Chỉ là, lòng người tham lam, bí mật về Phá Hư Thiên Đỉnh chỉ có giáo chủ đời trước cùng hai đại trưởng lão biết, mà một vị trưởng lão trong đó ngấp nghễ Phá Hư Thiên Đỉnh, vì đỉnh này mà âm thầm ra tay với giáo chủ đời trước, muốn chiếm nó làm của riêng.
Không thể không nói, thực lực của vị trưởng lão này rất đáng sợ, mơ hồ có tư thế vượt qua Bắc Minh giáo chủ đời trước, trong trận nội loạn của Bắc Minh giáo, có thể nói đánh một trận long trời lở đất.
Kết quả cuối cùng, vị trưởng lão phản bội này bị giáo chủ đời trước đánh trọng thương bỏ chạy, mà toàn bộ giáo chúng đi theo vị trưởng lão này cũng bị xử tử.
Chỉ là giáo chủ đời trước cũng gặp phải thương thế không thể vãn hồi, càng bởi vì đuổi giết vị trưởng lão phản bội này làm cho thương thế của bản thân chuyển biến xấu, cuối cùng hóa đạo, lúc này mới truyền vị cho Bắc Minh giáo chủ hiện tại.
Chỉ là trước khi giáo chủ đời trước hóa đạo, hắn truyền Phá Hư Thiên Đỉnh cho Bắc Minh giáo chủ, càng nói cho hắn biết phải tìm hiểu đỉnh này, hơn nữa phải đề phòng vị trưởng lão phản bội năm đó tiết lộ ra tin tức.
Tuy nhiên, giáo chủ đời trước cũng trấn an Bắc Minh giáo chủ, bởi vì năm đó trưởng lão phản biến kia bị hắn đánh trọng thương, căn bản sống không quá một thời ba khắc, tin tức về Phá Hư Thiên Đỉnh, đối phương cũng chưa chắc có thể truyền ra ngoài.
Năm tháng dài đằng đẵng trôi qua, Bắc Minh Giáo Chủ một mực tìm hiểu Phá Hư Thiên Đỉnh, mà điều khiến hắn cực kỳ không cam lòng chính là hắn không tìm được một đầu mối gì, dù hắn dùng hết biện pháp, cũng không thể tìm ra chút ảo diệu nào của Tiểu Đỉnh.
Hôm nay, có người đưa tới ngọc giản thần bí, bên trong chỉ có một câu, đó chính là thông báo cho Bắc Minh giáo chủ, tin tức Phá Hư Thiên Đỉnh ở Bắc Minh giáo đã bị hai giáo khác biết được, mà Thông Minh giáo đang chuẩn bị cướp đoạt vật này.
Cho nên, Bắc Minh giáo chủ lúc này mới nhanh chóng thu binh, chuẩn bị ứng phó với uy hiếp của hai giáo khác, sao có thời gian bận tâm đến Thiên Đình vừa mới thành lập?
Nghe Bắc Minh giáo chủ tự thuật xong, sắc mặt tứ đại trưởng lão nặng nề, bầu không khí cực kỳ áp lực hiện ra, trong mắt mỗi người đều xẹt qua vẻ nặng nề.
Bởi vì tứ đại trưởng lão rất rõ ràng, hai đại giáo khác tất sẽ không bỏ qua Bắc Minh giáo, cho dù liều mạng ngọc thạch câu phần cũng phải đoạt được Phá Hư Thiên Đỉnh.
- Trước đại chiến, Bắc Minh giáo ta nhất định phải bảo toàn Phá Hư Thiên đỉnh, cho dù Bắc Minh Giáo ta không còn tồn tại, cũng tuyệt đối không thể để cho người ta đoạt đi Phá Hư Thiên Đỉnh.
Bắc Minh giáo chủ quát lớn.
Đại giáo đạo thống có thể lập lại, chỉ là Phá Hư Thiên Đỉnh thì tuyệt đối không thể có chút sơ suất nào, dưới hai loại lựa chọn, cho dù liều mạng ngọc thạch câu phần, Bắc Minh giáo chủ cũng phải bảo trụ Phá Hư Thiên Đỉnh, càng đã tính toán đến chuyện xấu nhất.
