Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1800 - Chương 1800: Phạt

Chương 1800: Phạt Chương 1800: Phạt

Phải biết rằng năm đó hắn sáng chế ra môn Nghịch Tự Quyết này đã muốn lấy hơn phân nửa cái mạng của hắn, cũng là nhờ môn Nghịch Tự Quyết này, hắn mới có thể sống đến bây giờ, có thể nói Nghịch Tự Quyết là một trong những đại thuật áp đáy hòm của hắn, ngay cả đồ nhi của hắn cũng không nỡ truyền thụ.

- Rõ ràng là một phàm thể, nhưng phần ngộ tính này quả thực khủng bố, ta nhìn xem ngươi rốt cuộc có thể đi được bao xa, có thể đẩy Luân Hồi chi môn ra hay không, để cho ta chân chính phá vỡ tuyệt lộ hỗn độn hiện tại.

Vạn Cổ âm ảnh thì thào thì thầm.

- Nghịch.

Răng rắc.

Chợt, trong miệng Diệp Hiên truyền đến một tiếng hét lớn, một cỗ khí tức kinh người bộc phát ra, thân thể của hắn đung đưa giống như gợn sóng trong nước, làm cho người ta có một loại ảo giác không tồn tại trong thiên địa.

- Ta chỉ diễn luyện một lần, hắn đã có thể hiểu được một chút?

Cho dù vạn cổ âm ảnh có lai lịch kinh thiên, nhưng khi hắn nhìn thấy trên người Diệp Hiên bộc phát ra khí tức của Nghịch Tự Quyết, nội tâm cũng bị chấn động một phen.

Hô!

Trong miệng Diệp Hiên phun ra một ngụm trọc khí từ, khí tức Nghịch Tự Quyết chậm rãi lui đi từ trên người hắn, ngay sau đó, trên người Diệp Hiên cũng toát ra rất nhiều mồ hôi lạnh, làm ướt quần áo trên người hắn.

Hô - Hô – Hô.

Diệp Hiên thở hổn hển.

Sắc mặt từ căng cứng đến đỏ hồng chuyển thành trắng bệch, vừa rồi hắn diễn luyện Nghịch Tự Quyết, hao tổn khoảng chín thành tu vi của bản thân, nếu không phải hắn cảm giác không đúng mà ngừng lại, chỉ là môn cấm kỵ đại thuật này có thể sẽ hút khô tu vi của hắn.

- Muốn thi triển cấm kỵ đại thuật, tự nhiên phải trả một cái giá nhất định, Nghịch Tự Quyết đoạt tạo hóa hỗn độn, nghịch huyền cơ thiên địa, ngươi ngày sau chậm rãi lĩnh hội ảo diệu trong đó đi.

Vạn Cổ Âm Ảnh nói.

- Không phá thì không xây được, phá rồi lại lập, đây mới là ảo diệu của Nghịch Tự Quyết, đúng không?

Diệp Hiên chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Vạn Cổ âm ảnh, tuy rằng hắn chỉ diễn luyện một lần, nhưng hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được sự khủng bố của môn đại thuật cấm kỵ này.

Đây là một loại đại thuật cấm kỵ sinh ra từ cái chết, nếu Diệp Hiên không đoán sai, pháp môn này là một loại phương pháp bảo vệ tính mạng.

Khi bản thân lâm vào tử cục, hoặc là sắp tan thành tro bụi, Nghịch Tự Quyết có thể để cho bản thân sống ra đời thứ hai, có công hiệu nghịch chuyển sinh tử kinh người.

Đôi mắt hung lệ của Vạn Cổ Âm Ảnh xẹt qua dị sắc, sau đó chậm rãi gật đầu nói:

- Ngươi rất thông minh, Nghịch Tự Quyết này đích thật là một môn đại thuật cấm kỵ nghịch chuyển sinh tử.

- Tuy nhiên ta muốn nhắc nhở ngươi, nghịch chuyển huyền cơ hỗn độn là chuyện mà Hỗn Độn vũ trụ không thể dung túng. Do đó Nghịch Tự Quyết này mới được xưng là đại thuật cấm kỵ. Hơn nữa môn đại thuật cấm kỵ này quá khó tu luyện, cho dù ngươi tu luyện thành công cũng chưa chắc có thể nghịch chuyển sinh tử thật sự, còn phải xem số mệnh của bản thân ngươi.

