- Mà chuyện chúng ta phải làm rất đơn giản, chúng ta chỉ cần phá vỡ cục diện giằng co này, tam giáo tất sẽ đại loạn, đến lúc đó quần lang thôn hổ tiêu diệt tam giáo tuyệt đối không phải vọng tưởng.
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Nói thì nói như vậy, nhưng làm sao có thể phá vỡ cục diện bế tắc của tam giáo?
- Không sai, làm sao có thể khơi mài tranh chấp cho tam giáo?
- Kính xin Diệp giáo chủ chỉ giáo.
Tứ Ma đã quên mất sự sỉ nhục trước đó của Diệp Hiên đối với bọn họ, giờ phút này vội vàng không nhịn được thỉnh giáo Diệp Hiên.
- Lúc trước ta đã nói cho bốn vị đạo hữu, giết người chưa chắc phải dùng đao, lòng người cùng tham lam có thể làm cho người ta chết không có chỗ chôn, chỉ cần có đủ lợi ích, ta đang thi triển một ít thủ đoạn, có thể làm cho tam giáo đại loạn.
Diệp Hiên mỉm cười nói.
- Kính xin giáo chủ thỉnh giáo.
Thanh Quỷ đạo nhân nói.
- Tam giáo giằng co không dứt, đơn giản là một phương công kích một phương, sẽ tạo thành cục diện lưỡng bại câu thương, để cho bên kia ngồi làm ngư ông hưởng lợi, nhưng tình huống hiện tại lại khác, ta lập ra Thiên Đình trở thành đại giáo thứ tư, lại có bốn vị đạo hữu gia nhập, đủ để chống lại cùng một giáo trong đó, cho dù không bằng cũng sẽ không kém quá nhiều, cho nên chúng ta đứng ở giáo nào, giáo đó sẽ có thực lực tăng vọt, hoàn toàn có thể phá vỡ loại cục diện giằng co này.
Diệp Hiên từ từ giải thích.
- Nhưng Diệp giáo chủ, ngươi nói không sai, nhưng bây giờ tam giáo muốn diệt Thiên Đình ngươi, cái này....
Thanh Quỷ đạo nhân lại kéo vấn đề trở về điểm ban đầu, chỉ thấy Diệp Hiên tà ác cười nói:
- Cho nên cần dùng lợi ích mà tam giáo không cách nào từ chối để làm cho tam giáo đại loạn, thậm chí công phạt lẫn nhau, căn bản không có thời gian liên thủ diệt Thiên Đình ta.
- Đến lúc đó tam giáo đại chiến cùng nhau, lập trường của Thiên Đình ta sẽ là ưu tiên hàng đầu, chỉ sợ tam giáo đều sẽ đến mượn sức, càng nói gì đến diệt Thiên Đình ta?
Diệp Hiên trầm giọng nói.
- Lợi ích to lớn cỡ nào mới có thể làm cho tam giáo công phạt lẫn nhau?
Tứ Ma lộ ra nghi hoặc, lợi ích có thể làm cho tam giáo đại loạn, tứ ma nghĩ như thế nào cũng không ra, càng nghi hoặc nhìn về phía Diệp Hiên.
- Phá - Hư – Thiên – Đỉnh!
Ánh mắt Diệp Hiên thâm sâu, gằn ra từng chữ.
- Cái gì?
- Phá Hư Thiên Đỉnh?
Tứ Ma hít một hơi khí lạnh, khiếp sợ nhìn về phía Diệp Hiên, chỉ vì bốn chữ ‘Phá Hư Thiên Đỉnh’ quả thực nặng như vạn cổ thương khung.
Mọi người đều biết, truyền thuyết Phá Hư Thiên Đỉnh được lưu truyền rộng rãi trong vũ trụ hỗn độn, lưu truyền rộng rãi nhất là ai có thể đạt được Phá Hư Thiên Đỉnh, người đó có thể trở thành vạn cổ chí cường.