......
Bóng đêm như nước, sao trời lắp đầy không trung, một đạo thân ảnh u ám đang xuyên qua Bắc Minh giáo, cho dù đệ tử tuần tra cũng không phát hiện ra sự tồn tại của đạo thân ảnh này.
Diệp Hiên xuyên qua hư không, hắn thu liễm khí tức bản thân đến cực hạn, thời không áo nghĩa để cho hắn không bị người ta phát hiện, tiềm hành hướng về phía Bắc Minh thần cung.
Trong kế hoạch của Diệp Hiên, hắn cũng không muốn tiến vào Bắc Minh giáo, nhưng khi hắn nhìn thấy Phá Hư Thiên Đỉnh xuất hiện, cuối cùng không khống chế được chính mình, lựa chọn nguy hiểm tiến vào trong giáo, hy vọng có thể trộm được Phá Hư Thiên Đỉnh.
Trộm Phá Hư Thiên đỉnh trong một phương đại giáo, đây là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa, điều này cũng không phù hợp với kế hoạch ban đầu của Diệp Hiên, thật sự là quá mạo hiểm.
Nhưng, Phá Hư Thiên Đỉnh quá quan trọng đối với Diệp Hiên, quan trọng đến mức Diệp Hiên không thể buông tha, thậm chí trả giá nào cũng không tiếc.
Không ai hiểu rõ chỗ tốt mà Phá Hư Thiên Đỉnh có thể mang đến, mỗi một tôn Phá Hư Thiên Đỉnh đều mang đến cho Diệp Hiên cơ duyên không thể tưởng tượng nổi.
Kiếp tiên biến, kiếp tiên phệ, Táng thiên công... Đây đều là cơ duyên lấy được từ Trong Phá Hư Thiên Đỉnh.
Giờ phút này, Phá Hư Thiên Đỉnh trong Bắc Minh Giáo, Diệp Hiên nhất định không thể buông tha.
Trong bóng tối Diệp Hiên có một loại dự cảm, tôn Phá Hư Thiên Đỉnh này có lẽ chính là lá bài tẩy để hắn trở về Trung Ương đại vực, có thể chân chính để cho hắn đặt chân ở trong trung ương đại vực, càng có thể đối mặt với áp bách của Vạn Cổ chí cường.
Loại cảm giác này không hề có nguyên nhân, nhưng Diệp Hiên cực kỳ tin tưởng cảm giác này, bởi vì mỗi một tiểu đỉnh đều chưa từng làm hắn thất vọng, đều mang đến cho hắn chỗ tốt không thể tưởng tượng được.
Cho nên, hôm nay Diệp Hiên muốn mạo hiểm đánh cược một trận, mặc kệ như thế nào hắn cũng phải thử một lần.
Bắc Minh thần cung, đề phòng sâm nghiêm.
Từ ngày ban ngày Bắc Minh giáo chủ truyền lệnh cho tứ đại trưởng lão, chuẩn bị nghênh đón Thông Minh giáo cùng Thiên Nữ giáo chinh phạt, Bắc Minh thần cung liền do tứ đại trưởng lão tiếp quản, quyết không cho phép bất kỳ kẻ nào tới gần.
Lúc này người canh giữ Bắc Minh Thần Cung chính là tam trưởng lão và tứ trưởng lão. Hai người đều là tồn tại Bất Hủ nhất trọng thiên. Bất luận kẻ nào muốn tiến vào Bắc Minh Thần Cung đều thiên nan vạn nan.
Năm tháng thao thao, thời không như nước, Diệp Hiên giống như một con cá ẩn vào trong nước, thời không lực làm cho khí tức của hắn không hiện ra, cả người đều tựa như không khí, làm cho người ta không cách nào nhận ra được sự tồn tại của hắn.
Ông!
Diệp Hiên hóa thành một luồng gió mát, trực tiếp xuyên qua trấn thủ của hai đại trưởng lão, phiêu nhiên tiến vào Bắc Minh cung, không để cho hai người phát hiện.