Mặt đối Xích Luyện ma nữ bạo tẩu, Diệp Hiên khinh miệt nhếch miệng nói:
- Ta nói bậy hay không, chỉ có Xích Luyện đạo hữu biết rõ, tuy nhiên ta đích xác rất bội phục đạo hữu, dùng tu vi cùng mỹ mạo của đạo hữu, đến tột cùng là loại nào nam nhân có thể để ngươi làm ra chuyện phát rồ như thế?
- Có câu nói rất hay, thất phu phẫn nộ vì hồng nhan, mặc dù câu nói này không quá thích hợp đặt ở trên người đạo hữu, nhưng đạo hữu hoàn toàn có thể sử dụng câu 'Nữ nhi phẫn nộ vì người thương’, coi như cũng là một giai thoại của Bắc Vực.
- Ngươi tìm chết!
Ầm ầm!
Bị Diệp Hiên trêu chọc kích thích, Xích Luyện ma nữ xấu hổ giận dữ rống to, kia cửu độc ma quang nổ tung hư không, ầm vang cuốn tới Diệp Hiên, tư thế giống như muốn một kích xoắn nát Diệp Hiên.
- Điêu trùng tiểu kỹ, cũng dám múa rìu qua mắt thợ?
Diệp Hiên ra tay, năm ngón tay giống như muốn vồ nát cả thiên địa, vỗ một chưởng tới Xích Luyện ma nữ, Táng Thiên quang mang khủng bố rung chuyển sơn hà, trực tiếp vỗ nát bấy cửu sắc độc quang, càng làm cho Xích Luyện ma nữ ngược về sau.
Nói đùa cái gì?
Diệp Hiên đường đường chính chính đánh bại Xích Viêm đạo nhân, cường giả Bất Hủ cảnh vị mở ra thiên môn thứ hai, Xích Luyện ma nữ chỉ mở ra Thiên môn thứ nhất, sau khi đối chiêu một kích, nàng trực tiếp rơi vào thế hạ phong.
- Xích Luyện?
Sắc mặt tam ma đột biến, lao ra đỡ Xích Luyện ma nữ, sau đó nhanh chóng trở về, trực tiếp vây quanh Diệp Hiên ở trung ương, sắc mặt bốn người âm trầm như nước, càng ẩn chứa sát cơ cực kỳ khủng bố.
- Ta khuyên các ngươi không nên ra tay với ta, nếu không ngày sau, không chỉ có riêng Bắc Vực tam đại giáo truy sát các ngươi, Thiên Đình ta cũng sẽ xem ngươi là cừu địch.
Mặt đối tứ ma bao vây, Diệp Hiên không chút hoang mang nói, hoàn toàn không có sợ hãi, bộ dáng giống như ăn chắc tứ ma.
- Nói, ngươi làm thế nào biết bí mật của ta?
Xích Luyện ma nữ quát to, có rất ít người biết bí mật của nàng, mà Diệp Hiên căn bản cũng không phải người Bắc Vực, hắn làm sao có thể biết rõ bí ẩn này?
- Ngươi vốn là Thánh nữ Thiên Nữ giáo, bởi vì một nam nhân mà thí sư, càng giết hại đồng môn sư tỷ muội, ngươi trở thành sỉ nhục lớn nhất của Thiên Nữ giáo từ khi lập giáo đến nay, ngươi có thể sống đến hiện tại quả thực là kỳ tích.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Nói, ngươi làm thế nào biết chuyện của ta?
Xích Luyện ma nữ bối rối rống to, nàng chỉ cảm thấy mình không có bất kỳ bí mật gì ở trước mặt Diệp Hiên, quả thực làm tâm thần nàng hỗn loạn không thôi.
Cả đời Xích Luyện ma nữ cực kỳ khổ, chuyện này cũng là tâm bệnh lớn nhất của nàng, hôm nay bị Diệp Hiên gỡ ra vết thương của nàng, quả thực để nàng cực kỳ kinh sợ.
