Diệp Hiên!
Nơi xa, Yêu Nguyệt Dạ kinh dị quan sát, hắn nhìn thấy Diệp Hiên bộc phát ra chiến lực, cả người đều vô cùng hồi hộp.
Hiện tại hắn mới nghĩ rõ ràng, trước đó Diệp Hiên luận bàn cùng hắn mà thua trong tay hắn, bất quá là tự mình mê hoặc mà thôi, thời khắc này Diệp Hiên mới triển lộ ra tu vi chân chính.
Đương nhiên, mặc dù Yêu Nguyệt Dạ chấn kinh trước tu vi Diệp Hiên bộc phát ra, nhưng hắn cũng không e ngại Diệp Hiên, bởi vì nếu là công bằng nhất chiến, Diệp Hiên căn bản sẽ không phải là đối thủ của hắn.
Không nên quên, Yêu Nguyệt Dạ là Yêu Nguyệt Chiến Thể, mặc dù hắn không phải chiến thể biến dị, nhưng trong đông đảo chiến thể tuyệt đối cũng không yếu, huống chi bản thân hắn chính là Cửu Thiên Thánh Vương cảnh, nếu thật sự cùng Diệp Hiên công bằng nhất chiến, Yêu Nguyệt Dạ có lòng tin có thể đánh bại Diệp Hiên.
Mà giờ phút này Diệp Hiên có thể hoàn ngược Cái Thiên Nguyên, đó là bởi vì trước đó hắn cùng Bá Thiên Tôn Giả liều mạng nhất chiến đã cùng Cái Thiên Nguyên, bản thân Cái Thiên Nguyên đã bị thương nặng, một thân tu vi đều hạ xuống thấp nhất, lúc này mới khiến Diệp Hiên có thể thừa cơ hội.
Mà kết quả lưỡng bại câu thương, cũng vừa vặn tiện nghi cho Diệp Hiên, điều này cũng khiến cho tâm tư Yêu Nguyệt Dạ nhanh quay ngược trở lại, muốn thừa dịp này trốn khỏi nơi đây, đợi ngày sau chữa trị xong thương thế lại tìm Diệp Hiên thanh toán nợ cũ.
Bởi vì Yêu Nguyệt Dạ đã nhìn ra, Cái Thiên Nguyên nhất định phải chết trong tay Diệp Hiên, mà sau khi Diệp Hiên giết Cái Thiên Nguyên hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho mình.
- Đi chết đi.
Bỗng nhiên, một tiếng quát to từ trong miệng Diệp Hiên truyền đến, chỉ thấy trong thương khung nhục thân Cái Thiên Nguyên bị đánh nổ thành huyết vụ đầy trời.
- Trốn!
Yêu Nguyệt Dạ thấy cảnh này, sắc mặt hắn lập tức đại biến, giờ phút này nếu là hắn không nhanh trốn, chỉ sợ sau một khắc người chết kế tiếp chính là hắn.
Nhưng không đợi Yêu Nguyệt Dạ có hành động, một cảnh tượng quỷ dị hiện ra trong mắt hắn, điều này cũng khiến cho Yêu Nguyệt Dạ bỗng nhiên dừng bước, cũng không ngay lập tức đào tẩu.