Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2044 - Chương 2044: Đệ Tứ Thiên Môn, Bất Hủ Thần Thông (2)

Chương 2044: Đệ tứ thiên môn, Bất Hủ thần thông (2) Chương 2044: Đệ tứ thiên môn, Bất Hủ thần thông (2)

Mở ra tòa thiên môn thứ tư, không chỉ là đề thăng tu vi cảnh giới, quan trọng nhất còn có một nguyên nhân, đó chính là Bất Hủ thần thông, đây cũng là nguyên nhân vì sao giai đoạn thứ hai có thể hoàn ngược giai đoạn thứ nhất.

Cái gì gọi là Bất Hủ thần thông?

Tên như ý nghĩa, Bất Hủ thần thông là một loại đại thần thông đặc hữu của Bất Hủ cảnh, chỉ có mở ra tòa thiên môn thứ tư mới có thể lĩnh ngộ.

Thân thể con người nhìn như nhỏ bé, nhưng lại phù hợp cùng Vũ Trụ Hỗn Độn, cũng có thể xem là một tiểu vũ trụ cỡ nhỏ, mà mở ra tòa thiên môn thứ tư, chính là đào móc tự qua một cái vũ trụ của mình, có thể đào móc ra bí pháp đại thần thông đặc hữu của bản thân.

Đương nhiên, đại thần thông của mỗi người đều không giống nhau, có đại thần thông vô cùng nghịch thiên, có thể oanh sát nhân vật cao hơn chính mình một cảnh giới, còn có người mở ra thần thông cực kỳ gân gà, cho nên cũng sẽ biến thành kẻ yếu, cái này đều phải nhìn tiềm lực của người này như thế nào, tiềm lực càng cao đào móc ra thần thông cũng càng đáng sợ.

Lúc này.

Bắc Minh giáo chủ vừa mới mở ra tòa thiên môn thứ tư, một loại minh ngộ phun lên trong lòng hắn, tòa thiên môn thứ tư sau lưng hắn ù ù vận chuyển, một đạo khí cơ mạc danh cùng hắn tương liên, giống như đang vì hắn mà cô đọng bí pháp đại thần thông của chính mình.

- Bắc Minh Hàn Thiên!

Bỗng nhiên, đôi mắt Bắc Minh giáo chủ mở lớn ra, trong miệng phát ra âm thanh nổ tung hưng phấn, bốn tòa thiên môn ù ù vận chuyển, phương thiên địa này đều bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.

Rầm rầm rầm!

Thiên băng địa liệt, sơn hà chấn động, từng tòa băng xuyên đột ngột dâng lên từ mặt đất, thiên địa hàn phong khủng bố gào thét, ức vạn dặm bầu trời đều rơi xuống những bông tuyết thật lớn, bầu trời vốn là trong xanh lập tức mây đen dày đặc, trong giây lát đã hóa thành một phiến thế giới cực hàn.

- Tốt!

Nhìn thấy phiến thế giới băng tuyết vô ngân trước mặt này, Bắc Minh giáo chủ hưng phấn hét to, đây chính là đại thần thông hắn vừa rồi lĩnh ngộ, được hắn gọi là Bắc Minh Hàn Thiên.

Môn đại thần thông này cực kỳ khủng bố, nhưng đem ức vạn dặm thiên địa hóa thành băng tuyết, dù cho linh khí gì cũng đều không tồn tại trong đó, chỉ có hàn nguyên vô tận tràn ngập, chỉ có thể thành chiến trường của Bắc Minh giáo chủ hắn.

Hơn nữa, nơi kinh khủng của môn đại thần thông này là, phàm là kẻ địch của Bắc Minh giáo chủ, đều sẽ bị thiên địa hàn nguyên công kích, băng xuyên đáng sợ đột ngột dâng lên từ mặt đất kia, chính là lợi khí công sát kẻ địch lớn nhất.

- Có đại thần thông tại tay này, họ Diệp ngươi hẳn chắc chắn sẽ phải chết!

Bắc Minh giáo chủ cười to.

- A.

