- Sư thúc, ngài giết ta đi!
Xích Luyện ma nữ ngẩng đầu, trong mắt đã mất đi ý chí sinh tồn, giờ phút này chỉ cầu một cái chết để giải thoát.
- Hô!
Thiên Nữ giáo chủ thả tay xuống, nàng từ từ phun ra một ngụm trọc khí, sát khí trên người cũng tiêu tán đi.
- Ta sẽ không giết ngươi, bởi vì ta đã đồng ý với sư tỷ thả ngươi một con đường sống, nhưng ngươi phạm phải sai lầm, sỉ nhục của Thiên nữ giáo ta lại cần ngươi trả nợ cả đời, ta sẽ trấn áp ngươi dưới chân núi Thiên Nữ, vĩnh viễn sám hối vì tội ác của ngươi.
Răng rắc!
Một sợi dây thừng màu vàng lao ra, trong nháy mắt trói buộc Xích Luyện ma nữ, chỉ là đáy mắt Thiên Nữ giáo chủ cũng hiện lên vẻ ảm đạm, bởi vì năm đó ở trong Thiên Nữ Giáo, nàng yêu thương nhất chính là sư điệt trước mắt, nhưng nàng phạm phải sai lầm, cần phải chuộc tội.
Ầm ầm!
Thiên Nữ giáo chủ từ đầu đến cuối đều không thèm liếc mắt nhìn Diệp Hiên một cái, trực tiếp mang theo Xích Luyện ma nữ rời khỏi, nhưng không đợi nàng có hành động, Diệp Hiên lặng yên chặn đường.
- Diệp đạo hữu, không thể không nói một câu, ngươi đến Hợp Đạo cảnh đã có thể chống lại ta, điều này đích xác làm cho ta cảm thấy rất khiếp sợ, đừng nói ở Bắc vực, cho dù ở Trung Ương đại vực, loại nhân vật như ngươi cùng là lông phượng sừng lân, hoàn toàn có thể đi cạnh tranh vạn cổ chí cường của nguyên hội tiếp theo, ta cũng không muốn đắc tội mà loại nhân vật này, chờ ngươi bước vào Bất Hủ, ta càng sẽ không phải đối thủ của ngươi.
- Nhưng ngươi hiện tại còn không phải đối thủ của ta, hơn nữa đây là chuyện nội bộ của giáo ta, hy vọng ngươi chớ nhúng tay vào, Thiên Nữ giáo ta cũng không muốn kết oán với nhân vật như ngươi.
Thiên Nữ giáo chủ nhíu mày, lần đầu tiên trong đời nàng hạ thấp tư thái, bởi vì trận chiến vừa rồi với Diệp Hiên đã cho nàng rung động quá lớn. Đắc tội không được loại nhân vật như Diệp Hiên, nếu thật sự đắc tội Diệp Hiên, ngày sau tất nhiên sẽ bị thanh lý, đây cũng không phải chuyện Thiên Nữ giáo chủ muốn nhìn thấy.
Nhưng nàng nhất định phải mang Xích Luyện ma nữ đi, chuyện này liên quan đến thanh danh Thiên Nữ giáo, càng liên quan đến lời dặn dò của sư tỷ đối với nàng trước khi lâm chung.
- Ngươi người này miệng cứng lòng mềm, ta xem ngươi là muốn cứu Xích Luyện một mạng phải không?
Diệp Hiên thu hồi Tru Thiên Kích, tịch diệt chiến y cũng biến mất, dần dần tản đi khí thế quanh thân, ánh mắt nhìn về phía Thiên Nữ giáo chủ xẹt qua vẻ thâm sâu.
- Đạo hữu, ngươi muốn nói cái gì?
Thiên Nữ giáo chủ cả kinh, ra vẻ bình tĩnh đáp lại.
- Tam giáo đại chiến, lan đến rất rộng, ngươi giờ phút này muốn mang Xích Luyện về Thiên Nữ giáo, chỉ là không muốn để cho nàng bị cuốn vào trận phân tranh này, càng sợ nàng bởi vì tam giáo đại chiến mà ngã xuống.
