- A, ngươi không cần vọng tưởng, ta là sẽ không...
Ầm!
Không đợi Lục Dao Tinh nói xong, chỉ nghe một trận tiếng vang oanh minh đang truyền đến, điều này cũng khiến cho sắc mặt Lục Dao Tinh đột biến, sau một khắc cả tòa tinh quang thuyền nhỏ đều lắc lư kịch liệt, mà hai người xuyên toa không gian cũng hiển hóa ra bên ngoài thuyền nhỏ.
- Đáng ghét!
Lục Dao Tinh lạnh giọng gầm nhẹ, lực lượng thời không ầm vang bộc phát ra, trực tiếp che đậy Diệp Hiên ở sau lưng, mà ba bóng dáng khác cũng hiện ra ở phía trước.
- Dao Tinh hiền đệ, không cần đi vội vã như vậy đâu, nhiều năm không thấy vi huynh rất nhớ tới ngươi a.
Một vị thanh niên mặc đồ đen đang dạo bước trên bầu trời đi tới Lục Dao Tinh, dung mạo người này tuấn lãng thần võ bất phàm, một luồng lực lượng tịch diệt màu đen vờn quanh trên người hắn, giờ phút này đang mỉm cười nhìn về Lục Dao Tinh.
- Thương Hoài Diệt, ngươi thật đúng là khiến ta rất chán ghét a.
Lục Dao Tinh chau mày, một mặt chán ghét nói ra.
- Dao Tinh ca ca, ngươi vội vội vàng vàng như thế là muốn đi đâu?
Một nữ tử mặc đồ xanh khẽ cười duyên, như hội tụ mọi vẻ đẹp tuyệt thế vào một thân, khí chất cao nhã mà tôn quý, giống như một thánh nữ không nhiễm phàm trần.
Chỉ là nàng nói chuyện không cười còn tốt, nàng vừa mỉm cười, liền như muốn điên đảo chúng sinh, cho người ta một loại cảm giác hoa mắt mê muội.
- Lý Phù Dao, ta khuyên ngươi đừng thi triển Cực Tình Thiên Công đối với ta, nếu không đừng trách thủ đoạn ta độc ác vô tình.
Thần sắc Lục Dao Tinh thanh lãnh, một vệt băng hàn xẹt qua trong hai mắt hắn.
- Lục Dao Tinh, ít nói lời vô ích, đem người giao ra đi.
Oanh!
Một tên thiếu niên mặc y phục màu đen, ma quang quanh thân thao thiên, nhìn tuổi hắn không lớn lắm, như chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, nhưng lại bộc phát ra thôn thiên ma quang, khiến thiên địa quanh mình đều đang ẩn ẩn vặn vẹo, chứng minh thiếu niên này không đơn giản như vẻ ngoài của hắn.
- Mạc Cửu U, chỉ bằng tu vi ngươi sơ nhập Âm Cực cảnh, ngươi còn chưa có tư cách nói chuyện cùng ta.
Lục Dao Tinh khinh miệt mở miệng.
- Ngươi... !
Mạc Cửu U biến sắc, vừa định lên tiếng bác bỏ, nhưng không đợi hắn mở miệng, Thương Hoài Diệt đã tiến lên trước một bước, trên mặt vẫn mang theo nụ cười.
- Dao Tinh hiền đệ, ngươi biết ý đồ chúng ta đến đây, đem người giao ra đi, chẳng lẽ ngươi thật muốn chúng ta động thủ hay sao?
Thương Hoài Diệt mỉm cười nói.
- Dao Tinh ca ca, chúng ta tự nhiên biết lực lượng thời không của ngươi chính là hỗn độn cực tốc, chẳng qua nơi đây là đường trở lại Thời Không thần điện, ba người chúng ta đã chờ đợi ở đây thật lâu, ngươi cho rằng ngươi thật sự là đối thủ của ba người chúng ta sao?
Lý Phù Dao đỉnh chả trách.
- Không cần nói nhảm với hắn, đoạt được người rồi nói, ta không tin Lục Dao Tinh hắn thật có thể một địch ba.
