- Đều nói Hỗn Độn vũ trụ lấy ba người các ngươi mạnh nhất, nhưng bổn chủ cho rằng đây chẳng qua chỉ là một trò đùa, hôm nay để ta lĩnh giáo ba người các ngươi một phen.
Thôn Thiên ma chủ bước ra một bước, Thôn Thiên Ma Công yên diệt vạn vật, lực lượng thôn phệ khủng bố nở rộ, diễn hóa ra thuật cường đại giết tới tam đại chí cường.
- Cực Ma Thiên Nộ.
Cực Ma chi chủ gầm thét, ma quang cuồn cuộn chiếu rọi cổ kim, cũng giết tới tam đại chí cường.
Nhân Đạo chi chủ, nhân quả lực.
Cực Tình chi chủ, cực tình lực.
Thậm chí Vạn Linh chi chủ đương thời thành đạo, càng thể hiện ra tư thế chí cường bá tuyệt đương thời, thất đại chí cường đồng thời ra tay tạo thành hậu quả đáng sợ quả thực không cách nào tưởng tượng được.
- Hỗn Độn!
Hỗn Độn chi chủ cuối cùng cũng ra tay, hỗn độn lực vô địch cổ kim tràn ngập.
- Vận mệnh.
Vận Mệnh chi chủ không cam lòng tụt lại phía sau, lực lượng chưởng quản vận mệnh vạn linh đang nở rộ, cũng phát ra uy năng cực kỳ đáng sợ.
- Thời không.
Thời Không chi chủ cũng ra tay. Năm tháng sóng triều cuồn cuộn lao ra, giống như vũ trụ thời không vào lúc này đều ngưng trệ.
- Giết!
Ông!
Mười đại chí cường đồng thời ra tay, cả hỗn độn vũ trụ đều đang cuồng bạo rung động. Tất cả sự vật lúc này hóa thành tro bụi. Mười đại chí cường bộc phát ra ba động kinh khủng ảnh hưởng trực tiếp đến toàn bộ vũ trụ, tạo thành phá hư lan đến xa vô tận.
Bang bang.
Không thể không nói, tam đại chí cường quả nhiên khủng bố, cho dù đối mặt với một kích liên thủ của bảy đại chí cường, tam đại chí cường cũng không rơi vào hạ phong, ngược lại một kích đánh lui thất đại chí cường.
Theo lý mà nói, tam đại chí cường đối chiến bảy đại chí cường, bảy đại chí cường rõ ràng chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, nhưng Vận Mệnh, Thời Không, Hỗn Độn kết hợp cùng một chỗ đại biểu cho trật tự hỗn độn, đây cũng không phải đơn giản như một cộng một, cho dù bảy đại chí cường cũng không chiếm được bất kỳ tiện nghi gì, ngược lại mơ hồ bị vây ở trong hoàn cảnh bất lợi.
Chẳng qua, mỗi người trong mười đại chí cường đều ngưng luyện thân thể chí cường, muốn giết chết lẫn nhau căn bản vô căn cứ, trận chiến này nhất định cũng phải cực kỳ tốn thời gian.
- Chư vị, cũng đừng giấu diếm, chuyện hôm nay liên quan đến tương lai của chúng ta, há có thể cất giấu tư tâm?
Bất Tử thiên chủ lạnh lùng hét lớn, lần thứ hai giết tới tam đại chí cường, sáu đại chí cường còn lại liếc nhau một cái, sau đó điên cuồng vận chuyển đại thuật chí cường, hôm nay tất không để cho tam đại chí cường mang Diệp Hiên đi.
Ầm ầm.
Hỗn độn nổ tung, pháp tắc sụp đổ, khi bảy đại chí cường chân chính ra tay, tam đại chí cường nhất thời cảm thấy áp lực cực kỳ khủng bố.
Thất đại chí cường, mỗi người đều là thành đạo giả của một nguyên hội, bọn họ trời sinh chính là nhân vật vô song vạn cổ, bất kể đạo tâm hay tu vi.
Đều đã bị vây hỗn độn vũ trụ, dù cho tam đại chí cường liên hợp cùng một chỗ, đại biểu cho trật tự cơ bản của vũ trụ hỗn độn, nhưng muốn trấn áp bảy đại chí cường, cũng không phải chuyện đơn giản.
Bang bang.
Loạn thiên động địa, chí cường thần uy, thập đại chí cường cuối cùng loạn chiến cùng một chỗ. Trong khoảng thời gian ngắn để hỗn độn vũ trụ chấn động không dứt, trực tiếp hóa phương thiên địa này thành cấm khu của chí cường.
Tại thời điểm này.
Cả thể xác lẫn tinh thần Diệp Hiên chịu khổ, tuy có hỗn độn lực vờn quanh, để hắn đè xuống loại thống khổ này, hơn nữa bằng vào ý chí cường đại của hắn, giờ phút này đầu óc đã dần dần thanh tỉnh lại.
- Ta thật nhỏ yếu đáng thương.
Nhìn mười đạị chí cường đánh ra từng thuật pháp chí cường, khóe miệng Diệp Hiên lộ ra ra một nụ cười tự giễu, đáy mắt hơi chua xót, càng tràn ngập vẻ không cam.
Diệp Hiên là một người vô cùng thanh tỉnh, hắn có thể thấy rõ thế cục trước mắt, mặc kệ hai bên ai thắng ai bại, Diệp Hiên hắn cũng sẽ không có kết cục tốt.
Thời Không chi chủ đích xác muốn bảo vệ hắn, nhưng Vận Mệnh, Hỗn Độn cũng không phải có ý nghĩ giống như Thời Không chi chủ, về phần bảy đại chí cường kia càng không cần phải nói.
Thời Không chi chủ đích xác rất mạnh, càng được xưng là cường giả thứ ba của hỗn độn vũ trụ, nhưng hắn chỉ là một người, còn không bảo vệ được Diệp Hiên.
Ta phải làm gì đây?
Một vấn đề nan giải đặt ở trước mặt Diệp Hiên, hắn muốn thoát khỏi tuyệt cảnh trước mắt, thứ duy nhất hắn có thể dựa vào chính mình.
Hóa pháp tương lai?
Ý nghĩ này trong nháy mắt xẹt qua trong đầu Diệp Hiên, nhưng ngay sau đó đã bị hắn phủ định.
Hóa pháp tương lai là pháp môn cấm kỵ, lúc trước cũng là dưới âm dương thần phạt có thiên thời địa lợi nhân hòa mới có thể thi triển ra, triệu hoán ra thân tương lai.
Hiện tại Diệp Hiên gặp phải tình huống này, căn bản không cách nào thi triển hóa pháp tương lai, hơn nữa lui thêm một bước mà nói, cho dù hắn có thể thi triển hóa pháp tương lai, tương lai hắn cố nhiên cường đại, nhưng đối mặt với thập đại chí cường, cho dù tương lai hắn cường đại hơn nữa, cũng không có cách nào phá giải cục diện đầy nguy cơ này.
Tại thời điểm này.
Diệp Hiên cố nén đau khổ do tám loại lực lượng chí cường tàn sát bừa bãi trong cơ thể, suy tư nên phá giải tình thế nguy hiểm lúc này như thế nào, lông mày của hắn nhíu chặt vào nhau, nội tâm không ngừng cân nhắc được mất.
Thật ra, lúc Diệp Hiên không có đi tới Bất Tử thần điện, hắn đã có tính toán phá nồi dìm thuyền, dù sao Bất Tử thiên chủ làm cho nội tâm hắn cực kỳ kiêng kỵ.