Trước khi đại điển lập giáo mở ra, Diệp Hiên từng muốn đi thu phục một ít tà ma ngoại đạo để cho mình dùng, lớn mạnh thực lực của Thiên Đình, càng làm phong phú chiến lực cấp cao của Thiên Đình.
Hiện tại được rồi, không đợi Diệp Hiên đi tìm những nhân vật tà ma này, ngược lại có bốn đại ma nhân tìm tới cửa, điều này quá hợp tâm ý của Diệp Hiên.
Nếu có thể chiêu thu bốn vị đại ma trước mắt vào Thiên Đình, vậy hắn có đủ lòng tin đi khuấy đảo phong vân Bắc Vực, không dám nói có thể chống lại Bắc Vực tam đại giáo, nhưng tuyệt đối sẽ không yếu hơn quá nhiều.
- Diệp giáo chủ tu vi thông thiên, chúng ta bội phục.
Xích Ma đạo nhân lên tiếng, chắp tay thi lễ với Diệp Hiên.
- Lúc trước Bạch Cốt chỉ là đùa với giáo chủ, kính xin Diệp giáo chủ ngàn vạn lần không nên coi là thật.
Thanh Quỷ đạo nhân nói chuyện gằn giọng nhưng đầy âm khí, nở nụ cười với Diệp Hiên, chỉ là nụ cười của hắn quá mức khó coi, ngược lại không bằng không cười.
- Diệp giáo chủ chớ trách, bốn người chúng ta đến đây cũng không có ác ý, chỉ là muốn kết giao bằng hữu với Diệp giáo chủ.
Bạch Cốt đạo nhân xấu hổ cười nói, vừa rồi để hắn kinh hồn bạt vía, nếu không phải ba vị lão ma ra tay, hắn đã bị thương trong tay Diệp Hiên.
- Khanh khách.
Xích Luyện Ma Nữ che miệng cười nói:
- Lúc trước nghe nói Lý Thương Thiên bị giáo chủ giết, mấy người chúng ta còn không tin, hôm nay vừa thấy tư hái cái thế của giáo chủ, quả nhiên cũng không phải hư danh, nô gia cũng rất muốn kết giao bằng hữu với Diệp giáo chủ.
Đưa tay không đánh người mặt cười, bốn lão ma đầu biểu hiện ra thiện ý, hơn nữa còn đều là bốn Bất Hủ Cảnh. Diệp Hiên tự nhiên sẽ không lạnh mặt đối diện.
- Thì ra chỉ là một hồi hiểu lầm, mời bốn vị đạo hữu thượng tọa, đợi đại điển lập giáo chấm dứt, bổn giáo chủ sẽ bày tiệc tẩy trần cho bốn vị đạo hữu.
Diệp Hiên mỉm cười, mời bốn lão ma ngồi vào chỗ, đại biểu các tông môn lớn đều nhíu mày, tươi cười trên mặt cực kỳ cứng ngắc, thầm nghĩ nên nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này.
Không trách đại biểu các tông Bắc Vực khẩn trương, chỉ vì bốn lão ma này nổi danh hung ác khó chơi ở Bắc Vực, hơn nữa bốn người đều có một đặc điểm chung, chính là đều đắc tội Bắc vực tam đại giáo, hơn nữa còn bị ba đại giáo đưa vào danh sách tất sát.
Nhưng ba đại giáo Bắc Vực tuy là quái vật khổng lồ, lại là ba bá chủ của Tinh Vực Bắc Thần, nhưng dù sao bốn lão ma này cũng là Bất Hủ Cảnh, hơn nữa thủ đoạn âm độc tàn nhẫn. Nhiều năm trôi qua, vẫn còn sống tốt ở Bắc Vực.
Hôm nay bốn lão ma này đi tới nơi này, hiển nhiên cũng không phải chuyện tốt, mà lục tông hợp nhất thành lập Thiên Đình đạo thống, chỉ sợ bốn lão ma này có ý đồ sâu xa khác.