Đương nhiên, đây chẳng qua chỉ là lời đồn, đến tột cùng có phải thật hay không thì không ai biết, nhưng tứ ma vô cùng rõ ràng một chuyện, cho dù vạn cổ chí cường cũng thèm Phá Hư Thiên Đỉnh nhỏ dãi, điều này cũng chứng minh Phá Hư Thiên Đỉnh quan trọng như thế nào.
Giờ phút này Diệp Hiên trực tiếp nói ra bốn chữ ‘Phá Hư Thiên Đỉnh’, làm sao không làm cho Tứ Ma cảm thấy khiếp sợ?
Tứ ma kinh hãi qua đi cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên tràn ngập vẻ nghi hoặc.
- Diệp giáo chủ, chẳng lẽ ngươi có Phá Hư Thiên Đỉnh trong tay?
Xích Ma đạo nhân lên tiếng thăm dò, đáy mắt xẹt qua một tia âm trầm, cái gọi là tài lộc động lòng người, huống chi phá Hư Thiên Đỉnh là chí bảo trong truyền thuyết.
- Ngươi thật đúng là ngu xuẩn, ta làm sao có thể có loại bảo vật này.
Diệp Hiên lạnh lùng lên tiếng, khóe môi Xích Ma đạo nhân giật giật không nói gì, biết là mình suy nghĩ nhiều.
- Diệp đạo hữu, ngươi có ý là bịa đặt Phá Hư Thiên Đỉnh xuất hiện ở Bắc Vực, sau đó khơi mào tam giáo chinh phạt, như vậy sẽ đạt được mục đích tiêu diệt tam giáo?
Thanh Quỷ đạo nhân trong nháy mắt hiểu rõ ý nghĩ của Diệp Hiên.
- Không sai.
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu.
- Phá Hư Thiên Đỉnh đích xác có thể khơi mào tam giáo tranh đấu, chỉ là nên làm thế nào thả tin tức này ra ngoài, hơn nữa, Bắc Vực tam đại giáo cũng không phải kẻ ngốc, bọn họ làm sao có thể tin tưởng lời đồn này?
Xích Luyện Ma Nữ nhíu mày nói.
Nghi vấn Xích Luyện Ma Nữ cũng là nghi vấn của tam ma, bốn người đều nghi hoặc nhìn về phía Diệp Hiên, hy vọng Diệp Hiên có thể đưa ra một lời giải thích hợp lý.
Dù sao thì ai cũng biết thổi phồng, nhưng muốn thực hiện kế hoạch này thì quá mức khó khăn.
- Các ngươi có thể yên tâm, ta sẽ tự mình đi Bắc vực tam giáo một chuyến, đến lúc đó bọn họ tự nhiên sẽ tin tưởng chuyện này.
Diệp Hiên thản nhiên nói.
- Cái gì?
- Ngươi muốn đi Bắc Vực tam giáo?
Tứ ma hoảng sợ lên tiếng:
Không ngờ Diệp Hiên lại to gan như vậy, chẳng phải hắn đi chịu chết sao?
- Bốn người các ngươi thật ngu xuẩn, nếu như ta không tự mình đi tới, làm sao có thể khơi mào tam giáo phân tranh, chuyến đi này nhìn như nguy hiểm, thật ra chỉ là hữu vô hiểm mà thôi.
Diệp Hiên khẽ cười nói.
Thật ra, Diệp Hiên có một chuyện không nói cho Tứ Ma biết, hơn nữa hắn cũng sẽ không nói cho Tứ Ma biết.
Phá Hư Thiên Đỉnh cũng không phải là hắn bịa đặt, mà thật ở trong Bắc Vực, hơn nữa còn ở trong một giáo của Bắc Vực Tam Giáo.
Ý nghĩ của Diệp Hiên rất đơn giản, hắn không chỉ muốn diệt Tam Giáo, mà còn muốn tìm Phá Hư Thiên Đỉnh, đoạt nó trong tay, mà tam giáo đại chiến chính là cơ hội của hắn.
Nếu chỉ dựa vào tu vi của hắn cùng Thiên Đình hắn sáng tạo ra đi diệt Tam Giáo, hao phí thời gian quá lâu, Diệp Hiên chờ không nổi.