Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 1912 - Chương 1912: Bất Hủ Bại

Chương 1912: Bất Hủ bại Chương 1912: Bất Hủ bại

Tĩnh, yên tĩnh, yên tĩnh như chết!

Khi một màn này hiện ra trong mắt đệ tử sáu tông, tất cả mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối, như bùn nhão đóng chặt ngay tại chỗ, chỉ là âm thanh hít một hơi lạnh đang không ngừng truyền đến, ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Hiên đều tràn ngập sợ hãi cùng rung động không thể nói rõ.

Đừng nói là những đệ tử sáu tông này, sắc mặt bốn đại tông chủ còn lại cũng trắng bệch, bước chân cũng đang không tự chủ mà rút lui, bởi vì cảnh tượng trước mắt, bọn hắn căn bản không thể tin được, cũng căn bản không dám tin tưởng.

Nói đùa cái gì?

Một người đường đường là Bất Hủ cảnh, một nhân vật cấp giáo chủ, lại bị một người là Vấn Đạo tam cảnh giẫm đạp dưới chân, đây quả thực phá vỡ nhận biết của bọn hắn, càng khiến cho bọn hắn cảm giác rằng chuyện này giống như chuyện nằm mơ giữa ban ngày.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, bọn hắn tuyệt không có dũng khí tin tưởng sẽ xuất hiện loại chuyện hoang đường này!

Coi như Lý Thương Thiên chỉ vừa sơ nhập Bất Hủ, nhưng dù sao hắn cũng cao hơn Diệp Hiên một đại cảnh giới, hơn nữa chênh lệch giữa Bất Hủ cảnh cùng Vấn Đạo tam cảnh có thể nói là cách biệt một trời, gần như không có khả năng đánh vỡ.

Thế nhưng dù bọn hắn không tin cũng phải tin, bởi vì sự thật liền bày trước mặt bọn hắn.

Sợ hãi, chấn kinh, không nói, thậm chí là kính sợ, đây chính là tâm trạng của bốn đại tông chủ và tất cả đệ tử trong sáu tông, ánh mắt mỗi người nhìn về phía Diệp Hiên đều lộ vẻ e ngại tới cực điểm.

Nếu như nói Lý Thương Thiên trong mắt bọn hắn là thần, là một vì thần cao không thể chạm cần kính ngưỡng, nhưng vào thời khắc này lại bị Diệp Hiên sát phạt, khi hắn huy động đồ đao có thể nói là đồ thần chứng đạo!

- Diệp Thiên tiểu nhi, ngươi có bản lĩnh thì giết ta!

Lý Thương Thiên dưới chân Diệp Hiên bi phẫn gầm thét, giọng nói oán độc thê lương đến cực điểm.

Hắn bại, triệt triệt để để bại, hơn nữa còn là thua trong tay một Vấn Đạo tam cảnh, nhiều năm về sau hắn sẽ bị đính sỉ nhục, càng bị cả Bắc Thần tinh vực chê cười.

Thế giới bị hủy, đại đạo đã đứt, dù hắn có thể sống sót, cả đời cũng vô vọng tiến thêm một bước, loại đả kích này khiến Lý Thương Thiên đã mất đi dũng khí sống

- Giết ngươi? Không không không, dù thế nào ngươi cũng là một giáo chủ Bất Hủ, nếu như tuỳ tiện giết ngươi há có phải đáng tiếc?

Chân Diệp Hiên không ngừng ép động lên đầu Lý Thương Thiên, miệng truyền đến lời lẻ âm độc nghiền ngẫm.

Sưu!

Diệp Hiên nói chuyện, lật tay bày ra một cái hồ lô, hắn mở miệng bình ra, một cỗ hấp lực cực kỳ khủng bố hiện ra, trực tiếp hút Lý Thương Thiên vào trong hồ lô.