Đại điển lập giáo tiến hành có trật tự, theo Diệp Hiên tuyên đọc tế văn, thời gian ngắn ngủi một nén nhang liền chấm dứt, đại biểu các tông chúc mừng Thiên Đình lập giáo xong liền nhao nhao cáo từ rời khỏi, hiển nhiên là muốn trở lại tông môn của mình, báo cáo chuyện xảy ra hôm nay về cho tông môn.
Đối với những con kiến hôi này, Diệp Hiên tự nhiên không có khả năng giữ lại, đại điển lập giáo hôm nay tuy rằng vắng vẻ một chút, nhưng Diệp Hiên cũng cảm thấy không quan trọng, hắn chỉ làm ra một hình thức, mục đích cuối cùng là nói cho thế lực khắp nơi Bắc vực biết, Thiên Đình sẽ trở thành đại giáo thứ tư ở Bắc Vực.
Đại điển lập giáo chấm dứt, tuy nhiên bốn lão ma lại không đi, Diệp Hiên càng nhiệt tình mời bọn họ lưu lại, bày yến hội đón gió tẩy trần cho bốn lão ma.
......
Đỉnh Tuyết Trúc phong.
Tuyết bay đầy trời, gió bắc lạnh lẽo, một gốc tùng xanh bị tuyết trắng bao bọc, dưới thương tùng, Diệp Hiên đang nâng chén đối ẩm cùng bốn lão ma.
- Rượu này là rượu ngon cực phẩm ta mang đến từ Trung Ương đại vực, mời bốn vị đạo hữu nếm thử một chút.
Hoàng bàn tử nâng bầu rượu lên rót rượu cho bốn vị lão ma, Diệp Hiên mỉm cười nâng chén kính bốn người, sau đó uống hết rượu trong chén.
- Rượu ngon, quả nhiên là rượu ngon.
Xích Ma đạo nhân buông chén rượu xuống, trong miệng truyền đến tiếng tán thưởng, ba người còn lại cũng chậm rãi gật đầu, hiển nhiên rượu này có thể nói là thánh phẩm.
- Nào, ta lại kính bốn vị đạo hữu một chén.
Diệp Hiên lần thứ hai nâng chén uống cạn, câu có câu không tán gẫu với bốn lão ma, trên mặt tuy bốn vị lão ma mang theo tươi cười, chỉ là lông mày đều nhíu lại, giống như có tâm sự.
Diệp Hiên thu hết thần sắc của bốn lão ma vào đáy mắt, Diệp Hiên âm thầm cười lạnh, hắn chỉ nói một vài lời xã giảo, thỉnh thoảng đẩy chén đổi chén cùng bốn lão ma, hoàn toàn là tư thái lá mặt lá trái.
Diệp Hiên đang chờ, hắn đang chờ bốn lão ma chủ động mở miệng với hắn.
Rất hiển nhiên, bốn lão ma đầu này đều không phải hạng người lương thiện, mỗi người đều là nhân vật âm lệ hung ác, bọn họ cùng nhau đi tới nơi này, làm sao chỉ là muốn đẩy chén đổi chén với Diệp Hiên ở đây?
- Diệp giáo chủ tu vi cao thâm, tinh vực Bắc Thần tuy là một đại vực, nhưng kỳ tài yêu nghiệt như đạo hữu lẽ ra không nên chôn vùi ở Bắc vực khổ hàn này. Đạo hữu hẳn là đến Trung Ương đại vực tranh phong với thiên kiêu khắp nơi mới đúng.
Bạch Cốt đạo nhân khen ngợi.
- Chúng ta ở Bắc Vực tuy rằng tính là một phương hùng chủ, nhưng tự biết chính là ếch đáy giếng, thấy pháp môn thần thông của đạo hữu đều không tầm thường, chắc là đến từ trung ương đại vực?
Thanh Quỷ đạo nhân thăm dò.
Hai vị đại ma lên tiếng thăm dò, hiển nhiên đang tìm hiểu về lai lịch của Diệp Hiên, trên mặt Diệp Hiên thủy chung mang theo tươi cười, lại nói một ít lời không hề có liên quan, điều này làm cho đôi mắt bốn vị đại ma lóe lên, biết Diệp Hiên cũng là một nhân vật có bụng dạ cực sâu.