Bỗng nhiên, chính lúc Bắc Minh giáo chủ đang hưng phấn, một đạo tiếng cười lạnh khinh miệt lại truyền đến, điều này cũng làm cho sắc mặt Bắc Minh giáo chủ đột biến, năm ngón tay ầm vang hướng vỗ tới một phương hướng.

- Tiểu nhân vật từ nơi nào đến, dám thăm dò bản giáo chủ, cút ra đây cho ta.

Oanh!

Hư không nổ tung, hàn quang giao thoa, một kích này của Bắc Minh giáo chủ xác thực đáng sợ, trực tiếp đánh vỡ nát hư không, một bóng đen hiện ra, chỉ là đối mặt với một kích của này Bắc Minh giáo chủ, hắn dễ dàng tránh đi, hiển nhiên người tới cũng không phải hạng người bình thường.

- Là ngươi?

Khi thấy rõ kẻ nhìn trộm, Bắc Minh giáo chủ biến sắc, bởi vì người trước mặt chính là Bắc Mang lão ma, hơn nữa điều làm cho tâm tình Bắc Minh giáo chủ trở nên trầm trọng là, sau lưng tên Bắc Mang lão ma này cũng có bốn tòa thiên môn đang luân chuyển.

Hiển nhiên, tên Bắc Mang lão ma này sớm đã mở ra tòa thiên môn thứ tư, vừa rồi vẫn luôn nhòm ngó hắn trong bóng tối.

Nghĩ tới đây, Bắc Minh giáo chủ lập tức kinh hãi đến chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, nếu như vừa rồi Bắc Mang lão ma tại thời điểm hắn đột phá đánh lén hắn, vậy chắc chắn hắn sẽ bị đại kiếp.

- Bắc Minh đạo hữu, chúc mừng ngươi mở ra tòa thiên môn thứ tư.

Bắc Mang lão ma mặc một bộ y phục màu đen, hắn vui tươi hớn hở chắp tay chào hỏi Bắc Minh giáo chủ, trên mặt càng là mang theo nụ cười hiền hòa, giống như không có bất kỳ địch ý nào đối với Bắc Minh giáo chủ.

Tuy nhiên Bắc Minh giáo chủ cũng không phải người ngu, hắn cũng sẽ không cho là Bắc Mang lão ma là đến ôn chuyện cùng hắn, hai người là địch không phải bạn, trước kia hắn đã dùng Phá Hư Thiên Đỉnh đánh lén trọng thương Bắc Mang lão ma, chuyện này còn rõ ràng ghi tạc trong đầu hai người.

- Bắc Mang lão ma, ngươi có ý gì?

Bắc Minh giáo chủ nhắm mắt lại, trong mắt vạch qua một vệt địch ý nói.

Nhìn thấy Bắc Minh giáo chủ một mặt không tốt, Bắc Mang lão ma khẽ mỉm cười nói:

- Đạo hữu đây là thế nào, ngươi và ta mặc dù trước đó có chút hiểu lầm, nhưng đều có cùng chung kẻ địch, nếu như ta thật muốn gây bất lợi đối với đạo hữu, thì vừa rồi tại thời điểm ngươi đột phá chẳng phải là ta nên ra tay rồi sao, như thế nào lại vì đạo hữu hộ pháp, để ngươi mở ra tòa thiên môn thứ tư chứ?

Theo lời Bắc Mang lão ma vừa rơi xuống, Bắc Minh giáo chủ hơi ngẩn ra, sau đó địch ý trên mặt cũng là dần dần mất đi.

Chính như Bắc Mang lão ma nói, nếu như vừa rồi đối phương có ý định muốn ra tay với hắn, hắn tuyệt đối cản không được, càng có tỉ lệ chết trong tay Bắc Mang lão ma cực lớn.

Bắc Minh giáo chủ cũng không ngu ngốc, hắn đã có thể đoán được ý nghĩ của Bắc Mang lão ma.

- Bắc Mang, ngươi muốn liên thủ với ta giết họ Diệp?

Bắc Minh giáo chủ cũng không có nói nhảm, hắn trực tiếp nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng.

Bình Luận (0)
Comment