Hai chân bị chặt đứt, số lượng lớn máu tươi tràn ra, thần quan bi phẫn rống to, quả thực không thể tin được tất cả những gì mình gặp phải.
- Trở về nói cho đệ ngũ Linh Tử, hắn cho rằng hắn là cái gì? Hắn muốn ta đến gặp hắn, ta sẽ gặp hắn?
- Nếu hắn muốn gặp ta, bảo hắn tự mình đến, hiện tại ngươi có thể cút.
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng, vung tay ra hiệu cho Lôi Lan ném người này ra ngoài.
Phanh.
Lôi Lan mang theo thần quan kêu rên liên tục đi ra ra khỏi đệ cửu linh điện, tuy thần quan bị chặt đứt hai chân, nhưng hắn dù sao cũng là Tiểu Thánh, trực tiếp ngự thiên chạy trốn.
Chỉ là một màn này bị rất nhiều người có tâm nhìn thấy, nhao nhao kinh hãi Yêu Nguyệt Dạ quá to gan, dám làm ra hành động hoang đường như thế.
…
Đệ ngũ linh điện.
- Linh tử, Yêu Nguyệt Dạ này không chỉ nhục mạ ngài, mà còn phế đi hai chân của tiểu nhân, hắn hoàn toàn không để ngài vào mắt.
Thần quan đang khóc lóc liên tục, bộ dáng cực kỳ thê thảm.
- Ha ha ha.
Một hồi tiếng cười bén nhọn truyền đến, chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi cầm khăn tay che miệng cười khẽ, mặt lại càng bôi son thật dày, làm cho người ta liếc mắt nhìn lại lông tơ đều dựng đứng.
Người này có một đôi mắt hoa đào, mặc một thân váy màu hồng nhạt, nhưng diện mạo lại là một vị nam tử mày kiếm mắt tinh, nếu chỉ nhìn bộ dáng, đích xác có thể nói là một vị mỹ nam tử, nhưng nhìn một thân trang phục này của hắn, làm cho người ta có một loại cảm giác không nam không nữ.
- Tiểu Cửu này thật sự càng ngày càng to gan, ngay cả người của ta mà hắn cũng dám động, tuy nhiên, bản Linh Tử lại thích hắn mạnh mẽ như thế.
Đệ ngũ linh tử Cơ Âm Dương.
Hắn cầm khăn che miệng cười khẽ, tư thái nữ nhân giả tạo làm cho người ta nổi da gà đều muốn rớt xuống đất, nhưng một đôi mắt hoa đào lại lóe ra hàn quang âm lãnh.
- Ngũ ca, Yêu Nguyệt Dạ này đi Nam Đấu đại vực một chuyến, cả người đều cuồng vọng, nếu ngài không cho hắn một ít giáo huấn, chỉ sợ hắn thật muốn lật trời.
Thác Bạt Thiên đổ thêm dầu vào lửa, nói.
- Đúng vậy Ngũ ca, tiểu tử này không chỉ dám ra tay với chúng ta, mà ngay cả thần quan Ngũ ca phái đi cũng dám đả thương, hắn hoàn toàn không có để Ngũ ca vào mắt.
Hạ Ngũ Uyên ra vẻ tức giận nói.
- Khanh khách.
Đệ ngũ linh tử Cơ Âm Dương che miệng cười duyên, tuy nhiên âm thanh lại rất bén nhọn.
- Nếu Tiểu Cửu muốn ta tự mình đến cửa, vậy ta sẽ tự đi một chuyến, dù sao hắn cũng là phu nhân tương lai của ta.
Cơ Âm Dương yêu kiều cười nói.
Cơ Âm Dương nói chuyện, xoay lưng sải bước đi ra ngoài, may mà ba vị Linh Tử sớm đã quen biết Cơ Âm Dương, nếu đổi lại những người khác, chỉ sợ thật sự sẽ bị ghê tởm đến chết.
......
Đệ ngũ linh tử Cơ Âm Dương xuất hành, nhất thời thu hút sự chú ý của tám phương, tất cả mọi người đều biết Cơ Âm Dương có đức hạnh gì, lại càng âm thầm tiếc hận cho Yêu Nguyệt Dạ, vì sao hết lần này tới lần khác muốn đắc tội đệ ngũ Linh Tử.
