- Diệp huynh bảo trọng.
Liễu Bạch Y truyền âm ngắn gọn, sau đó đã đứng ở bên cạnh Bổ Thiên giáo chủ, ánh mắt cũng buông xuống, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
Nhìn thấy Liễu Bạch Y không ngờ lại từ bỏ Diệp Hiên, Bổ Thiên giáo chủ cũng nhẹ nhàng thở ra, hắn thật đúng là sợ Liễu Bạch Y cùng Diệp Hiên đồng sinh cộng tử, đến lúc đó chính mình cũng chỉ có thể cưỡng ép mang Liễu Bạch Y đi.
Hỗn Độn Linh Thể đối với Bổ Thiên giáo quá là quan trọng, Bổ Thiên giáo chủ tuyệt đối không thể để Liễu Bạch Y có bất kỳ sơ xuất gì, dù là Diệp Hiên hắn cũng không hề coi trọng, Diệp Hiên sống hay chết đó cũng chính là mệnh của hắn.
- Tiểu tử, đi theo chúng ta đi.
Tinh Lan bà bà cười đắc ý, năm ngón tay ầm vang vồ xuống đến Diệp Hiên, Chấp Thiên viện chủ cũng đồng thời ra tay, hai đại Dương Sinh cảnh ra tay, coi như Diệp Hiên muốn chạy trốn cũng là vọng tưởng.
Giờ phút này.
Diệp Hiên lệ khí vờn quanh, hai con ngươi vô cùng tái nhợt, đã lâm vào trạng thái ma hóa, giống như sau một khắc liền muốn rơi vào trong tay hai người.
- Tạo hoá thần kiếp!
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, Diệp Hiên nhe răng cười, phương thiên địa này ầm vang tối xuống, ức vạn dặm bầu trời tách ra hỗn độn thiên uy cực kỳ khủng bố, kia từng sợi cùng khí cơ vô khủng bố đè ép xuống.
Tạo hoá thần kiếp!
Kiếp nạn Vũ Trụ Hỗn Độn hạ xuống, Diệp Hiên một mực áp chế tu vi chính mình, chính là chờ cái phút chốc này, bởi vì giờ phút này hắn muốn chạy trốn, chỉ có tạo hoá thần kiếp mới có thể giúp hắn qua được ải khó.
Thân Ngoại Hóa Thân hắn không nỡ dùng, cái này liên quan đến tương lai của hắn.
Câu động Tuế Nguyệt Trường Hà, dẫn xuất đạo vạn cổ hung mâu kia, cái này cũng sinh tử khó liệu, mà lại chỉ có hai người Chấp Thiên viện chủ, còn chưa có tư cách để Diệp Hiên vận dụng con át chủ bài lớn như vậy.
Mà tạo hoá thần kiếp thì lại khác, đây mới là thủ đoạn bảo mệnh của Diệp Hiên, cũng là hi vọng duy nhất giúp hắn trốn khỏi nơi đây.
Mọi người đều biết, Diệp Hiên độ kiếp thành công, tự nhiên đạp vào trong Tạo Hóa cảnh, nếu là độ kiếp thất bại, Diệp Hiên cũng muốn hồn phi phách tán mà chết.
Chỉ là đây cũng không phải là mấu chốt nhất, vấn đề mấu chốt nhất là, tại thời điểm Diệp Hiên độ kiếp, nếu như Chấp Thiên viện chủ thân ở trung tâm thần kiếp, tạo hoá thần kiếp cũng sẽ hạ xuống kiếp nạn đối đám người Chấp Thiên viện chủ.
Mà kiếp nạn đám người Chấp Thiên viện chủ gặp phải cũng sẽ cực kỳ đáng sợ, bởi vì bọn họ là Dương Sinh cảnh, tạo hoá thần kiếp cũng là nước lên thì thuyền lên, đến lúc đó mấy người Chấp Thiên viện chủ cũng phải bỏ mạng dưới hỗn độn kiếp nạn.
Đây chính là con át chủ bài bảo mệnh của Diệp Hiên, cũng là nguyên nhân vì sao hắn áp chế cảnh giới của mình, đợi đến phút chốc này mới dẫn tới tạo hoá thần kiếp, chính là vì lợi dụng tạo hoá thần kiếp đến độ ải khó này.
