- Hoặc là chết, hoặc là làm người hầu của ta, nói nhiều nói nhảm một câu liền tiễn ngươi lên đường.
Nụ cười trên mặt Diệp Hiên mất đi, ngược lại biến thành vẻ cực kỳ hung ác và nham hiểm, hắn cũng không phải là nói mà thôi, phàm là người không nghe lời liền trực tiếp chơi chết.
- Ngươi. . . Ngươi. . . ?
Khuôn mặt Lâm Thanh Nhi đại biến, hồi hộp nói không ra lời, bởi vì nàng hoàn toàn có thể từ mắt Diệp Hiên trông được ra sát cơ rét lạnh tàn khốc.
Lâm Thanh Nhi tin tưởng Diệp Hiên tuyệt không phải đe dọa nàng, bởi vì lúc trước nàng đã từng lĩnh giáo qua thủ đoạn tàn khốc của Diệp Hiên.
- Ngươi. . . Ngươi muốn thế nào?
Lâm Thanh Nhi run rẩy mở miệng, bởi vì nàng tuyệt không có khả năng làm người hầu cho Diệp Hiên.
- Nói nhảm quá nhiều, tiễn ngươi lên đường.
Diệp Hiên tuyệt không lãng phí thời gian cùng nữ tử này, năm ngón tay hắn ầm vang chấn động, một cỗ uy năng rung trời diệt địa đang khuếch tán mà ra, hiển nhiên sau một khắc liền phải đem nàng ta diệt sát ở đây.
Nhưng không chờ Diệp Hiên động thủ, một đạo khí tức cực kỳ kinh khủng từ ngàn vạn dặm trung tâm hàn sơn truyền đến, một giọng nói nặng nề cũng đang vang lên giữa thiên địa.
- Tu vi đạo hữu thông thiên, hôm nay giá lâm tông ta, không biết tiểu đồ đắc tội như thế nào với đạo hữu, lại trêu cho đạo hữu tức giận?
Theo giọng nói này vang lên, Diệp Hiên cũng không lộ vẻ dị sắc gì, ngược lại khóe miệng càng phác hoạ ra nụ cười quỷ dị, tiện tay ném Lâm Thanh Nhi trên mặt đất.
- Tu vi Tố Vấn Thái Âm tông chủ thông thiên, chỉ thiếu chút nữa liền có thể đạp vào Bất Hủ, ta du lịch hỗn độn ngũ vực đã lâu, xưa nay thích kết giao bằng hữu, không biết tông chủ có thể nguyện kết giao bằng hữu cùng ta?
Diệp Hiên nhàn nhạt mở miệng, chỉ là giọng hắn vang lên trong cả Thái Âm thiên tông.
- Tiên sinh, ngài. . . ?
Hoàng bàn tử đột nhiên nhất kinh, bởi vì chiếu theo kế hoạch hai người quyết định, là hắn dẫn Diệp Hiên gia nhập Thái Âm thiên tông, nhưng sự tình hiện tại Diệp Hiên làm, đã không còn nằm trong kế hoạch hắn định.
Kỳ thực, cũng không trách Diệp Hiên không làm việc theo kế hoạch, bởi vì hắn phát hiện nếu như chiếu theo kế hoạch Hoàng bàn tử, cái này không khỏi gây ra thời gian chậm trễ.
Cái gọi là cường giả liền phải hoành thiên lập địa, triển lộ uy thế chính mình vô thượng, Diệp Hiên vốn là Vấn Đạo cảnh, chiến lực tự thân càng là khủng bố đến cực điểm, hoàn toàn có thể thẳng đối Thái Âm tông chủ, có lẽ đây mới là phương pháp đơn giản nhất.
- Bản tông xưa nay yêu thích kết giao bằng hữu, đạo hữu ở xa tới là khách, còn mời vào trong điện một lần.
Ầm ầm!
Giọng Thái Âm tông chủ vang vọng thiên địa, một đạo cầu vượt hàn quang trải ra mà đến, điều này cũng khiến cho Diệp Hiên mỉm cười, trực tiếp gọi Hoàng bàn tử cùng đạp lên cầu vượt, hai người dạo bước về hướng Thái Âm thần điện mà đi.