Giọng Mạc Cửu U lạnh lùng nói.
Ầm ầm!
Thời không bí thuật phóng lên tận trời, lực lượng tuế nguyệt di thiên mạn địa, Lục Dao Tinh đang bộc phát ra thần uy vĩ ngạn, cả người đều trở nên khủng bố đến cực điểm.
Hai tay của hắn giống như nâng lên cả thiên địa, hai viên lực lượng thời không hội tụ thành quang cầu trong bàn tay hắn, uy năng thời không khủng bố trực tiếp xoắn nát tám hướng hư không, khiến người ta liếc nhìn lại mà tim đập nhanh đến cực điểm.
Giờ phút này.
Hai mắt Diệp Hiên tỏa ánh sáng, tình cảnh vừa rồi toàn bộ đều được hắn nhìn thấy, tu vi Lục Dao Tinh khiến hắn lại lần nữa có một nhận thức mới.
Khủng bố, khủng bố tới cực điểm!
Cùng là Âm Cực cảnh, liền lấy nha đầu ngốc Tử Linh ra so sánh, chỉ sợ một kích của Lục Dao Tinh liền có thể đem Tử Linh diệt sát, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ biểu hiện gì cật lực.
Chỉ trong một khắc, thế giới quan của Diệp Hiên triệt để phát sinh thay đổi, hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ đệ tử của những chí cường đạo thống này, tuy cùng đồng cảnh nhưng lại khủng bố đến thế nào!
Mà, không chỉ là Lục Dao Tinh, ngay cả ba người kia, tu vi mỗi người đều là Âm Cực cảnh.
Người gọi là Thương Hoài Diệt, quanh thân lượn lờ lực lượng tịch diệt, hiển nhiên là người của Bất Tử thiên điện, coi tu vi cũng phải ngang với Lục Dao Tinh.
Mặc dù tu vi hai người còn lại không đáng sợ bằng Lục Dao Tinh cùng Thương Hoài Diệt, nhưng tuyệt đối cũng không chênh lệch quá xa, tất cả đều là yêu nghiệt.
Nhiệt huyết Diệp Hiên đang dâng lên, nội tâm đã cực kỳ hưng phấn, hắn rốt cục cũng kiến thức được những yêu nghiệt thiên kiêu chân chính này mạnh đến mức nào, điều này cũng khiến cho hắn như có một mục tiêu cực lớn.
Giết bọn hắn!
Đem Tất cả bọn hắn trấn sát dưới chân mình!
Đạp trên thi cốt bọn hắn mà rèn luyện, cho đến khi đăng lâm lên cái ghế vạn cổ chí cường!
Hai mắt Diệp Hiên cực kỳ lửa nóng, chỉ là hắn không ngừng khiến cho mình tỉnh táo lại, bởi vì hắn biết rõ mình bây giờ còn không phải là đối thủ của bọn họ.
- Dao Tinh hiền đệ, lần trước giao thủ là vào ba mươi vạn năm trước, hôm nay vi huynh liền muốn nhìn xem sau ba mươi vạn năm trôi qua, ngươi tiến bộ đến mức nào.
Ầm ầm!
Bá diệt thiên địa, phá diệt một phương, Thương Hoài Diệt bước ra một bước, dọc theo bước chân là một vết nứt đáng sợ xuất hiện trong không gian, quang mang Tịch Diệt Thiên Địa đang xông lên thiên không, trực tiếp đem phong vân trong ngàn vạn dặm quấy diệt vô tung.
- Tịch Diệt Thiên Chỉ!
Thương Hoài Diệt cũng chỉ như thiên, giống như vạch phá thương khung vũ trụ, lực lượng tịch diệt khủng bố đến cực điểm hóa thành thượng thương ma kiếm, mang theo thần uy phá diệt vạn vật chém xuống Lục Dao Tinh.
- Còn có thể dùng Tịch Diệt Thiên Chỉ?
Hai mắt Diệp Hiên híp lại, chăm chú nhìn Thương Hoài Diệt đánh ra tịch diệt đại thuật, trong mắt biện ra dị sắc cực lớn.