Đừng nói hắn chỉ là sơ nhập Bất Hủ cảnh, dù là hắn mở ra tòa thiên môn thứ tư, thì khi đối mặt với vạn cổ đệ tam kiếp này, chỉ sợ cũng không thể sống sót được, có lẽ chỉ có chờ hắn mở ra tòa thiên môn thứ chín, mới có thể cản được kiếp nạn khủng bố này.
Còn tốt, Kiếp Thiên Biến vốn là cấm thuật độn pháp, có thể để cho Diệp Hiên đánh cắp một đường hỗn độn thiên cơ du lịch ra ngoài hỗn độn, nếu không không có Kiếp Thiên Biến gia trì, Diệp Hiên dám khẳng định chính mình chắc chắn sẽ phải chết.
Ầm ầm!
Diệp Hiên sống tiếp được giống như chọc giận đôi mắt hỗn độn, con ngươi màu đỏ tươi kia đang từ từ chuyển động, một luồng hắc mang khủng bố lấp lóe trong con ngươi, hỗn độn sát cơ cũng một mực khóa chặt ở trên người Diệp Hiên.
Oanh!
Hai ánh mắt màu đen rơi xuống phía dưới, những nơi ánh mắt đi qua thôn phệ tất cả vật chất, đem ức vạn dặm tinh không đều hóa thành hư không, điên cuồng thôn tính tiêu diệt tới Diệp Hiên.
- Biến!
Diệp Hiên sợ hãi cả kinh, Kiếp Thiên Biến lại lần nữa phát động, cả người nhất thời biến mất không thấy đâu, lại lần nữa tránh đi một kiếp khủng bố này.
Rầm rầm rầm!
Loại hành vi này của Diệp Hiên đã triệt để chọc giận đôi mắt hỗn độn, khí cơ hỗn độn khủng bố điên cuồng tàn phá bừa bãi trong tinh không, tại truy tìm quỹ tích tồn tại của Diệp Hiên, muốn tìm ra hắn.
Thế nhưng Kiếp Thiên Biến là vật cấm kỵ tồn tại trong tiểu đỉnh, mà có thể được xưng là đại thuật cấm kỵ - Kiếp Thiên Biến, tự nhiên có chỗ lợi hại, dù là vạn cổ đệ tam kiếp đều có chút không thể làm gì.
Xoẹt!
Diệp Hiên lại lần nữa hiển hiện ra, nhưng kiếp nạn khủng bố vẫn theo nhau mà tới, đôi mắt hỗn độn này tựa như nổi điên, dùng một loại tư thái khủng bố không cách nào hình dung rơi xuống rất nhiều kiếp nạn trấn sát Diệp Hiên.
Chín đường ánh sáng hỗn độn, hỗn độn sát sinh ma bàn, ức vạn đạo hỗn độn mưa kiếm, thậm chí hỗn độn lôi đình thiên hỏa tàn phá bừa bãi...
Đủ loại kiếp nạn tràn ngập tại phương tinh không vũ trụ này, mà Diệp Hiên vẫn lợi dụng Kiếp Thiên Biến điên cuồng bỏ chạy khỏi những đòn công phạt tất chết này, cả người như là con cá trong biển rộng, mặc cho ngươi sóng lớn thao thiên ta vẫn ngao du mà không bị bất kỳ tổn thương gì.
Thời gian đang trôi qua, thời gian đang mất đi.
Trong trận vạn cổ đệ tam kiếp khủng bố này, Diệp Hiên đã có chút nhớ không rõ trôi qua bao nhiêu lâu, mỗi thời mỗi khắc hắn đều đang tránh né đủ loại kiếp nạn, bởi vì chỉ cần hắn hơi chút chủ quan, thì sẽ vô cùng có khả năng chết trong vạn cổ đệ tam kiếp này.
Còn tốt, Kiếp Thiên Biến cũng không có để Diệp Hiên thất vọng, đại thuật cấm kỵ này để vạn cổ đệ tam kiếp không làm gì được chút nào, kiếp nạn của hắn cũng bắt đầu dần dần suy yếu xuống, cũng không có khủng bố như phía trước.