Linh Tử tranh đấu vẫn tồn tại, các đại nhân vật Vạn Linh Thiên Điện đều nhắm mắt làm ngơ, chỉ cần không phải liên quan đến sinh tử, bọn họ tự nhiên sẽ không tham gia vào trong đó.
Lại nói một câu thẳng thắn nhất, cho dù đệ ngũ Linh Tử thật sự giết Yêu Nguyệt Dạ, cũng chỉ nhận được vài lời trách móc khắt khe.
Tuyệt đối sẽ không tiến hành trách phạt đệ ngũ Linh Tử.
Nhược nhục cường thực, khôn sống mống chết, đây không chỉ là pháp tắc sinh tồn của Hỗn Độn Đại Thế Giới, cũng là pháp tắc rèn luyện đệ tử của Vạn Linh Thiên Điện.
Yêu Nguyệt chiến thể của Yêu Nguyệt Dạ đích xác không tệ, nhưng so với Hỗn Độn Âm Dương chiến thể của Ngũ Linh Tử Cơ Âm Dương thì kém hơn nhiều lắm.
Hơn nữa tất cả mọi người đều biết, Cơ Âm Dương cũng là vì nhanh chóng bước vào Âm Dương nhị cảnh, cho nên mới muốn Yêu Nguyệt Dạ làm lô đỉnh.
Cho nên không ai quản loại chuyện này, đại nhân vật Vạn Linh Thiên Điện càng sẽ không tham gia phân tranh của tiểu bối, chỉ cần chuyện nháo không quá lớn, bọn họ tự nhiên nghe theo.
- Linh tử, không tốt, đại sự không tốt, đệ ngũ Linh Tử thật sự đang đi về phía chúng ta.
Bốn vị thị nữ líu ríu như chim sẻ, bước nhanh tiến vào đệ cửu linh điện bẩm báo cho Diệp Hiên, bốn người lộ ra vẻ cực kỳ kinh hoảng, các nàng vô cùng rõ ràng đệ ngũ Linh Tử đáng sợ.
- Sợ cái gì, ta chờ chính là hắn.
Khóe miệng Diệp Hiên lộ ra một nụ cười quỷ dị, lạnh lùng quát lớn bốn vị thị nữ.
Diệp Hiên đã sớm muốn gặp tên tử nhân yêu bất nam bất nữ này, nhìn xem đối phương rốt cuộc cường đại cỡ nào, ngay cả khi Yêu Nguyệt Dạ nhắc tới đệ ngũ Linh Tử thì trong mắt đều lộ ra sợ hãi thật sâu.
- Diệp Hiên, ngươi phải cẩn thận một chút, Hỗn Độn Âm Dương chiến thể cũng không phải bình thường, loại chiến thể này trời sinh đã mang theo hỗn độn âm dương nhị khí, nếu ngươi sơ suất tất sẽ chịu thiệt thòi lớn.
Thanh âm của Cái Thiên Nguyên đúng lúc vang lên bên tai Diệp Hiên.
- So sánh với Thiên Nguyên chiến thể của ngươi thì như thế nào?
Diệp Hiên cười nhạt một tiếng.
- Tự nhiên không cách nào so sánh.
Cái Thiên Nguyên ngạo nghễ lên tiếng.
- Chiến thể của hắn cũng không bằng Thiên Nguyên chiến thể của ngươi, ta làm sao sợ?
Diệp Hiên thản nhiên lên tiếng.
Ầm ầm.
Như lôi đình quán không, tựa như kinh lôi nổ vang, ngoài đệ cửu linh điện truyền đến ba động cực kỳ khủng bố, hiển nhiên đệ ngũ linh tử Cơ Âm Dương đã đến.
- Tiểu Cửu, Ngũ ca tự mình thân đến thăm ngươi, chẳng lẽ ngươi không ra nghênh đón một chút sao?
Giọng nói âm dương bén nhọn truyền đến, Diệp Hiên khẽ nhíu mày, chỉ nghe được âm thanh này, hắn đã cảm thấy cực kỳ chán ghét.