- Tên ghê tởm!
Nhìn Diệp Hiên cùng Hoàng bàn tử đi xa, mặt nhỏ Lâm Thanh Nhi tái nhợt tràn đầy hồi hộp, vừa rồi nếu không phải Thái Âm tông chủ, nàng thật cảm giác Diệp Hiên sẽ giết nàng.
. . .
Thái Âm thần điện.
Hàn sơn sừng sững, thẳng nhập thiên vân, một tòa mênh mông băng điện sừng sững trên đỉnh hàn sơn, xa xa nhìn lại cho người ta một loại cảm giác trang nghiêm nặng nề.
Theo Diệp Hiên cùng Hoàng bàn tử đứng thẳng bên ngoài Thái Âm thần điện, chỉ thấy cửa đá Thái Âm thần điện ù ù mở ra, Diệp
Bởi cái gọi là không có bọ cánh cam không ôm đồ sứ sống, mặc dù Diệp Hiên sơ nhập Vấn Đạo cảnh, nhưng là trải qua trận chiến vạn cổ chí cường kia, hắn có lòng tin mà người ngoài không có được.
Dù là Thái Âm tông chủ là nhân vật Hợp Đạo cảnh, nhưng Diệp Hiên cũng không có chút nào e ngại, dù sao chiến lực của hắn cũng không phải Vấn Đạo cảnh bình thường.
Mặc dù không thể thi triển Hóa Tương Lai Pháp, nhưng là hắn còn có Phạt Tự Quyết cùng Kiếp Tiên Biến, hai đại bí thuật cấm kỵ này đủ khiến cho hắn không sợ Thái Âm tông chủ.
- Đạo hữu pháp giá Thái Âm thiên tông, bản tông bỗng cảm giác rồng đến nhà tôm.
Diệp Hiên mới vừa tiến vào đại điện, chỉ thấy một thanh niên nam tử mặc đồ trắng mang theo hơn mười người nghênh đón hắn, bạch y nam tử này mày kiếm mắt sáng, nhìn cùng tuổi với Diệp Hiên, chỉ là hai mắt hắn lược hiển tang thương cổ phác, hiển nhiên đã sống vô tận năm tháng.
Hiển nhiên, bạch y nam tử này chính là Thái Âm tông chủ, chỉ là lúc này hắn cũng không hiển lộ bất kỳ uy thế gì, ngược lại trên mặt mang theo nụ cười mà nghênh đón Diệp Hiên, mà đi theo hai bên người hắn hiển nhiên là nhân vật cấp trưởng lão.
- Tông chủ khách khí.
Diệp Hiên cũng mỉm cười đáp lễ nói.
- Đạo hữu, thỉnh thượng tọa.
Mặt Thái Âm tông chủ mỉm cười, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên hơi hơi lấp lóe, kỳ thực cũng là đang quan sát tu vi Diệp Hiên.
Vấn Đạo cảnh?
Tê!
Nội tâm Thái Âm tông chủ đột nhiên chấn động, mặc dù hắn có thể nhìn ra tu vi Diệp Hiên là Vấn Đạo cảnh, trọn vẹn thấp hơn hắn hai tiểu cảnh giới, nhưng chẳng biết tại sao, lần đầu tiên hắn nhìn thấy Diệp Hiên, nội tâm vậy mà sinh ra một loại cảm giác nguy cơ.
Người này không đơn giản!
Vỏn vẹn chỉ một cái liếc mắt, Thái Âm tông chủ liền phán đoán, Diệp Hiên tuyệt đối không phải Vấn Đạo cảnh phổ thông, nếu không dùng tu vi hắn là Hợp Đạo cảnh thì không có khả năng cảm thấy kiêng kị.
Đối với tu vi của Thái Âm tông chủ này, trực giác trước nguy hiểm cực kỳ nhạy bén, hơn nữa thời điểm ánh mắt hắn cùng Diệp Hiên đối mặt, càng khiến cho nội tâm Thái Âm tông chủ hung hăng run lên.