Hô —— hô —— hô!
Diệp Hiên lại lần nữa hiển hiện ra, hắn kịch liệt thở hổn hển, mặc dù Kiếp Thiên Biến cực kỳ nghịch thiên, nhưng thi triển ra cũng cực kỳ hao tổn tu vi của hắn, loại bí pháp cấm kỵ nghịch thiên này cũng không phải là tùy ý có thể dùng, mỗi một lần dùng cũng làm cho Diệp Hiên đều ở tình trạng kiệt sức, hoàn toàn là dựa vào ý chí chính mình chống đỡ.
Diệp Hiên dám mười phần khẳng định, nếu là như vạn cổ đệ tam kiếp vẫn kéo dài như vậy nữa, cho dù hắn không bị kiếp nạn này oanh sát, thì chính mình cũng sẽ hao hết tu vi mà chết.
Còn tốt, lúc này vạn cổ đệ tam kiếp đang dần dần suy yếu, dựa theo Diệp Hiên suy tính không bao lâu nữa là sẽ tán đi rồi, đến lúc đó thì hắn liền chân chính qua được kiếp nạn này.
Oanh!
Lại là một ánh mắt trấn sát đến, Diệp Hiên lại lần nữa dựa vào Kiếp Thiên Biến tránh khỏi, lúc này kiếp nạn rõ ràng yếu đi, cũng làm cho Diệp Hiên có một chút cơ hội thở dốc.
Con người chính là như vậy, nếu như cảm giác mình rời khỏi hiểm cảnh, tâm tư liền bắt đầu hoạt lạc, lúc này Diệp Hiên đúng là như thế, đôi mắt của hắn cũng bắt đầu chân chính đánh giá đến đôi mắt hỗn độn trên đỉnh đầu.
- Vạn cổ đệ tam kiếp?
Diệp Hiên nhắm mắt lại, tĩnh tâm quan sát đôi mắt này, một vệt thâm thúy vạch qua đáy mắt hắn, một cái ý nghĩ hão huyền từ nổi lên trong nội tâm hắn.
Đôi mắt này đáng sợ như thế, không chỉ dựng dục kiếp nạn khủng bố, càng là có lấy một tia ý chí hỗn độn tồn tại, cho nên được xưng là vạn cổ đệ tam kiếp.
Diệp Hiên đang tĩnh tâm, ngẫu nhiên tránh né kiếp nạn trấn sát đến hắn, nội tâm đột nhiên có một loại cảm giác kích động.
Diệp Hiên là một người rất tham lam, càng là một người dã tâm bừng bừng hạng, hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nếu như hắn cũng có thể nắm giữ một đôi mắt như thế, phải chăng có thể làm cho tu vi chiến lực của hắn trăm thước can đầu tiến thêm một bước?
Đây cũng không phải là Diệp Hiên đột phát ý tưởng, mà là chuyện mà hắn một mực suy nghĩ.
Nếu như tu sĩ đều có pháp nhãn, vậy tác dụng của đại đa số pháp nhãn này là quan sát sinh linh tu vi cao thấp, cũng có người tu luyện pháp nhãn thể hiện ra công phạt khủng bố, chỉ là cái người như thế cực ít.
Diệp Hiên tự xưng là pháp nhãn của hắn có thể nhìn xuyên hư ảo, càng có thể vận dụng một đôi pháp nhãn đi diệt địch, chỉ là pháp nhãn của hắn cũng chỉ có thể giết chết một ít hạng người nhỏ yếu, nếu như đụng đến nhân vật đồng cấp, cái gọi là pháp nhãn căn bản cũng không đáng giá nhắc tới.
Lúc này Diệp Hiên động tâm tư, nếu như hắn có thể luyện ra một đôi pháp nhãn khủng bố, thì liền như hỗn độn thiên nộ lúc này, đối với chiến lực của hắn sẽ có được đề thăng không cách nào tưởng tượng.