Thông Minh giáo chủ há to mồm phun ra một ngụm máu tươi, hắn vốn bị Bắc Mang lão ma đánh lén gặp phải một kích trí mạng, lại cố nén thương thế trải qua một phen khổ chiến, giờ phút này tu vi rơi xuống đáy cốc, đâu còn là đối thủ của Diệp Hiên cùng Bắc Mang lão ma.
- Chậc chậc chậc!
Diệp Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, chậm rãi đi tới trước mặt Thông Minh giáo chủ, lấy một loại tư thái cực kỳ thương hại quan sát người này, nói:
- Nói ngươi là một con chó, thật không có nói sai, nhìn bộ dáng hiện tại của ngươi, có phải ngay cả một con chó cũng không bằng?
- Đáng thương, đáng thương, càng đáng tiếc, cho ngươi làm người ngươi không làm, ngươi hết lần này tới lần khác muốn làm chó, hơn nữa còn là một con chó muốn cắn người, biết làm một con chó thích cắn người sẽ có kết quả gì không?
- Diệp Thiên tiểu nhi, ngươi không được chết dễ.
Thông Minh giáo chủ biết mình đã xong đời, đối mặt với sự nhục nhã của Diệp Hiên, hắn cất tiếng rống giận, càng điên cuồng thúc dục máu huyết trong cơ thể, muốn tự bạo trước mặt Diệp Hiên.
- Muốn tự bạo?
Diệp Hiên lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, chân phải đột nhiên đạp lên mặt Thông Minh giáo chủ, theo một tiếng nổ tung khủng bố truyền đến, một nữa đầu Thông Minh giáo chủ đều bị hắn giẫm xuống, thân thể đang phình to như một quả bóng da nhanh chóng xì xuống.
- Nhìn bộ dáng uất ức của ngươi hiện tại, chỉ bằng ngươi còn muốn giết ta, mặc dù cho ngươi thêm thời gian của một cái nguyên hội nữa, ngươi vẫn như cũ chỉ là một con chó dưới chân ta mà thôi.
Diệp Hiên âm độc lên tiếng, tay ra lấy ra một cái hồ lô, theo Diệp Hiên mở nắp hồ lô, trực tiếp hút Thông Minh giáo chủ vào bên trong.
Khi Diệp Hiên làm xong tất cả, đôi mắt Bắc Mang lão ma khẽ ngưng tụ, chỉ là tươi cười trên mặt không giảm, mà sắc mặt Bắc Minh giáo chủ cùng Thiên Nữ giáo chủ thì lại đầy trầm trọng, hiển nhiên cảm thấy cô cùng kiêng kỵ đối với việc Diệp Hiên liên thủ cùng Bắc Mang lão ma.
- Giết!
Chợt, Diệp Hiên vung tay lên, Thiên Đình nổi trống lên, điên cuồng giết tới Thông Minh giáo. Hai đại Trưởng lão Bất Hủ Cảnh biết đại thế đã mất, ngay cả giáo chủ cũng rơi vào trong tay Diệp Hiên, giờ phút này làm sao còn tâm tư ngăn cản, chỉ muốn sớm thoát khỏi chiến trường này.
Thật không may.
Không đợi hai đại trưởng lão chạy trốn, Diệp Hiên quỷ dị xuất hiện trước mặt hai người, một chưởng lớn che trời ngang dọc hư không, ầm ầm đánh xuống hai đại trưởng lão.
Phanh!
Chiến lực của Diệp Hiên khủng bố cỡ nào, tuy rằng chỉ là Hợp Đạo, nhưng cũng không phải hai đại trưởng lão của Thông Minh giáo có thể so sánh, một kích này nhất thời trấn áp hai đại trưởng lão, theo bảo hồ lô trong tay Diệp Hiên đảo ngược, hai đại trưởng lão cũng bị hút vào trong hồ lô.
- A!
- Đi chết đi.
- Giết!
