Tuy nhiên Diệp Hiên cũng không quá lo lắng Bắc Minh giáo chủ cùng Bắc Mang lão ma sẽ trở thành tai họa ngầm, dù sao hai người đều bị thương nặng, không tu dưỡng mấy vạn năm cũng không thể khôi phục thương thế, đối với Diệp Hiên mà nói, còn không tạo thành uy hiếp gì.
Hiện tại Diệp Hiên quan tâm nhất chính là Phá Hư Thiên Đỉnh trong tay, bởi vì hắn rốt cục đoạt được Tiểu Đỉnh, hơn nữa trong tay hắn có được tài nguyên tu luyện của ba giáo.
Đừng quên, trong hồ lô của hắn còn có bốn vị Bất Hủ Cảnh, đây mới là chuyện hắn quan tâm nhất.
Hai đại Thái Thượng trưởng lão của Bắc Minh Giáo, Thông Minh Giáo Chủ, Thiên Nữ Giáo Chủ, bốn đại Bất Hủ cảnh. Giá trị của bốn Bất Hủ này không thể đo lường, càng là trợ lực lớn nhất của Diệp Hiên khi muốn đột phá đi đến Bất Hủ.
Tâm tư của Diệp Hiên lúc này đều đặt ở tu vi bản thân. Có tài nguyên tu luyện của bam giáo, lại có bốn Bất Hủ Cảnh trong tay. Hiện tại Phá Hư Thiên Đỉnh cũng bị hắn đoạt được. Diệp Hiên hoàn toàn có thể nói, vạn sự đều đã vẹn toàn.
Lúc này, điều duy nhất Diệp Hiên muốn làm chính là bế quan. Hắn muốn nhất cử đẩy mình vào Bất Hủ Cảnh, đây mới là chuyện hắn coi trọng nhất.
Về phần Bắc Mang lão ma và Bắc Minh Giáo Chủ, trong mắt Diệp Hiên hắn đã không còn quá quan trọng. Đợi đến khi hắn đột phá đi vào Bất Hủ Cảnh, hai người này không phải đối thủ của hắn, chỉ có thể trở thành hai cỗ xương khô dưới chân hắn.
- Bắc Vực xưng vương, chỉ có Thiên Đình ta, phàm là người không muốn thần phục, tất cả đều đồ tông diệt môn, một người không lưu.
Sắc mặt Diệp Hiên đầy lạnh lùng, âm thanh truyền khắp tám phương thiên địa, làm cho người ta nghe thấy để cả thể xác lẫn tinh thần đều run rẩy, người ba giáo sợ hãi không nói gì, không dám có bất mãn gì.
- Vâng, giáo chủ.
Tứ đại Bất Hủ vội vàng khom người bái lạy. Mọi người trong Thiên Đình càng hưng phấn phụ họa. Chỉ có người tam giáo nơm nớp lo sợ. Chỉ là dưới uy thế khủng bố của Diệp Hiên, tất cả đều quỳ xuống. Bởi vì bọn họ biết, nếu dám phản kháng Diệp Hiên, kết cuộc duy nhất cũng chỉ có chết.
Ông!
Diệp Hiên bước ra một bước, cả người biến mất không thấy, mà chuyện kế tiếp cũng trở nên cực kỳ đơn giản.
Tam giáo đại chiến vốn tổn thất thảm trọng, giờ phút này đều bị Thiên Đình thu phục, từ đó Bắc vực không còn tồn tại tam đại giáo, mà Thiên Đình cũng lấy thế quét ngang Bắc vực quật khởi, trở thành đại giáo vô thượng duy nhất trong Bắc Vực.
Hơn nữa, chuyện này còn chưa xong, mỗi một đại giáo quật khởi đều tràn ngập huyết tinh. Thiên Đình dưới sự dẫn dắt của tứ đại Bất Hủ quét ngang tám phương. Tông môn đạo thống lớn nhỏ đều thần phục, phàm là người không thần đều bị đồ môn diệt nhà.
Ức vạn dặm hàn sơn, Tuyết Trúc phong.
- Tiên sinh, ngài thật sự muốn bế quan trùng kích Bất Hủ Cảnh?
Trên đỉnh hàn sơn, Hoàng bàn tử và Cố Bắc Thần hưng phấn nhìn Diệp Hiên.
