Vạn vật đều tịch mịch, trời đất im lặng.
Một cỗ cảm xúc khủng hoảng không lời đang lan tràn, từng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Diệp Hiên, cũng không biết người nào truyền đến một tiếng thét chói tai, mấy trăm đệ tử Sâm La Ma Điện chạy trốn như bầy chim tán.
- Nếu đã tới rồi, vậy thì không cần đi.
Ngao.
Thôn thiên phệ địa, hủy diệt vạn vật, Kiếp tiên thuật của Diệp Hiên đang khủng bố thúc dục, sương đen đầy trời che khuất bầu trời, mấy trăm người Sâm La Ma Điện đều bạo nát thành mưa máu, toàn bộ bị Diệp Hiên một ngụm thôn phệ hết.
Trải qua hơn một trăm vạn năm dốc lòng khổ tu, không chỉ Táng Thiên Công có tăng lên, các loại pháp môn chí cường của Diệp Hiên đều có tiến bộ không thể tưởng tượng nổi.
Kiếp tiên thuật trước đó chỉ có thể chém giết người mới có thể tiến hành thôn phệ, nhưng hiện tại Kiếp tiên thuật trải qua hơn một trăm vạn năm rèn luyện, có thể hóa đối thủ yếu hơn mình thành xương khô, sau đó tận tình thôn phệ đạo hạnh của bọn họ.
Không thể không nói, lúc này Kiếp tiên thuật mfa Diệp Hiên nắm giữ đã xảy ra biến hóa về bản chất, nếu như nói trước kia chỉ là một loại pháp môn thôn phệ, giờ phút này đã tiến hóa thành một loại đại thuật giết chóc.
Hô!
Trong miệng Diệp Hiên phun ra một ngụm trọc khí từ, sắc mặt của hắn hơi trầm xuống, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu, đối với tu vi của những người này, Diệp Hiên thật sự chướng mắt.
Hỗn tạp không thuần khiết, chất lượng thấp kém, cho dù tinh luyện ra linh lực tinh thuần nhất, nhưng đối với tu vi của hắn tăng trưởng, giống như là hạt cát trong sa mạc.
Hơn nữa Diệp Hiên cũng không phải người tầm thường, hắn cần linh lực tu luyện quả thực mênh mông như biển, không chỉ có Táng Thiên Công cần linh lực khổng lồ chống đỡ, mấy môn chí cường công pháp khác cũng như thế.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Thời Không Chi Chủ từng cảnh cáo Diệp Hiên, nói tu vi của hắn tạp mà không thuần, bác mà không tinh.
Cho nên Diệp Hiên muốn ổn định căn cơ bản thân, pháp môn hắn tu phải đồng loạt tiến lên, mà hậu quả chính là hắn cần linh lực không cách nào tưởng tượng chống đỡ.
Đan dược cũng tốt, thiên tài địa bảo cũng được, tất cả đều có thể cho Diệp Hiên tăng trưởng thật lớn, nhưng dù sao mấy thứ này tiêu hao thật lớn, cho dù Diệp Hiên điên cuồng cướp bóc cũng không ngăn cản được tốc độ tiêu hao.
Cho nên Kiếp Tiên Thuật bù đắp cái trống này, dù sao Hỗn Độn Đại Thế Giới có mênh mông sinh linh, đủ để thay thế đan dược cùng thiên tài địa bảo để cho Diệp Hiên tiến hành tu luyện, cũng tăng lên tốc độ của hắn rất nhiều.
Tuy nhiên vạn sự vạn vật đều có nhân có quả, tuy rằng Kiếp tiên thuật bù đắp khuyết điểm này của Diệp Hiên, thế nhưng mỗi người tu luyện công pháp không giống, trong đó ẩn chứa lực lượng cũng không giống.