Tay Diệp Hiên nâng bảo hồ lô đứng trên hư không, Bắc Mang lão ma sóng vai đứng cùng hắn, phía dưới là các đệ tử Thiên Đình và Thông Minh giáo chúng đang phát ra tiếng la giết động trời, chỉ là Thông Minh giáo sớm đã tan rã không thành quân, hoàn toàn bị động bị mọi người trong Thiên Đình tàn sát.
Nhất là Thiên Đình còn có bốn đại Bất Hủ. Bốn người này giống như mãnh hổ lao vào bầy dê, điên cuồng tàn sát người của Thông Minh giáo, không đến nửa ngày đã tàn sát trên dưới Thông Minh giáo hầu như không còn.
Từ đó, Thông Minh Giáo hoàn toàn biến mất khỏi tinh vực Bắc Thần, loại chuyện như mộng ảo này quả thực làm cho người ta không dám tin tưởng.
Tại thời điểm này.
SẮc mặt Bắc Minh giáo chủ cùng hai đại thái thượng trưởng lão đầy trầm trọng, trên dưới Bắc Minh giáo cũng đã toàn bộ đề phòng, Thông Minh giáo trong nháy mắt hóa thành hư không, đối với Bắc Minh giáo mà nói chính là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Trận tam giáo đại chiến này, tuy rằng mỗi người đều chuẩn bị tốt kết cục xấu nhất là giáo hủy người vong, nhưng cho dù là ai cũng không ngờ, Thông Minh giáo bị diệt không phải là bị hai giáo còn lại diệt, mà bị Thiên Đình của Diệp Hiên diệt.
Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
Tọa sơn quan hổ đấu.
Bọ ngựa bắt ve hoàng tước tại hậu.
Đủ loại câu miểu tả chuyện này hiện ra trong đầu Bắc Minh giáo chủ, hắn biết chuyện hiện tại bắt đầu khó giải quyết rồi đây.
- Bắc Minh đạo hữu.
Bỗng nhiên, Diệp Hiên và Bắc Mang lão ma sóng vai mà đi, đang chậm rãi đi về phía Bắc Minh giáo chủ.
- Diệp giáo chủ!
Bắc Minh giáo chủ thả tư thái cực thấp, hắn khom người thi lễ với Diệp Hiên, trên mặt lộ ra nụ cười hiền lành, chỉ là nội tâm đã nổi lên sóng to gió lớn, bởi vì hắn có thể cảm giác được, Diệp Hiên muốn ra tay với hắn.
Tuy Bắc Minh giáo chủ cũng không tính là quá sợ hãi, dù sao bản thân hắn cũng chính là tồn tại mở ra Thiên Môn thứ ba, phía sau còn có hai đại thái thượng trưởng lão, toàn bộ trên dưới Bắc Minh giáo cũng ở đây.
Một mình hắn có thể ngăn cản Bắc Mang lão ma, hai đại thái thượng trưởng lão đều là cường giả mở ra Thiên Môn thứ hai, dưới sự liên thủ của hai người, Diệp Hiên cũng chưa chắc có thể lấy được kết cục tốt.
Hơn nữa, Bắc Minh giáo chủ cũng không phải là tên ngu ngốc như Thông Minh giáo chủ, hắn cũng không có trọng thương, cho nên Diệp Hiên cho dù liên hợp với Bắc Mang lão ma, Bắc Minh giáo bọn họ cũng chưa chắc đã rơi vào thế hạ phong.
Còn có một chuyện mấu chốt nhất, đó chính là Thiên Nữ giáo chủ. Chính cái gọi là môi hở răng lạnh, kết cuộc của Thông Minh giáo chủ chính là một hồi chuông cảnh tỉnh, nếu như Bắc Mang lão ma cùng Diệp Hiên liên thủ muốn ra tay với Bắc Minh giáo mình, ngay sau đó chính là Thiên Nữ giáo, cho nên Bắc Minh giáo chủ dám khẳng định, Thiên Nữ giáo chủ tất sẽ liên thủ chống lại Diệp Hiên.