- Đúng vậy, trong lòng nàng chỉ có hắn, nhưng trong lòng ta cũng chỉ có nàng, ta vốn có thể sáng tạo ra cực linh lực, nhưng lại bởi vì chấp niệm cùng tình cảm đối với nàng rơi mà vào ma đạo, lúc này mới hóa thành Cực Ma chi chủ, chẳng lẽ ta làm hết thảy đều không cách nào để nàng vãn hồi tâm ý sao?
Cực Ma Chi Chủ điên cuồng hét lớn.
- Ngươi muốn làm gì?
Am thanh Diệp Khinh Mi dần dần lạnh xuống, bởi vì nàng phát hiện ánh mắt Cực Ma Chi Chủ nhìn về phía Diệp Hiên cực kỳ đáng sợ, ẩn chứa sát khí vạn cổ chưa từng có.
- Khinh Mi, nếu như hắn là hắn năm đó, có tu vi chí cường, Tô Bắc Ninh ta hôm nay không nói hai lời quay đầu liền đi, cũng sẽ chân thành chúc phúc cho ngươi.
Cực Ma Chi Chủ thay đổi xưng hô, nói hết câu thì hơi dừng lại, đôi mắt nhập ma đột nhiên rơi vào trên người Diệp Hiên, âm thanh lạnh lẽo như hàn băng vạn năm, nói:
- Nhưng ngươi nhìn hắn một chút, chỉ là Dương Sinh cảnh, hắn làm sao có thể xứng với ngươi, hắn làm sao xứng với ngươi?
- Nếu ngươi dám động đến hắn một chút, hữu nghị ngày xưa giữa ta và ngươi một đao chặt đoạn.
Diệp Khinh Mi lạnh lùng nói.
- Hữu nghị?
Cực Ma Chi Chủ kinh ngạc nói nhỏ, khóe miệng lộ ra một nụ cười điên cuồng nói:
- Thì ra giữa chúng ta chỉ có hữu nghị?
- Được được được, vậy ta liền giết hắn, sau đó và ngươi cùng nhau đi hoàng tuyền.
Ầm ầm!
Thông thiên quán địa, cực ma giết chóc, khí cơ chí cường khủng bố cuồn cuộn tám phương, Cực Ma Chi Chủ giờ khắc này đã hoàn toàn điên cuồng, bộc phát ra ma khí cùng sát ý làm cho trái tim người ta đều muốn nứt ra.
Nếu như nói trong thập đại chí cường, ai làm cho Vạn Linh sợ hãi nhất, vậy nhất định là Thôn Thiên Ma Chủ.
Nhưng nếu nói ai điên cuồng nhất, vậy nhất định chính là Cực Ma Chi Chủ.
Cực Ma.
Tên như ý nghĩa, một người triệt để ma hóa, một người đang ở trong địa ngục nhìn lên thiên đường, hắn khao khát một tia sáng trong trái tim mình, nhưng bây giờ thì đang dần dấn thân vào trong bóng tối.
Cực ma không nên tồn tại trong hỗn độn, bởi vì một người cực ma không có lý trí đáng nói, nội tâm càng không có ánh sáng, càng không có khả năng trở thành vạn cổ chí cường.
Mà Cực Ma chi chủ Tô Bắc Ninh thân ở trong bóng tối, ánh sáng duy nhất của hắn chính là Cực Tình chi chủ Diệp Khinh Mi, cho nên hắn mới có thể bảo trì lý trí, dùng chấp niệm sâu xa nhất trong nội tâm của hắn hóa thành Vạn Cổ Chí Cường ở trong Nguyên hội thứ chín.
Nhưng hôm nay, một tia sáng còn sót lại của hắn đều sắp tiêu tán, bởi vì người Diệp Khinh Mi thích đã trở lại, hắn thật sự không có nửa điểm cơ hội, cả người triệt để tiến vào trong bóng tối, hóa thân thành nhân vật ma tính nhất trong thiên địa.
- Diệp Hiên, nếu ngươi là nam nhân thì không nên trốn sau lưng nữ nhân, nếu không Tô Bắc Ninh ta xem thường ngươi.