…
Ba mươi sáu kiếp, tám mươi chín diệt hồn!
Tám cái chữ lớn này đã nói hết sự khủng bố của tạo hoá thần kiếp.
Bình thường tạo hoá thần kiếp phân thành ba đạo kiếp lôi, nếu có thể vượt qua hỗn độn kiếp lôi nhắm đánh, có thể thành công tấn thăng vào trong Tạo Hóa cảnh.
Nếu người có thiên tư dị bẩm, có thể dẫn tới lục đạo hỗn độn kiếp lôi, nếu là có thể vượt qua lục đạo kiếp lôi, tự thân sẽ có được nhiều điều tốt không tưởng tượng nổi.
Đương nhiên, thế gian vạn vật có bỏ có được, nếu như độ kiếp thất bại bản thân cũng sẽ hồn phi phách tán mà chết.
Chỉ là bên trên tạo hoá lục kiếp, còn có đệ cửu kiếp trong truyền thuyết, có chừng chín đạo kiếp lôi, lời truyền nói rằng ngoại trừ vạn cổ chí cường có thể vượt qua tạo hoá cửu kiếp, phàm là người dẫn tới chín tầng kiếp lôi, đều sẽ mất mạng dưới tạo hoá cửu kiếp.
Mà đây chính là bát cửu diệt hồn trong ba mươi sáu kiếp, ý nói là, nếu như có người dẫn tới chín đạo kiếp lôi, người này cũng sẽ hồn phi phách tán mà chết.
Ầm ầm!
Thiên địa hắc ám, tinh không vô quang, mây đen giăng đầy trời bao phủ trăm triệu vạn dặm trời cao, trong mây đen vô biên kia càng có những tia lôi đình khủng bố đang lấp lóe lên, khiến cho nhịp thở của người ta cảm giác trở nên cực kỳ khó khăn.
- Ha ha ha.
Diệp Hiên đang ngửa mặt lên trời cười lớn, gió lạnh gào thét thổi tới nơi đây, tiếng cười của hắn càng là kiệt ngạo, một thân hắc bào bay phần phật trong gió lớn.
- Muốn bắt ta? Các ngươi còn cần phóng ngựa tới.
Diệp Hiên âm lãnh nhìn chăm chú nhìn đám người Chấp Thiên viện chủ, quanh thân bộc phát ra khí tức càng đáng sợ, kiếp vân trên bầu trời đen nhánh như mực, một luồng lôi quang màu xanh thẳm đang nhanh chóng được thai nghén.
- Lui!
Nhìn thấy Diệp Hiên dẫn tới tạo hoá thần kiếp, sắc mặt Chấp Thiên viện chủ âm trầm như nước, cả người cũng đều đang rút lui đi, cho đến khi rời xa khỏi trung tâm mà Diệp Hiên độ kiếp.
Không chỉ có Chấp Thiên viện chủ, mà người của các giáo cũng sôi nổi rời khỏi khu vực Diệp Hiên độ kiếp, càng là một mặt kinh hãi nhìn lại Diệp Hiên.
Hỗn độn kiếp nạn quá khủng bố, nếu như đám người Chấp Thiên viện chủ thân ở trung tâm độ kiếp, bọn hắn cũng sẽ gặp kiếp nạn tương tự, đây cũng không phải là chuyện đùa, càng sẽ mang đến cho bọn hắn nguy cơ sinh tử.
- Cho dù ngươi có dẫn tới tạo hoá thần kiếp, nhưng cuối cùng kết quả của ngươi cũng sẽ bị trấn áp mà mà thôi, ngươi cần gì phải ngu xuẩn mất khôn như thế?
Chấp Thiên viện chủ âm lãnh mở miệng.
- Trấn áp?
- Các ngươi không ngại đuổi theo thử xem.
Oanh!
Diệp Hiên lạnh lùng mở miệng, cả người ầm vang độn bắn ra phương xa, mà kiếp vân vô biên trên bầu trời, càng là theo Diệp Hiên khẽ động mà truy tìm hắn.