- Ta làm thế nào biết không quan trọng, quan trọng chính là bốn người bọn ngươi đều đều có mối thù không chết không thôi với Bắc Vực tam đại giáo, cá ngươi mỗi ngày ẩn núp khắp nơi như chó có nhà tang, hôm nay đi tới nơi này muốn kết minh với ta, cái này nhìn như trăm lợi mà không có một hại đối với ta, nhưng nếu Bắc Vực tam đại giáo biết rõ chuyện này, chỉ sợ trước đó không ý tiến đánh Thiên Đình ta, nhưng bởi vì bốn người các ngươi cũng muốn diệt Thiên Đình ta.
Diệp Hiên lãnh đạm nói.
Nghe lời Diệp Hiên, tứ ma dần dần tỉnh táo, bọn họ mặc dù phẫn hận Diệp Hiên nhục nhã mình, nhưng bọn hắn không thể không thừa nhận, Diệp Hiên nói là sự thật.
Bốn người bọn họ tuy là Bất Hủ cảnh, nhưng lại giống như như chó có nhà tang ẩn núp trong Bắc Vực, bởi vì tam giáo hận bọn hắn tận xương, phàm là người có liên luỵ với bọn hắn, không có bất kỳ ai có kết cục tốt.
- Diệp giáo chủ, nếu ngươi không muốn kết minh với chúng ta, vậy chúng ta cũng không miễn cưỡng, chúng ta cáo từ là được.
Bạch Cốt đạo nhân bình tĩnh nhất, hắn trực tiếp nháy mắt với ba người, ý bảo ba người theo hắn rời khỏi.
Thật ra, tứ ma đều muốn làm thịt Diệp Hiên để trút giận, nhưng Diệp Hiên cũng không phải tượng đất, vừa rồi đánh một kích cùng Xích Luyện ma nữ đều có thể nhìn ra chiến lực của Diệp Hiên rất khủng bố, cho dù bốn người bọn họ liên thủ cũng chưa chắc có thể giết Diệp Hiên.
Hơn nữa, nếu không giết được Diệp Hiên, bọn họ sẽ kết thù với Diệp Hiên, Thiên Đình tuy là đại giáo mới lập, nhưng quy mô của nó không thua kém bất kỳ đại giáo nào của Bắc Vực.
Hơn nữa Ngũ Tông chi chủ đều là Hợp Đạo Cảnh. Nếu ngày sau bước vào Bất Hủ, phiền toái của bọn họ sẽ rất lớn. Hơn nữa Diệp Hiên giờ phút này tuy chỉ đến Ngộ Đạo cảnh đã khủng bố như vậy. Nếu chờ hắn bước vào Bất Hủ, chỉ sợ một người hắn đã có thể giết bọn họ. Đây cũng là nguyên nhân tứ ma kiêng kỵ.
Bắc vực tam đại giáo đuổi giết đã làm cho bọn họ không thở nổi, nếu cộng thêm một Thiên Đình, cho dù Bắc Vực lớn hơn nữa, chỉ sợ không còn chỗ cho bọn họ dung thân.
Tứ ma oán hận không nói gì, định rời khỏi, nhưng không đợi bọn họ rời khỏi, Diệp Hiên bước ra một bước, lặng lẽ ngăn cản đường đi của bọn họ.
- Bốn vị đạo hữu muốn tới liền tới muốn đi liền đi, xem Thiên Đình ta trở thành nơi nào?
Diệp Hiên thản nhiên nhìn về phía Tứ Ma, tư thái hoàn toàn không sợ hãi.
- Ừm?
Sắc mặt Tứ Ma khẽ biến, bọn họ còn chưa tìm Diệp Hiên gây phiền toái, Diệp Hiên ngược lại ngăn cản bọn họ, quả thực khinh người quá đáng.
Bạch Cốt đạo nhân cố nén lửa giận, đôi mắt đầy vẻ bạo ngược nhìn Diệp Hiên nói:
- Diệp giáo chủ, nếu ngươi không muốn liên minh cùng chúng ta, chúng ta tự nhiên không muốn quấy nhiễu quý giáo, ngươi ngăn cản chúng ta là có ý gì?
Thanh Quỷ đạo nhân cũng lạnh lùng nói:
- Đạo bất đồng bất tương vi mưu, có phải đạo hữu cảm thấy bốn người ta dễ khi dễ?