Mà cũng có khả năng cực lớn hắn sẽ chết trong tay sinh linh thần bí này.
Bất quá, hiện tại Diệp Hiên đối mặt Cái Thiên Nguyên cũng là cảnh nhất định chết, hai mắt của hắn dần dần hóa thành điên cuồng, thời không tiểu thụ đã hiện ra, từng sợi lực lượng thời không như muốn tả xuống, hắn đã chuẩn bị tế ra át chủ bài cuối cùng này, dù sao điều này còn có thể cho hắn tìm được một luồng sinh cơ.
- Diệp huynh!
Liền xem Diệp Hiên chuẩn bị câu động Tuế Nguyệt Trường Hà, một giọng nói gấp rút kinh dị truyền đến từ sau lưng hắn, chỉ thấy chẳng biết lúc nào Yêu Nguyệt Dạ xuất hiện sau lưng hắn.
- Ừm?
Thời không tiểu thụ hơi ngưng trệ, hai mắt Diệp Hiên khẽ động, lúc đầu muốn câu động Tuế Nguyệt Trường Hà lập tức chậm lại, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn về phía Yêu Nguyệt Dạ, không biết Yêu Nguyệt Dạ muốn làm điều gì.
- Diệp huynh, ta có một giải pháp có thể giúp ngươi và ta trốn khỏi nơi đây, chỉ là cần Diệp Hiên giúp ta một chút sức lực.
Sắc mặt Yêu Nguyệt Dạ trắng bêchj, đang nóng nảy truyền âm cho Diệp Hiên.
- Ồ?
Khuôn mặt Diệp Hiên trầm trọng lập tức khẽ giật, sau đó vội vàng truyền âm nói:
- Ngươi có biện pháp gì?
Kỳ thật, Yêu Nguyệt Dạ hận không thể khiến Diệp Hiên chết không có chỗ chôn, nhưng bây giờ Cái Thiên Nguyên tế ra linh hồn bản nguyên, đã thăng hoa cực điểm muốn đánh ra Cực Đạo Nhất Kích, coi như Yêu Nguyệt Dạ hắn cũng sẽ chết dưới Cực Đạo Nhất Kích này, đây cũng không phải là kết quả hắn muốn.
- Diệp huynh hẳn phải biết, Vạn Linh thiên điện ta có mười hai linh tử, mà ta chính là linh tử thứ chín, Vạn Linh Chủ Nhân từng ban thưởng cho mười hai linh tử chúng ta mỗi người một đạo Hỗn Độn Đại Na Di Phù, đại na di phù này có thể trốn xa trăm triệu vạn dặm xa, hoàn toàn có thể giúp ngươi và ta trốn khỏi nơi đây. Chỉ bất quá muốn thôi động phù này cần lượng lớn tu vi, bằng ta hiện tại thân bị trọng thương căn bản là không có cách nào dùng được, chỉ có hai người chúng ta hợp lực mới có thể thôi động phù này, để ngươi và ta chạy thoát.
Yêu Nguyệt Dạ nhanh chóng giải thích nói.
Nói thật, Yêu Nguyệt Dạ hận Diệp Hiên không thể chết trong tay Cái Thiên Nguyên, nhưng đồng thời cũng như hắn nói, hiện tại hắn trọng thương, căn bản là không có cách nào thôi động cưỡi phù, chỉ có liên hợp với Diệp Hiên mới có thể trốn được một mạng, đây cũng là hắn hành động bất đắc dĩ.
- Được.
Sắc mặt Diệp Hiên đại hỉ, không nghĩ tới Yêu Nguyệt Dạ còn có loại át chủ bài này, điều này cũng giúp hắn không cần mạo hiểm câu động Tuế Nguyệt Trường Hà.
Giờ phút này, Diệp Hiên không thể không cảm thán, đệ tử đại giáo chính là đệ tử đại giáo, nội tình thâm hậu khiến hắn căn bản không cách nào tưởng tượng, vật bảo mệnh càng làm cho hắn vô cùng ao ước.