Sau khi Diệp Hiên làm xong tất cả những thứ này, lúc này hắn mới mỉm cười nhìn về phía bốn đại tông chủ, khí tức quanh thân vốn là bá đạo lăng lệ cũng tiêu tán không còn, thế nhưng sắc mặt bốn đại tông chủ lại trắng bệch, không tự chủ rút lui một bước.

- Tu vi đạo hữu khó lường, chúng ta bội phục cực kỳ, linh mạch đạo hữu có thể chiếm cứ bốn phần, chúng ta cũng vui lòng phục tùng.

Phi Thánh tông chủ mở miệng cười lớn, chủ nhân ba tông còn lại cũng vội vàng gật đầu phụ họa.

Bốn đại tông chủ tính là nhìn ra, Diệp Hiên căn bản là trăm không kiêng kị, giết một Thái Âm tông chủ cũng liền thôi, lúc này ngay cả Lý Thương Thiên cũng thua trong tay hắn, mặc dù Lý Thương Thiên còn chưa chết, nhưng bốn đại tông chủ cũng biết được kết quả của đối phương là cực kỳ bi thảm.

Hung nhân, vạn cổ hung nhân, đây chính là định nghĩa mà bốn đại tông chủ đặt cho Diệp Hiên!

- Diệp tông chủ, nếu như không còn chuyện gì, chúng ta liền cáo từ.

Cửu Khúc tông chủ lên tiếng cười lớn, nàng cảm giác ở lâu một hồi cùng Diệp Hiên, toàn thân đều cực kỳ không được tự nhiên, tựa như bất kỳ lúc nào cũng có thể bị Diệp Hiên đem bọn hắn nhai nuốt xương cặn bã cũng không thừa.

- Bốn vị đạo hữu cứ như vậy rời đi, phải chăng có chút gì không vừa ý?

Diệp Hiên dạo bước đi tới chỗ bốn người, điều này cũng khiến cho sắc mặt bốn người đột biến, trong giây lát bộc phát ra tu vi, tất cả đều trầm trọng nhìn về phía Diệp Hiên.

- Diệp tông chủ, bốn người chúng ta cũng không có đắc tội ngươi, trước đó ngươi muốn chiếm cứ ba phần linh mạch, chúng ta cũng không có phản bác, lúc này càng là nguyện ý xuất ra bốn phần linh mạch giao cho Thái Âm thiên tông, đạo hữu cần gì phải khó xử chúng ta.

Thái Dương tông chủ trầm giọng nói.

Hiển nhiên, bốn đại tông chủ cho rằng Diệp Hiên tâm sinh sát cơ đối với bọn hắn, lúc này đều cực kỳ khẩn trương, rất sợ Diệp Hiên sẽ ra tay.

Nếu như Diệp Hiên không có chiến tích đánh bại Lý Thương Thiên, bốn đại tông chủ đối với Diệp Hiên cũng chỉ là kiêng kị vỏn vẹn ba phần, nhưng khi nhìn thấy kết quả bi thảm của Lý Thương Thiên, bốn người biết rõ cho dù bọn họ liên thủ cũng chưa hẳn là đối thủ của Diệp Hiên.

- Bốn vị đạo hữu hiểu lầm, kỳ thực Diệp mỗ cũng chỉ muốn thương lượng một vài chuyện cùng bốn vị đạo hữu, ta cùng bốn vị đạo hữu không thù không oán, lại thế nào có khả năng ra tay đối với bốn vị đạo hữu?

Diệp Hiên khẽ mỉm cười nói.

Theo lời Diệp Hiên nói, bốn người liền giật mình, khí tức quanh người cũng hơi cứng lại, hiển nhiên có chút không hiểu rõ điều Diệp Hiên muốn làm.

- Diệp tông chủ có ý là... ?

Cửu Khúc tông chủ thử dò xét nói.

- Bắc Vực liên minh không thể một ngày vô chủ, hôm nay bốn vị đạo hữu đều đang ở đây, ta nghĩ chúng ta có thể thương nghị một phen, ai là tân minh chủ Bắc Vực.

Diệp Hiên mỉm cười nói.

Bình Luận (0)
Comment