Diệp Hiên nhìn xuống biển mây phía trước, đôi mắt có vẻ thâm thúy, nói:
- Ta chờ ngày này đã rất lâu. Lúc này ta chuẩn bị rất sung túc. Chắc hẳn đột phá bước vào Bất Hủ Cảnh sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
Diệp Hiên nói tới đây hơi dừng lại, đáy mắt xẹt qua vẻ sầu lo, cũng không nói tiếp.
Tài nguyên tam giáo, một thân đạo hạnh của bốn đại Bất Hủ. Diệp Hiên tin tưởng hắn có thể nhất cử trùng kích vào Bất Hủ Cảnh, nhưng hắn cũng gặp phải một vấn đề nan giải cực lớn.
Bất Hủ Thần Kiếp.
Đúng, chính là Bất Hủ Thần Kiếp.
Chỉ có nghênh đón Bất Hủ Thần Kiếp, chân chính vượt qua kiếp nạn, hắn mới chính thức bước vào Bất Hủ Cảnh.
Diệp Hiên biết rất rõ một chuyện. Bất Hủ Thần Kiếp của hắn nhất định sẽ vô cùng đáng sợ. Từ kinh nghiệm độ kiếp trước đây của hắn có thể nhìn ra, cơ hồ mỗi một lần đều là cửu tử nhất sinh.
Bất Hủ Thần Kiếp nhất định sẽ càng thêm đáng sợ. Đây cũng là một tâm sự của Diệp Hiên.
Nói thật, nếu chỉ dựa vào mình đi độ Bất Hủ Thần Kiếp, Diệp Hiên cũng không có lòng tin quá lớn. Điều duy nhất hắn chờ đợi bây giờ chính là Tiểu Đỉnh vừa rồi đạt được. Nếu hắn có thể tìm ra ảo diệu trong tiểu đỉnh, có thể vượt qua Bất Hủ Thần Kiếp.
- Tiên sinh, ngài lần bế quan sẽ dùng thời gian bao lâu?
- Nếu Bắc Mang lão ma cùng Bắc Minh giáo chủ xuất hiện, chỉ sợ chúng ta không cách nào chống đỡ, đến lúc đó....
Hoàng bàn tử có phần do dự nói.
- Yên tâm đi, chỉ cần ta không xuất hiện, hai người này tuyệt đối không dám vọng động, hơn nữa bọn họ bị trọng thương, cho dù muốn khôi phục thương thế cũng cần mấy vạn năm.
Diệp Hiên trầm giọng nói.
Ầm ầm!
Một ngày này, Tuyết Trúc phong phong thiên khốn địa, vô tận mây mù phong cấm Tuyết Trúc Phong, không có Diệp Hiên cho phép, bất kỳ kẻ nào cũng không được vào, nếu không tất sẽ giết chết.
Tuyết Trúc phong.
Ông.
Diệp Hiên vung tay áo lên, linh quang lan tràn khắp mặt đất, ba nhóm thiên tài địa bảo như núi nhỏ hiện ra, linh khí đầy trời đầy đất gào thét, tựa như biển lớn mênh mông gào thét không dứt.
- Đến.
Đôi mắt Diệp Hiên ngưng tụ, trong miệng truyền đến một tiếng quát lớn. Hắn chờ ngày này rất lâu. Hôm nay là lúc hắn trùng kích Bất Hủ Cảnh, chỉ có trở thành Bất Hủ Cảnh, hắn mới chính thức có tư cách trở về Trung Ương Đại Vực. Nơi đó mới là chiến trường chân chính của hắn.
Ngao!
Thôn thiên phệ địa, bá diệt một phương, dưới áo nghĩa của Kiếp tiên thuật cùng Thôn Thiên Ma Công, ba nhóm thiên tài địa bảo như núi nhỏ đang điên cuồng xoay tròn, sau đó hóa thành một con sông linh khí khủng bố điên cuồng tuôn tới Diệp Hiên.
- Luyện cho ta.
Giống như sóng biển mênh mông, giống như núi lửa phun trào, Diệp Hiên liên tục gầm nhẹ, thân thể của hắn đang phình to lên rất khủng bố, giống như một quả bóng da căng tròn, làn da đỏ bừng như sắt thép, khí tức cực kỳ khủng bố không ngừng phát ra.