Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1732 - Chương 1732: Cánh Cổng Thời Không

Chương 1732: Cánh cổng thời không Chương 1732: Cánh cổng thời không

Cả Thời Không thần điện linh khí mỏng manh, nhưng thời không pháp tắc cực kỳ nồng đậm, Diệp Hiên có dũng khí vạn phần xác định, nếu như hắn có thể tu luyện thời gian dài, lực lượng thời không của mình sẽ có thể đề thăng rất cao.

Chỉ là chuyện để Diệp Hiên cảm thấy rất kỳ quái là, đoạn đường này hắn đi tới cũng không nhìn thấy bất kỳ kẻ nào, cả Thời Không thần điện lộ vẻ an bình tường hòa, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy mấy bóng dáng lướt qua ở phương xa, sau một khắc liền mất đi.

- Thời Không thần điện ta tuyên cổ trường tồn, chỉ là đệ tử môn hạ cũng không nhiều, coi như Thời Không thần điện ta tổng cộng cũng chỉ có mấy ngàn người mà thôi.

Giống như cảm giác được nghi hoặc của Diệp Hiên, Lục Dao Tinh mở miệng giới thiệu lai lịch Thời Không thần điện cho Diệp Hiên biết.

- Mấy ngàn người?

Diệp Hiên nao nao, đối với Thời Không thần điện càng cảm thấy tò mò.

Các chí cường đạo thống khác Diệp Hiên không hề hỏi thăm, nhưng hắn cũng có thời gian ở qua Vạn Linh thiên điện, kia Vạn Linh thiên điện kia không nói ức vạn thần binh, chỉ vẻn vẹn đệ tử môn nhân liền nhiều như cá diếc sang sông.

Nhưng đường đường là Thời Không thần điện, tồn tại xếp hạng trước ba, vậy mà đệ tử môn nhân không ngờ lại chỉ có mấy ngàn người, nói ra quả thực để người ta không thể tin được.

Thế nhưng Diệp Hiên hơi tưởng tượng cũng liền hiểu được, Thời Không thần điện mặc dù chỉ có mấy ngàn người, nhưng chắc hẳn mỗi một người đều tuyệt đối không phải phàm tục, nhất định có chỗ hơn người.

Hai người liền đi bên cạnh nhau tán gẫu, rất nhanh liền tới đến sâu trong Thời Không thần điện, chỉ thấy một tòa điện đường cổ xưa thành thiên tại phía trước, càng có lực lượng thời không nồng đậm vờn quanh tại tòa điện đường này.

Ầm ầm!

Cánh cổng điện đường ù ù mở ra, lực lượng thời không cuồn cuộn cuốn tới, lập tức để phương thiên địa này nổi lên một trận gió lốc, những thứ quanh mình càng là đang ẩn ẩn vặn vẹo.

- Dao Tinh!

Một âm thanh nặng nề từ trong điện đường truyền đến, âm thanh này bình thản không gợn sóng, nhưng lọt vào trong tai Diệp Hiên lại làm cho thần hồn hắn chấn động, trong nội tâm lật lên sóng biển ngập trời.

- Sư tôn, đệ tử đã mang người đến.

Lục Dao Tinh khom người cúi đầu, cả người trông vô cùng khiêm tốn.

- Tốt, để hắn vào đi.

Âm thanh này lại lần nữa truyền đến, điều này cũng làm cho Lục Dao Tinh nhìn về phía Diệp Hiên nói:

- Ta chỉ mang ngươi đến nơi này, sư tôn đang trong cung điện chờ, ngươi đi đi.

- Ngươi... sư tôn ngươi là Thời Không Chủ Nhân ?

Diệp Hiên mở miệng thăm dò.

Nghe thấy Diệp Hiên lời nói, Lục Dao Tinh kinh ngạc, sau đó cười khổ nói:

- Sư tôn ta bản danh là Nguyên Không, là Thời Không điện chủ nguyên hội thứ nhất, lão nhân gia ông ta cũng không phải là Thời Không Chủ Nhân, mà cũng không ai có thể thành đệ tử Thời Không Chủ Nhân, ta làm sao có thể có phúc phận này chứ!

