Tử Linh phiêu nhiên đi xa, chuyện này đã phiền nhiễu nàng rất nhiều ngày, nhưng thủy chung không tra ra nửa điểm then chốt, điều này làm cho nàng cực kỳ phiền lòng, câu nói vừa rồi cũng là do quá phiền não mới thốt ra.
- Diệp Hiên, ngươi vẫn nên cẩn thận một chút.
Thanh âm Của Cái Thiên Nguyên đúng lúc vang lên.
Nụ cười trên mặt Diệp Hiên tiêu tán, sắc mặt cũng dần dần trầm xuống, nhẹ giọng nói.
- Tử Linh nha đầu này tuy rằng nói lời vô tâm, nhưng ta và đám người Cơ Âm Dương thật có xung đột, đích xác rất đáng ngờ, tuy nhiên lấy tu vi ta biểu hiện ra, chỉ cần người khác không có chứng cớ, không cách nào kết luận ta mới là người giết bọn họ.
......
Không thể không nói, quyền lợi của Tử Linh thật lớn, một câu nói của nàng đã để đám người Ngô Lương được thả ra từ Vô Gian Thiên Ngục, trực tiếp được điều vào trong đệ cửu linh điện.
Dù sao Tử Linh chính là Thánh sứ, càng là thị nữ bên người Vạn Linh Thiên Chủ, dù một ít đại nhân vật của Vạn Linh Thiên Điện cũng phải cho nàng ba phần mặt mỏng, chỉ là thả những thần tướng này, tự nhiên không có ai có dị nghị.
Khi đám người Ngô Lương được điều vào dưới trướng Diệp Hiên, Diệp Hiên tự nhiên sẽ không bạc đãi bọn họ, ban thưởng cho Ngô Lương số lượng lớn tài nguyên tu luyện, trong đó không thiếu linh binh công pháp, cũng coi như là phần thưởng cho Ngô Lương.
Mà chuyện Diệp Hiên nhờ Tử Linh thánh sứ cứu người cũng truyền ra ngoài, chuyện này được lưu truyền rộng rãi trong thần tướng tiên binh, trong khoảng thời gian ngắn làm cho thanh danh của Diệp Hiên vang dội.
Vốn, lúc Diệp Hiên cứu đám người Bạch Trạch, thanh danh của hắn đã truyền ra trong đám thiên binh thần tướng, hiện tại đám người Ngô Lương cũng được hắn cứu ra, điều này nhất thời làm cho hình tượng Diệp Hiên cao lớn hơn, không biết bao nhiêu thần tướng tiên binh muốn nhìn thấy phong thái của Diệp Hiên.
Phải biết rằng thần tướng tiên binh chính là tồn tại tầng dưới chót ở trong Vạn Linh Thiên Điện, không có bất kỳ người nào xem trọng bọn họ, mà Diệp Hiên đối xử tử tế với thần tướng tiên binh, tự nhiên làm cho rất nhiều người động tâm.
Vạn Linh Thiên Điện có hàng tỷ thần tướng tiên binh, thanh danh của Diệp Hiên cũng đang lưu truyền cực nhanh, đây cũng là chuyện trong kế hoạch của Diệp Hiên.
Dù sao, muốn thu phục tâm của ức vạn thần tướng tiên binh, một thanh danh tốt quan trọng hơn so với bất kỳ cái gì.
Đương nhiên, Diệp Hiên cứu đám người Ngô Lương ra, điều này cũng khiến cho một số người hoài nghi hắn, suy đoán có phải tứ đại Linh tử chết có liên quan đến hắn hay không.
Nhưng thấy Diệp Hiên cũng là Cửu Linh Tử, một thân tu vi cũng chỉ là Cửu Thiên Thánh Vương, hoài nghi này cũng tiêu tán.
Rốt cục, Diệp Hiên dàn xếp xong hết thảy, hắn chính thức bắt đầu bế quan tìm hiểu Vạn Linh tiên kinh.
......
Ầm ầm!
