- Thân như vũ trụ, vạn pháp bất xâm.
Diệp Hiên chợt mở mắt, hai tay hắn nhanh chóng bóp quyết, một tia sáng màu xám lao ra từ đầu hắn, đây chính là Táng Thiên lực, cũng là pháp cùng đạo mà Diệp Hiên ngưng tụ.
Luồng Táng Thiên lực này cực kỳ tối nghĩa, giống như dẫn dụ hấp thu các loại quang mang, thậm chí thế giới hỗn độn mười hai nguyên hội đều đang ong minh luân chuyển, cho đến khi một tiếng nổ vang lớn truyền đến, các loại quang mang tiêu tán không thấy, chỉ có một luồng táng thiên lực dũng mãnh tràn vào trong hỗn độn thập nhị nguyên hội thế giới.
Ầm ầm.
Hỗn độn luân chuyển, nguyên hội tan biến, mười hai vòng xoáy đang điên cuồng luân chuyển, từng tia sáng thần bí tràn ra từ trong mười hai vòng xoáy, sau đó điên cuồng tràn vào trong đầu của Diệp Hiên.
Ông!
Thân thể Diệp Hiên run rẩy, sắc mặt của hắn trong nháy mắt căng cứng đến đỏ bừng hồng, khí thế vốn cực kỳ khủng bố lần nữa tăng lên một đoạn.
Đông —— đông —— đông!
Chợt, như hỗn độn vũ trụ đang ong ong, tựa như hỗn độn chi tâm đang nhảy lên, mười hai nguyên hội thế giới lần lượt buông xuống Diệp Hiên, trực tiếp tiến vào trong đầu của Diệp Hiên.
Sau một khắc, Diệp Hiên mở mắt, đôi mắt khủng bố của hắn xoay tròn, mười hai nguyên hội thế giới điên cuồng xoay tròn trong mắt, lúc một đôi mắt mở ra, tinh không phía trước bị nghiền nát không còn, trực tiếp hóa thành ngàn vạn dặm chân không.
- Táng Thiên như nhất, Bất Hủ trường tồn.
Như vạn cổ hung thú đang rống giận, tựa như hỗn độn thiên địa đang sụp đổ, theo tiếng rống giận này của Diệp Hiên, khí tức cả người hắn tăng lên rất khủng bố, tinh không xung quanh hoàn toàn nổ tung, uy thế làm cho người ta không dám tưởng tượng.
Nếu có Bất Hủ Cảnh nào nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ bị dọa không nói nên lời. Đây đâu phải là tu vi mới vào Bất Hủ Cảnh nên có. Cho dù là Bất Hủ Cảnh mở ra Thiên Môn thứ tư, chỉ sợ cũng không khủng bố như Diệp Hiên.
Hô!
Diệp Hiên từ từ thở ra một hơi, uy thế khủng bố quanh người dần dần biến mất, cho đến khi quanh thân hắn không còn chút khí thế nào, giống như hóa thành một phàm nhân, phương vũ trụ tinh không này rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.
- Bất Hủ!
Diệp Hiên thì thào, mỉm cười dâng lên khóe miệng. Giờ khắc này hắn chân chính bước vào Bất Hủ Cảnh, không còn là Vấn Đạo tam cảnh có thể so sánh.
Nhưng Diệp Hiên cũng không có thỏa mãn, bởi vì đối với hắn mà nói, đây chỉ là khởi đầu, nếu chỉ bước vào Bất Hủ Cảnh, có chút không đủ dành cho Diệp Hiên, kế tiếp mới là trọng điểm.
Bất Hủ Thần Kiếp.
Đúng, chính là Bất Hủ Thần Kiếp.
Diệp Hiên từ từ đứng dậy, hắn khoanh tay mà đứng nhìn lên bầu trời đầy sao, đôi mắt khép mở đều là vẻ lạnh nhạt, vẻ mặt cũng trở nên bình tĩnh không gợn sóng, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ an tĩnh.
Không biết khi nào.
