Bất Tử thiên chủ liên tục chém ra Tịch Diệt đao mang lao tới vạn cổ âm ảnh, trong miệng không ngừng phát ra tiếng gầm gừ tức giận, nếu không phải Cực Tình chi chủ truy tìm Diệp Hiên, há có thể để cho vạn cổ âm ảnh xoay chuyển chiến cuộc?
- Đều đi chết đi.
Vạn Cổ âm ảnh, nhân vật cấm kỵ, hắn quá mức đáng sợ, vẻn vẹn chỉ là một người, dù đối mặt với cửu đại chí cường cùng cửu đại tinh sư, cả người đều bị vây trong trạng thái giết chóc điên cuồng.
Phía bên kia!
Răng rắc.
Diệp Hiên điên cuồng chạy trốn trong hỗn độn tinh không, chỉ là sắc mặt của hắn vặn vẹo mà dữ tợn, đáy mắt thỉnh thoảng xẹt qua một tia đau đớn, nhưng hắn cố gắng nhẫn nại xuống, cũng không có bởi vì thân thể truyền đến đau đớn mà gào thét thành tiếng.
Bát đại chí cường gieo hạt giống chí cường trong cơ thể hắn, đây vốn là một tai họa ngầm cực lớn, chẳng qua bị Hỗn Độn chi chủ trấn áp xuống, giờ phút này đã mơ hồ có dấu hiệu bộc phát.
Chẳng qua Diệp Hiên hiện giờ đã không rảnh bận tâm đến tai họa ngầm này, bởi vì hắn muốn thoát khỏi phiến tinh vực này trong thời gian ngắn nhất, hắn cũng không muốn trở thành đồ chơi trong tay Vạn Cổ Chí Cường, thậm chí còn bị quái vật đi ra từ trong tuế nguyệt trường hà nhìn chằm chằm.
- Định.
Chợt, đang lúc Diệp Hiên điên cuồng chạy trốn, chỉ nghe một tiếng nũng nịu truyền đến ở tám phương tinh không, Diệp Hiên chỉ cảm giác thân thể của hắn chợt cứng ngắc, cả người thế bị định ở trong tinh không.
Ông!
Cải thiên hoán địa, vạn pháp tự nhiên, một thân ảnh thon dài chặn đường đi của Diệp Hiên, một khuôn mặt điên đảo chúng sinh cũng hiện ra trong mắt hắn.
- Xong rồi.
Khi nhìn thấy dung nhan trước mắt, Diệp Hiên sợ hãi cả kinh, đáy mắt hiện ra vẻ bất đắc dĩ, hắn thế nào cũng không ngờ, mình vẫn không có thoát khỏi sự truy tung của các vạn cổ chí cường.
- Ngươi đi đâu?
Không thể không nói, vẻ mặt của Cực Tình chi chủ quá mức khuynh thế, cũng cao hơn Quảng Hàn tiên tử năm đó một bậc, hơn nữa khí tức chí cường trên người nàng càng làm cho nàng tăng thêm mị lực không cách nào hình dung.
Nếu đổi lại bình thường, Diệp Hiên không biết thân phận đối phương nhìn thấy Cực Tình chi chủ, chỉ biết cảm thán trên đời này còn có nữ nhân vượt qua Quảng Hàn tiên tử.
Nhưng bây giờ Diệp Hiên biết trước mắt hắn là ai, càng biết bên dưới vẻ mặt điên đảo chúng sinh kia, đối phương có tu vi cùng thân phận khủng bố cỡ nào.
Nói một câu thẳng thắn nhất, nữ nhân trước mắt này chỉ cần một ánh mắt đã có thể lấy mạng hắn, Diệp Hiên nào có tâm tư đắm chìm trong dung nhan xinh đẹp của đối phương?
- Ngươi muốn gì?
Nếu không thoát được, Diệp Hiên ngược lại trấn định, hắn nhíu mày nhìn về phía Cực Tình chi chủ, đáy mắt xẹt qua vẻ nặng nề.