Đại đạo chi âm, vạn linh chi âm, áo nghĩa của Vạn Linh Tiên Kinh không ngừng quanh quẩn ở bên tai Diệp Hiên, hắn đều ngồi xếp bằng hư không, chuyên tâm tìm hiểu công pháp này.
Vạn Linh Tiên Kinh, công pháp chí cường, công pháp này do Vạn Linh chi chủ Diệp Lăng Thiên sáng chế. Nếu có thể tu thành vạn linh lực, tương lai kém nhất cũng có thể trở thành Bất Hủ cảnh.
Diệp Hiên đắm chìm trong Vạn Linh tiên kinh, hắn cũng không có thật sự đi tu luyện công pháp này, bởi vì hắn chỉ chiếm được đại bộ phận Vạn Linh tiên kinh, cũng không có đạt được tổng cương mấu chốt nhất trong đó.
Tổng cương chính là hạch tâm của công pháp chí cường, trong đó không chỉ bao hàm áo nghĩa hạch tâm của pháp môn, mà còn có rất nhiều bí thuật tồn tại bên trong.
Giống như Bất Tử Tiên Kinh, Nguyên Linh cũng từng tu qua công pháp này, nhưng lại không tìm hiểu ra phần tổng cương, cuối cùng để Diệp Hiên thu được.
Tuy nhiên, Diệp Hiên cũng không thất vọng, hắn chỉ tham chiếu Vạn Linh Tiên Kinh mà thôi, căn bản cũng không có ý định tu luyện công pháp này.
Bởi vì hắn đã tu luyện ra lực lượng thời không cùng lực lượng tịch diệt, nếu lại đi tu luyện Vạn Linh tiên kinh không hoàn chỉnh, tinh lực của hắn căn bản không đủ dùng.
Trừ phi hắn lại tu luyện ra một bộ thân ngoại hóa thân, để cho thân ngoại hóa thân thứ hai đi tu luyện Vạn Linh tiên kinh, nếu không lấy bản thân hắn hiện tại, căn bản không có tinh lực tu luyện công pháp này.
Đối với công pháp chí cường, Diệp Hiên không xa lạ chút nào.
Bất Tử Tiên Kinh, Vạn Trượng Hồng Trần Pháp, hai bộ công pháp này đều là công pháp chí cường, hắn sớm đã nghiên cứu không biết bao nhiêu năm, trong đó Bất Tử Tiên Kinh càng tu luyện ra Tịch lực lượng Diệt.
Đối với Vạn Linh tiên kinh không có tổng cương, điều này đối với Diệp Hiên mà nói là quá đơn giản, coi như đi quen đường.
- Vạn vật hữu linh, thiên địa có trật tự, vạn linh tồn tại mới có thiên địa, vạn linh diệt thì thiên địa không còn...
Đôi môi Diệp Hiên khẽ động, giống như cảm ngộ cái gì đó, trong miệng truyền đến lời nói thâm thúy, đôi mắt của hắn cũng từ từ mở ra, đáy mắt có vẻ nghi hoặc thật lớn.
- Vạn linh chi pháp, chí cường chi pháp, chỉ là Vạn Linh lực đi ngược lại Tịch Diệt lực. cho dù so sánh với thời không lực, cũng tuyệt đối không có bất kỳ điểm nào giống nhau, xem ra mỗi một vị chí cường cảm ngộ về lực lượng đều không giống, bọn họ đều sáng tạo ra một bộ pháp môn chí cường thích hợp với mình, đích xác có tài tình cùng tư chất cổ xưa vô địch, độc nhất vô nhị.
Diệp Hiên lẩm bẩm.
- Ừ?
Bỗng nhiên, Diệp Hiên nói xong lời này, hắn đột nhiên ngẩn ra, giống như nghĩ đến cái gì?
- Mỗi một vị Vạn Cổ chí cường đều là độc nhất vô nhị?
Ầm ầm.
Diệp Hiên chỉ cảm thấy trong đầu mình muốn bạo phát, một vấn đề mà hắn vẫn bỏ qua chợt hiện ra trong đầu.