Hiển nhiên, thập nhị linh tử Vạn Linh thiên điện chính là người có lực cạnh tranh vạn cổ chí cường nguyên hội tiếp theo, Vạn Linh thiên điện tự nhiên không thể không lo lắng an nguy bọn hắn, càng là ban thưởng Hỗn Độn Đại Na Di Phù cho bọn hắn xem như bảo mệnh.
- Diệp Hiên, tiểu tặc vô sỉ nhà ngươi, hôm nay ngươi phải hồn phi phách tán mà chết.
Một bên khác, Cái Thiên Nguyên lạnh giọng gầm thét, bàn tay của hắn đang chậm rãi nâng lên, phương thiên địa này đều không ngừng nổ tung, Cực Đạo Nhất Kích ấp ủ trong tay của hắn, hiển nhiên liền muốn diệt sát Diệp Hiên ở đây.
- Động thủ.
Diệp Hiên hét to lên tiếng, Yêu Nguyệt Dạ không dám thất lễ, trực tiếp đánh ra Hỗn Độn Đại Na Di Phù, hai người điên cuồng đem tu vi rót vào trong thần phù.
Ông!
Thiên địa treo ngược, vạn vật tiêu tan, Hỗn Độn Đại Na Di Phù được Vạn Linh Chủ Nhân ban thưởng quả nhiên cực kỳ khủng bố, một màn sáng vạn linh trong nháy mắt bao phủ hai người, trực tiếp hóa thành một luồng linh quang biến mất khỏi phương thiên địa này.
- Hỗn Độn Đại Na Di Phù?
Cái Thiên Nguyên giận dữ rống to bắn ra sát khí nổ tung thiên địa, hắn vạn phần hối hận thế nào lại quên Yêu Nguyệt Dạ, đối phương chính là linh tử Vạn Linh thiên điện, tự nhiên có vật bảo mệnh.
- Đáng ghét, hai tên sâu kiến đáng chết các ngươi, các ngươi tuyệt đối chạy không được.
Cái Thiên Nguyên liên tục gầm thét, hắn tế ra linh hồn bản nguyên cực kỳ đáng sợ, nháy mắt liền truy tìm Hỗn Độn Đại Na Di Phù mà đi, tốc độ đã đột phá ngăn trở không gian.
...
Hưu!
Không gian vỡ nát, xuyên qua hư vô, trăm triệu dặm vân tiêu đều hóa thành hơi nước, che lấp Hỗn Độn Đại Na Di Phù, Diệp Hiên cùng Yêu Nguyệt Dạ bỏ mạng chạy trốn, tốc độ bay quả là nhanh không cách nào tưởng tượng
- Không tốt, Cái Thiên Nguyên đuổi theo!
Yêu Nguyệt Dạ đang run sợ kêu to, thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại phía sau, quả nhiên nhìn thấy Cái Thiên Nguyên đang nhanh chóng tới gần bọn hắn, tình huống cứ như vậy, chỉ sợ không bao lâu sẽ ngăn được hai người.
- Mẹ nó, tử nhân yêu nhà ngươi, không phải ngươi nói Hỗn Độn Đại Na Di Phù có thể giúp ngươi và ta trốn được kiếp này sao?
Diệp Hiên lên tiếng giận mắng.
- Ngớ ngẩn, Hỗn Độn Đại Na Di Phù chỉ có thể xuyên qua một người, hiện tại mang theo hai người chúng ta bỏ chạy, tốc độ tự nhiên sẽ hơi kém một chút, mà Cái Thiên Nguyên tế ra linh hồn bản nguyên, bằng tu vi của hắn tự nhiên có thể đuổi kịp chúng ta, ta cũng không nghĩ tới chuyện này sẽ xảy ra.
Yêu Nguyệt Dạ kinh khủng hét lớn.
- Thì ra là như vậy?
Nghe được lời Yêu Nguyệt Dạ nói, Diệp Hiên lập tức hiểu ra, nhưng sau một khắc hắn làm ra một chuyện, quả thực khiến Yêu Nguyệt Dạ hận không thể đem xương Diệp Hiên nghiền thành tro.
- Yêu huynh, đa tạ Hỗn Độn Đại Na Di Phù của ngươi, bất quá ngươi nói phù này chỉ có thể mang một người bỏ chạy, vậy ta cũng chỉ có thể để ngươi uất ức một chút.