Nhìn bộ dáng kiêng kỵ của Diệp Hiên, một tia chua xót xẹt qua đáy mắt Cực Tình chi chủ, đôi mắt của nàng có chút hoảng hốt, giống như đang nhớ lại chuyện cũ rất lâu trước kia.
- Năm đó trước khi ta chưa thành đạo, từng có người nói cho ta một câu.
- Cực Tình với người khác, vong tình tại trời.
- Cũng là bởi vì người này, ta mới có thể sáng tạo ra cực tình lực, chân chính hóa thân thành Vạn Cổ chí cường.
Cực Tình chi chủ lẩm bẩm thì thầm, vẻ đắng chát trong mắt càng thêm nồng đậm, nàng cuối cùng tỉnh lại từ trong suy nghĩ, một đôi mắt đẹp tựa như sao trời tập trung trên người Diệp Hiên.
- Ngươi... Ngươi thực sự không nhớ ra ta sao?
Cực Tình chi nói nhỏ, nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, bàn tay nhỏ nhắn của nàng đang nắm chặt, chứng minh nội tâm của nàng hiện đang rất không bình tĩnh.
Trong nháy mắt hoảng hốt, giống như đã từng quen biết.
Diệp Hiên đột nhiên có một loại ảo giác, Cực Tình chi chủ trước mắt hắn tựa hồ có một chút cảm giác quen thuộc, nói không rõ ràng loại cảm giác này, nhưng lại chân thật tồn tại trong lòng Diệp Hiên.
Diệp Hiên chợt bừng tỉnh, sinh ra một loại cảm giác sởn tóc gáy, bởi vì lúc này ánh mắt Cực Tình chi chủ nhìn về phía hắn tràn ngập ôn nhu, hắn từng nhìn thấy loại ánh mắt này trên người Cửu Thiên Huyền Nữ cùng Quảng Hàn tiên tử.
Không thể nào?
Nội tâm Diệp Hiên chấn động, hắn cũng không phải tiểu tử mới ra đời, càng không phải không hiểu về tình yêu.
Diệp Hiên trong nháy mắt suy đoán được một chuyện, một chuyện làm cho nội tâm của hắn cực kỳ rung động.
Chẳng lẽ thân tương lai từng gặp qua Cực Tình chi chủ, hơn nữa giữa hai người còn xảy ra một ít chuyện không thể miêu tả?
Tác nghiệt mà!
Nghĩ đến loại chuyện này, từng giọt mồ hôi lạnh tràn ra từ trên trán Diệp Hiên, hắn càng khẳng định suy đoán của mình, nếu thật sự là thân tương lai và Cực Tình chi chủ có một đoạn quá khứ mà hắn không biết, quả thực để cho hắn khó giải quyết tình huống này.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Diệp Hiên cẩn thận lên tiếng, thanh âm đều có chút khẽ run, cả người đều có chút khẩn trương.
Một chữ tình, là khó dây dưa nhất, Diệp Hiên là một người đã vứt bỏ tình yêu, nếu là Cực Tình chi chủ thật sự có quan hệ với thân tương lai, chỉ sợ đối phương sẽ không bỏ qua cho hắn.
Mình làm mình chịu, cần bản thân phải trả nợ, tuy Diệp Hiên cũng không biết quan hệ giữa thân tương lai và Cực Tình chi chủ ra sao, nhưng vấn đề mấu chốt là thân tương lai cũng chính là hắn, hắn căn bản không có cách nào trốn tránh chuyện này.
- Ta —— muốn —— ngươi – cưới —— ta —— làm —— vợ.
Cực Tình chi chủ cơ hồ gằn từng chữ, trong miệng từ từ phun ra mấy chứ, nhưng rơi vào trong tai Diệp Hiên lại giống như một tiếng sấm nổ tung trong đầu, chấn động cả người hắn đều lảo đảo lui lui.
- Ngươi nói gì?
Diệp Hiên run rẩy lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía Cực Tình chi chủ hiện ra vẻ không thể diễn tả thành lời, cả người đều bị vây trong kinh ngạc hỗn loạn.