Diệp Hiên thôn phệ tu vi của sinh linh, còn cần hắn đi tinh luyện tinh luyện ra linh lực bản nguyên nhất, càng phải khống chế sát tâm của mình, nếu không bản thân tất sẽ bị lạc trong Kiếp Tiên Thuật, cứ tiếp tục như vậy sẽ biến thành một cái máy móc chỉ biết giết chóc.
Đương nhiên, tâm trí Diệp Hiên kiên nghị, cái gọi là tẩu hỏa nhập ma kia, hắn không biết đã trải qua bao nhiêu, tuyệt đối sẽ không để cho mình lạc vào trong giết chóc thôn phệ.
Chẳng qua, Diệp Hiên cũng không dám khinh thường, dù sao thôn phệ nhiều hơn ảnh hưởng rất lớn đối với tâm cảnh, bản thân hắn cũng phải khống chế một phen, thoáng áp chế một chút sát tính trong lòng.
Thế nhưng chỗ tốt cũng rõ ràng, Kiếp tiên thuật có thể thôn phệ tu vi sinh linh, một thân chiến lực này của Diệp Hiên cũng sẽ đáng sợ đến cực hạn.
Giờ phút này Diệp Hiên chính là Âm Cực cảnh đại thành, hắn có một loại cảm giác cực kỳ mãnh liệt, cho dù đối mặt tồn tại Dương Sinh cảnh, hắn cũng có năng lực đánh một trận.
Cái gọi là Dương Sinh cảnh đương nhiên không phải loại như Chấp Thiên viện chủ, mà là Dương Sinh cảnh có được chiến thể cường đại.
Ví dụ, nếu Chấp Thiên viện chủ còn sống, giờ phút này đối mặt với Diệp Hiên, Diệp Hiên muốn giết hắn dễ như trở bàn tay, tuyệt đối sẽ không tốn sức như năm đó.
- Diệp Hiên…
- Tu vi ngươi... ?
La Hầu bước nhanh đến, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Diệp Hiên, không ngờ hơn một trăm vạn năm trôi qua, cả người Diệp Hiên lại xảy ra biến hóa long trời lở đất, tâm tình La Hầu có thể nói cực kỳ phức tạp.
- Ta có một phen cơ duyên, nếu không cũng không tiến vào được Âm Dương nhị cảnh, ngược lại vì sao ngươi phản bội Sâm La ma điện, ngươi không phải là Ma tử mà Sâm La Ma Điện bồi dưỡng sao?
Diệp Hiên nghi ngờ nói.
- Ai!
La Hầu nặng nề thở dài, trên mặt hiện ra vẻ do dự, hắn há miệng muốn nói cái gì đó, nhưng lại chậm chạp không cách nào mở miệng, điều này cũng làm cho Diệp Hiên nhíu mày, biết chuyện tuyệt đối sẽ không đơn giản.
- Ngươi và ta giao hảo nhiều năm, có chuyện gì cứ nói không sao.
Diệp Hiên trầm giọng nói.
Rốt cục, La Hầu yên lặng một hơi, sau đó bất đắc dĩ thở dài nói:
- Nguyên Linh xảy ra chuyện.
- Cái gì?
Khi La Hầu dứt lời, Diệp Hiên đột nhiên cả kinh, tâm thần nhấc lên sóng to gió lớn, lại đè bả vai La Hầu lại nói:
- Ngươi vừa mới nói cái gì, ngươi có tin tức của Nguyên Linh, hắn xảy ra chuyện gì?
- Diệp Hiên, ngươi nghe ta chậm rãi nói...
La Hầu trầm trọng thở dài, chậm rãi nói ra chuyện từ đầu đến cuối.
Thì ra, từ sau khi La Hầu và Diệp Hiên chia tay, La Hầu liền trở lại Sâm La Ma Điện.
Vừa mới bắt đầu mấy chục vạn năm, La Hầu dốc lòng tu luyện trong Sâm La Ma Điện, cũng không có xảy ra chuyện gì, hắn cũng rất nhanh đột phá Thánh Vương cảnh bước vào Tạo Hóa Cảnh.