Lục Dao Tinh nói đến đây có chút dừng lại, đôi mắt có chút hoảng hốt thì thầm nói:

- Nhưng ta từng nghe tới một truyền thuyết, Thời Không Chủ Nhân thật thu qua một đệ tử, tuy nhiên cái này cũng chỉ là truyền thuyết, đến cùng có phải là thật hay không ta cũng không biết. Được rồi, sư tôn đang trong điện chờ ngươi, chờ đến khi nhìn thấy lão nhân gia ông ta, hắn hỏi ngươi cái gì thì đáp cái đó, Thời Không thần điện ta cũng sẽ không lấy lớn hiếp nhỏ, ngươi đây có thể yên tâm.

Lục Dao Tinh nói xong lời này liền quay người rời khỏi, điều này cũng làm cho Diệp Hiên chau mày, trong mắt hiện ra thất vọng cực lớn.

Hắn đến Thời Không thần điện chính là vì gặp Thời Không Chủ Nhân, nhưng người ở trong lại là Thời Không điện chủ nguyên hội thứ nhất, chuyện này có lẽ không phù hợp với dự tính ban đầu của hắn.

- Diệp tiểu hữu, còn mời đi vào một lần.

Tại thời điểm Diệp Hiên trầm tư, âm thanh của Nguyên Không điện chủ lại lần nữa truyền đến, điều này cũng làm cho Diệp Hiên trong giây lát bừng tỉnh, lại không do dự gì bước vào trong điện đường.

Trong điện đường!

Từng cây cột đá lâm lập ra, vách tường tứ phía khắc đầy dấu ấn phù văn huyền ảo, những phù văn này giống như ẩn chứa đại đạo thời không, cho người ta một loại cảm giác cổ lão tang thương.

Chính giữa cung điện, một vị lão giả mặc y phục màu xanh đang ngồi xếp bằng ở giữa, người này tóc đen râu đen điềm tĩnh không nói gì, chỉ là trên mặt mang theo nụ cười thân thiện đang nhìn đến Diệp Hiên.

Không thể nghi ngờ!

Người này hẳn là Nguyên Không sư tôn của Lục Dao Tinh, cũng là Thời Không điện chủ, nếu như Diệp Hiên không có đoán sai, tu vi của đối phương kém cỏi nhất cũng là Bất Hủ cảnh.

- Diệp Hiên gặp qua Nguyên Không điện chủ.

Diệp Hiên dạo bước đi tới trước, chắp tay thi lễ với Nguyên Không, cả người lộ vẻ không kiêu ngạo không tự ti.

- Tiểu hữu tu vi tinh xảo, không có pháp môn tộc ta còn có thể tu luyện ra lực lượng thời không, mà lại còn ngưng kết Thời Không Thần Thụ, chỉ mỗi phần tư chất này là đã có thể làm thánh tử giáo ta.

Nguyên Không điện chủ gật đầu khen ngợi nói.

- Thánh tử?

Diệp Hiên nhướng mày, chẳng lẽ lão nhân trước mắt này muốn lôi kéo hắn gia nhập Thời Không thần điện hay sao?

- Tuy nhiên mặc dù tiểu hữu tu luyện ra Thời Không Thần Thụ, đáng tiếc cũng không có pháp môn vận chuyển chính thống, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Thời Không thần điện ta, ta có thể đem thời không pháp môn dốc túi tương thụ.

Nguyên Không điện chủ mỉm cười nói, hắn cũng không có che giấu việc mình muốn lôi kéo Diệp Hiên.

- Ngươi khả năng hiểu lầm, ta nguyện ý theo Lục Dao Tinh đến Thời Không thần điện, cũng không phải là muốn gia nhập quý giáo, mà là muốn gặp Thời Không Chủ Nhân.

Diệp Hiên không phải một người dông dài, hắn nói thẳng ra mục đích chuyến đi này.

Bình Luận (0)
Comment