Diệp Hiên nói nhẹ, hơi dừng lại, tiếp tục nói:
- Nói ra có chút buồn cười, bằng một thân tu vi này của đạo hữu, cơ hồ khó gặp đối thủ ở Bắc vực, nếu như ngươi thật muốn bắt Xích Luyện về Thiên Nữ giáo, nàng không có khả năng chạy trốn nhiều năm như vậy.
- Chẳng qua đạo hữu bận tâm đến thanh danh của Thiên Nữ giáo, cho nên mới hạ lệnh truy sát Xích Luyện, cũng chỉ muốn làm cho người ngoài xem, thật ra đạo hữu ngươi vẫn luôn quan tâm Xích Luyện, ta nói đúng không?
Nghe Diệp Hiên nói, sắc mặt Thiên Nữ giáo chủ đầy phức tạp, nhưng vẫn gật gật đầu nói:
- Đạo hữu nói không sai, nhưng vậy thì thế nào?
- Ta có thể đồng ý để đạo hữu ngươi mang Xích Luyện đi, chỉ là sỉ nhục của Thiên Nữ Giáo vẫn còn, chẳng lẽ đạo hữu không muốn rửa sạch phần sỉ nhục này?
Đôi mắt Diệp Hiên híp lại, nói.
- Đạo hữu, ngươi nói lời này có ý gì?
Thiên Nữ giáo chủ giật mình khó hiểu.
- Ta từng hỏi qua Xích Luyện chuyện năm đó, nàng vì nam nhân kia thi sư trộm kinh, lại càng tàn sát rất nhiều đồng môn, sau đó phản loạn ra khỏi Thiên Nữ giáo, nhưng năm đó nàng bị nam nhân kia mê hoặc, cho nên mới làm ra hành vi phát điên như vậy, khi nàng thanh tỉnh đã không còn kịp, mà nguồn gốc của tất cả đều đến từ nam nhân mê hoặc nàng.
- Cho nên, nam nhân kia mới là căn nguyên chân chính, nếu như không phải hắn gieo thuật mê hoặc vào người Xích Luyện, cũng sẽ không xảy ra những chuyện này, chẳng lẽ đạo hữu không muốn tìm được nam nhân này?
Diệp Hiên trầm giọng hỏi.
- Ngươi biết hắn ta ở đâu?
Thiên Nữ giáo chủ ngạc nhiên lên tiếng, trong mắt lại xẹt qua sát khí cực kỳ băng hàn.
Nàng làm sao không biết bí ẩn năm đó, mấy năm nay nàng cũng một mực điều tra nam nhân này, nhưng không tìm được chút manh mối nào, nếu không phải nam nhân này gieo mê hoặc thuật đối với Xích Luyện ma nữ, Xích Luyện ma nữ cũng sẽ không rơi vào kết quả hiện tại, Thiên Nữ Giáo cũng sẽ không có hổ thẹn.
Cho nên, chỉ có giết nam nhân này, mới có thể chân chính rửa sạch sỉ nhục của Thiên nữ giáo, đây không chỉ là chấp niệm của Xích Luyện ma nữ, mà còn là chấp niệm của Thiên Nữ giáo chủ.
- Ta tự nhiên biết hắn là ai, tuy nhiên thân phận nam nhân này cũng không tầm thường, không biết đạo hữu nguyện ý hợp tác với ta hay không?
Khóe miệng Diệp Hiên lộ ra nụ cười quỷ dị nói.
- Hắn là ai?
Cơ hồ đồng thời, Thiên Nữ giáo chủ và Xích Luyện ma nữ đồng thanh lên tiếng hỏi, ánh mắt oán độc căm hận kia để Diệp Hiên nhìn thôi đều cảm thấy trái tim run lên, một khi nữ nhân đã hận một nam nhân, bất cứ chuyện gì cũng đều có thể làm ra được.
- Nghe ta chậm rãi nói...
Một mảnh mây mù che khuất Tuyết Trúc phong, giọng nói của Diệp Hiên cũng chỉ có ba người bọn họ mới có thể nghe được.