Trên đỉnh đầu Diệp Hiên bắt đầu có mây đen dày đặc tụ tập, đám mây đen khủng bố vô thanh vô tức, liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối, giống như cả Hỗn Độn vũ trụ đều bị đám mây đen khủng bố này che lắp.
Tĩnh, không nói, im ắng, hoàn toàn tĩnh mịch!
Tinh không ngưng trệ, đại tinh đang tĩnh lặng, thậm chí tinh hải đang lao nhanh trong vũ trụ tinh không đều đang bình ổn, giống như thời gian vào giờ khắc này bắt đầu dừng lại, chỉ có một cỗ khí tức không thể diễn tả truyền ra từ trong mây đen.
- Thật là Bất Hủ Thần Kiếp.
Cho dù Diệp Hiên đã sớm có chuẩn bị đối mặt với Bất Hủ Thần Kiếp, nhưng lúc này tâm thần của hắn vẫn không kìm được run rẩy. Bởi vì hắn lại cảm thấy sợ hãi, càng cảm nhận được một cỗ uy hiếp tử vong đang xâm nhập vào trong đầu.
Thiên kiếp im ắng không tiếng động là khủng bố nhất, cho dù giờ phút này mây đen trên đỉnh đầu Diệp Hiên cũng không có bất kỳ khí tức khủng bố nào truyền ra, càng không có bất kỳ kiếp lôi nào hiện ra, chỉ là loại bầu không khí tĩnh mịch này lại làm cho Diệp Hiên hiểu rõ, tiếp theo, kiếp nạn mà hắn muốn đối mặt tuyệt đối sẽ là khủng bố nhất từ trước đến nay.
Ầm ầm!
Chợt, mây đen vô biên vô hạn dần dần nứt ra, một đôi con ngươi hiện ra, con ngươi này chừng vạn dặm, trong đó càng có vầng sáng màu đỏ hơi lóe lên.
Răng rắc!
Một tiếng dị hưởng truyền đến, đôi mắt này cuối cùng rơi vào trên người Diệp Hiên, hồng quang trong ánh mắt dần dần bắt đầu nồng đậm.
Phương tinh không vũ trụ này bắt đầu nghiền nát, sau một khắc chợt hóa thành khu vực chân không.
- Hỗn Độn Thiên Nộ?
Diệp Hiên sợ hãi nói ra lai lịch của đôi mắt này, da đầu đều tê dại, đôi chân cũng không tự giác lùi lại mấy bước.
- Đùa cái gì?
Diệp Hiên run rẩy rống to, quả thực không thể tin được chuyện mình gặp phải, hắn không cách nào tiếp nhận, càng cảm giác không thể xảy ra.
Cái gì gọi là hỗn độn thiên nộ?
Trong Truyền thuyết cổ xưa.
Bất Hủ Cảnh có chín Thiên Môn, mỗi lần mở ra một Thiên Môn sẽ làm cho tu sĩ cách Vạn Cổ chí cường thêm một bước. Cho đến khi Cửu Đại Thiên Môn hợp nhất, sẽ bước vào nửa bước chí cường nghênh đón kiếp nạn Hỗn Độn Thiên Nộ.
Đây là khảo nghiệm cuối cùng của Hỗn Độn Vũ Trụ đối với Bất Hủ Cảnh, là khảo nghiệm tu sĩ này có tư cách đi tranh đoạt vị trí ngồi vạn cổ chí cường hay không.
Nếu tu sĩ có thể vượt qua, sẽ trở thành nửa bước chí cường, sau đó dung hợp Hỗn Độn Thiên Tâm nghênh đón kiếp nạn thành đạo, sẽ hóa thân thành vạn cổ chí cường.
Nhưng Diệp Hiên thế nào cũng không ngờ, hắn mới mới bước vào Bất Hủ Cảnh mà thôi, làm sao có thể dẫn tới Hỗn Độn Thiên Nộ. Đây chính là thiên kiếp mà cửu môn hợp nhất trở thành nửa bước chí cường mà.