Cực Ma Chi Chủ điên cuồng rống giận với Diệp Hiên.
Sát khí chí cường, cực ma chi nộ.
Cực Ma chi quang thông thiên quán địa đầy trời đầy đất, Cực Ma Chi Chủ đi từng bước về phía Diệp Hiên, Diệp Khinh Mi ngăn Diệp Hiên ở phía sau, cực tình lực nở rộ, hiển nhiên không muốn để cho Cực Ma Chi Chủ thương tổn Diệp Hiên chút nào.
- Đây là chuyện giữa ta và hắn.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên bước ra một bước, hắn nhẹ nhàng đẩy Diệp Khinh Mi ra, đôi mắt tựa như giếng cổ không gợn sóng, cũng không có bất kỳ sợ hãi nào nhìn về phía Cực Ma Chi Chủ.
- Tiên sinh?
Sắc mặt Diệp Khinh Mi đột nhiên biến đổi, muốn kéo Diệp Hiên về phía sau, nhưng không đợi nàng hành động, âm thanh của Diệp Hiên cũng vang lên.
- Mặc kệ quá khứ, hiện tại, hay tương lai, Diệp Hiên cũng không phải người núp sau lưng nữ nhân, chuyện này liên quan đến tôn nghiêm của ta, càng liên quan đến kiêu ngạo của ta.
Diệp Hiên nhẹ giọng nói.
- Ta...
Giờ khắc này, bóng lưng Diệp Hiên bắt đầu làm cho Diệp Khinh Mi cảm thấy quen thuộc, đôi mắt nàng trong phút chốc bắt đầu hoảng hốt, một cỗ cảm giác khiến nàng run rẩy đang lặng lẽ sinh sôi.
- Tiên sinh... Chàng... Chàng......
Diệp Khinh Mi nhìn bóng lưng Diệp Hiên kinh ngạc nói, cô giống như nhìn thấy người năm xưa kia, bóng lưng giống nhau, khí chất giống nhau, nếu nói thật sự có gì khác nhau, có lẽ chỉ là hai người không ở cùng một khoảng thời gian thôi.
- Diệp huynh?
Liễu Bạch Y bước ra một bước, hắn không có khả năng để Diệp Hiên chịu chết, đôi mắt thâm sâu hơi xoay vòng, một tia sáng thần bí lặng lặng xẹt qua.
- Bạch y huynh yên tâm, ta còn không chết được.
Không đợi Liễu Bạch Y tiến lên, Diệp Hiên bình tĩnh lên tiếng, Liễu Bạch Y hơi giật mình, sau đó yên lặng nhìn Diệp Hiên, bởi vì hắn biết Diệp Hiên phải một mình đối mặt với Cực Ma Chi Chủ, bởi vì chuyện này liên quan đến tôn nghiêm của Diệp Hiên.
Chẳng qua ai cũng không phát hiện, giờ phút này đôi mắt Liễu Bạch Y cực kỳ thần bí, giống như có một vòng xoáy xoay vòng ở trong đáy mắt hắn, khí chất cả người đều lặng yên xảy ra biến hóa.
- Nếu Diệp huynh chết, người nơi này đều phải chôn cùng hắn.
Liễu Bạch Y chỉ nói ra một câu, sau đó mặt mày rũ xuống không nói không động, tuy nhiên, những lời này của hắn cũng không để cho bất kỳ kẻ nào để ý, chỉ nghĩ hắn là một người cực kỳ cuồng vọng thôi.
Nhưng nếu quan sát cẩn thận sẽ thấy, một tia quang hoa thần bí xẹt qua mi tâm hắn, đạo quang hoa này cổ xưa mà thâm tàn, tuy chỉ lóe lên rồi biến mất, nhưng giống như lặng lẽ mở ra xiềng xích nào đó trong cơ thể hắn.
- Diệp Hiên, ngươi không xứng với Khinh Mi, ngươi vĩnh viễn cũng không xứng với nàng.
Cực Ma Chi Chủ điên cuồng rống giận, cực ma lực cuồn cuộn tuôn ra, hắn chỉ cần động một ý niệm là có thể làm cho Diệp Hiên tan thành mây khói.