- Đa tạ tiền bối chỉ giáo.

Diệp Hiên khiêm tốn tiếp thu.

- Không cần nói lời cảm ơn, ngươi và ta chỉ là trao đổi tương đương.

Vạn Cổ Âm Ảnh thản nhiên lên tiếng, bởi vì hắn vẫn coi Diệp Hiên là địch nhân, một kẻ địch cùng đẳng cấp với bản thân, tuy rằng Diệp Hiên hiện tại rất nhỏ yếu, nhưng hắn tin tưởng, tương lai Diệp Hiên nhất định sẽ ở cùng một cấp độ với hắn, đây chỉ là vấn đề thời gian.

Thật ra, nguyên nhân quan trọng nhất làm Vạn Cổ Âm Ảnh không muốn truyền đại thuật cấm kỵ cho Diệp Hiên chính là ở chỗ này, tương lai hai người nhất định sẽ đánh một trận, nếu để Diệp Hiên học quá nhiều pháp môn của bản thân, điều này cực kỳ bất lợi đối với Vạn Cổ Âm Ảnh.

Không phải nói Vạn Cổ Âm Ảnh lòng dạ hẹp hòi, mà bởi vì hắn vô cùng rõ ràng, người năm đó ở trong sông dài năm tháng cùng hắn đánh một trận đáng sợ đến cỡ nào, thậm chí hắn đều cảm thấy áp lực cực kỳ nặng nề.

- Nếu tiền bối nguyện ý trao đổi đồng giá, ta nơi này còn có hai môn đại thuật, không biết tiền bối có hứng thú hay không?

Hai mắt Diệp Hiên hơi chuyển, vội vàng rèn sắt khi còn nóng, nói.

Diệp Hiên nói xong, trực tiếp đánh ra hai đạo ngọc phù tới Vạn Cổ Âm Ảnh, chính là Kiếp Tiên Thuật cùng Kiếp Tiên Phệ, hắn đã sớm chuẩn bị tốt hai môn đại thuật này.

- Ngươi......

Vạn Cổ âm ảnh ngẩn ra, khí tức nhất thời trở nên cổ quái, không ngờ Diệp Hiên quá tham lam, học một môn Nghịch Tự Quyết của mình còn không hài lòng, còn muốn những đại thuật cấm kỵ khác.

Vạn Cổ Âm Ảnh vốn có lòng từ chối, nhưng Kiếp tiên thuật cùng Kiếp Tiên Phệ hai môn đại thuật nghịch thiên này, đích xác làm cho hắn động tâm, để hắn do dự.

- Được, ta trao đổi thêm với ngươi một môn đại thuật.

Vạn Cổ Âm Ảnh không do dự quá lâu, hắn trực tiếp thu lại Kiếp Tiên Phệ, về phần Kiếp Tiên Thuật thì trả lại cho Diệp Hiên, tuy rằng hắn cũng cảm thấy hứng thú đối với Kiếp Tiên Thuật, nhưng môn cấm kỵ đại thuật này đối với hắn mà nói có hay không cũng được.

Hơn nữa, dạy cho Diệp Hiên hai môn cấm kỵ đại thuật, đây đã là cực hạn của vạn cổ âm ảnh, nếu để Diệp Hiên học được ba môn cấm kỵ đại thuật, đây không phải kết quả mà Vạn Cổ Âm Ảnh muốn nhìn thấy.

Chuyện kế tiếp rất đơn giản, Diệp Hiên lần nữa lựa chọn một loại cấm kỵ đại thuật.

Mà lần này Diệp Hiên lựa chọn đại thuật cấm kỵ tên Phạt Tự Quyết.

Phạt!

Khi Diệp Hiên lựa chọn Phạt Tự Quyết, Vạn Cổ Âm Ảnh thật cảm thấy hối hận khi trao đổi cùng Diệp Hiên, bởi vì Phạt Tự Quyết chính là pháp môn cấm kỵ đứng thứ hai, là một loại cấm kỵ đại thuật cực kỳ khủng bố.

Bình Luận (0)
Comment