Cũng là vào thời khắc này, suy nghĩ Bổ Thiên giáo chủ quay lại, cuối cùng cả người cũng lấy lại tinh thần từ trong kinh hãi, càng là chăm chú nhìn Diệp Hiên trước mắt, sắc mặt biểu lộ cực kỳ phức tạp.
Hắn vẫn cho rằng Diệp Hiên đã chết rồi, thế nhưng Liễu Bạch Y một mực vẫn tin tưởng Diệp Hiên còn sống, hắn từng không tin lời Liễu Bạch Y nói, bởi vì trong tay mười đại chí cường, không có bất kỳ người nào có thể sống sót.
Cho dù trong truyền thuyết nói Diệp Hiên là giết chết Cực Ma Chủ Nhân, Bổ Thiên giáo chủ cũng xem như là một chuyện cười, chỉ khi đại chiến với các chí cường khác, mới đem chuyện về Diệp Hiên công nhận.
Dù sao trước kia Diệp Hiên quá mức nhỏ yếu, hắn lại thế nào có khả năng giết vạn cổ chí cường, cái này chẳng phải là chuyện năm mơ giữa ban ngày sao?
- Lớn gan, ngươi dám ở trước Bổ Thiên giáo ta sát hại nhiều thanh niên thiên kiêu như này!
Bỗng nhiên, chính thời điểm Diệp Hiên cùng Bổ Thiên giáo chủ đối mặt, hai đại trưởng lão mới vừa rồi bị khí tức bất ổn của Bổ Thiên giáo chủ bắn bay ra giờ lại thả người mà đến, nhìn thi hài dưới đất sau lưng Diệp Hiên, sắc mặt tái nhợt mà quát lớn Diệp Hiên.
Hai đại trưởng lão tự nhận là, mới vừa rồi là khí tức Bổ Thiên giáo chủ bất ổn, chắc chắn là nhìn thấy những thanh niên thiên kiêu này mất mạng trong tay Diệp Hiên, cho nên một lúc khống chế không nổi mới tiết lộ khí tức.
- Lui ra.
Đột ngột, không chờ hai đại trưởng lão có hành động đối với Diệp Hiên, Bổ Thiên giáo chủ quát lạnh một tiếng, lập tức khiến sắc mặt hai đại trưởng lão khẽ giật, mà sau đó lại vội vàng thối lui ra sau lưng hắn, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Diệp Hiên kỳ quái đến cực điểm, chẳng lẽ thân phận người này có gì ghê gớm, nếu không vì sao giáo chủ lại quát lớn với hai bọn hắn?
- Bản tọa thật không nghĩ tới, ngươi vẫn sống trên cõi đời này, hơn nữa ngươi phàm thể một giới vậy mà lại đạp vào Bất Hủ!
Bổ Thiên giáo chủ dạo bước đi tới Diệp Hiên, giọng hắn trầm thấp đến cực điểm.
- Ta cũng không nghĩ tới, đã nhiều năm như vậy, đường đường là Bổ Thiên giáo chủ vậy mà tu vi không có chút tiến thêm nào.
Diệp Hiên bình tĩnh mở miệng, cũng không phải vì Bổ Thiên giáo chủ mạnh mẽ hơn hắn mà có bất kỳ vẻ khiêm tốn gì.
Diệp Hiên vẫn luôn biết rõ, Bổ Thiên giáo chủ xem thường hắn, mà hắn cũng không có bất kỳ ấn tượng tốt gì đối với Bổ Thiên giáo chủ, nếu như không phải có Liễu Bạch Y, hai người căn bản sẽ không sinh ra bất kỳ giao hảo gì.
Chỉ là đạp vào Bất Hủ cảnh, nắm giữ Kiếp Thiên Biến, mặc dù Diệp Hiên không phải đối thủ của Bổ Thiên giáo chủ, nếu như đối phương muốn gây khó dễ hắn căn bản cũng không có khả năng.
Diệp Hiên càng có một loại ý nghĩ, nghĩ muốn một chiến cùng Bổ Thiên giáo chủ, thử xem đến cùng mình và đối phương có bao nhiêu chênh lệch.
Chỉ là ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên, hắn cũng không phải đến tìm Bổ Thiên giáo chủ gây phiền phức, mà là đến gặp bằng hữu tốt nhất của hắn, Diệp Hiên cũng không muốn đấu khẩu cùng Bổ Thiên giáo chủ.
- Lá gan của ngươi vẫn là lớn như trước, chỉ là một thân tu vi hoàn toàn chính xác khiến ta phải lau mắt mà nhìn.
Bổ Thiên giáo chủ cũng không có bởi vì Diệp Hiên nói tu vi hắn không có chút nào tiến thêm nào mà tức giận, bởi vì Diệp Hiên nói hoàn toàn chính xác là sự thật, con đường tu luyện của hắn đã chạy tới phần cuối, lại muốn đề thăng còn khó hơn lên trời, đây cũng là nguyên nhân mà hắn đem hi vọng của Bổ Thiên giáo đổ lên người Liễu Bạch Y.
- Ta đến gặp Bạch Y huynh, xin giáo chủ dàn xếp.
Diệp Hiên cũng không muốn quá nhiều giao hảo cùng Bổ Thiên giáo chủ, nói thẳng ra mục đích chuyến đi này.
- Liễu Bạch Y... !
Nhắc đến Liễu Bạch Y, sắc mặt Bổ Thiên giáo chủ phức tạp, hắn có chút muốn nói lại thôi, chỉ là thở dài một tiếng, trên mặt lộ vẻ khổ sở.
Diệp Hiên cay độc cỡ nào?
Như thế nào hắn lại nhìn không ra cảm xúc của Bổ Thiên giáo chủ có thay đổi, điều này cũng khiến cho hắn bỗng nhiên nhất kinh, quanh thân bộc phát ra uy năng cực kỳ khủng bố, bạch ngọc tinh thạch dưới bàn chân đều đang rung động kinh khủng, vết rạn như mạng nhện đáng sợ đang lan tràn ra tám hướng.
- Hắn xảy ra chuyện gì?
Diệp Hiên âm lệ gầm nhẹ, trong chốc lát khí tức quanh người đều trở nên bạo ngược, đôi mắt cực kỳ âm lệ chăm chú nhìn Bổ Thiên giáo chủ.
Trên đời này có rất ít người có thể được Diệp Hiên để ý, nhưng Liễu Bạch Y tuyệt đối là người đầu tiên.
Nhìn nét mặt Bổ Thiên giáo chủ có vẻ khổ sở, tâm thần Diệp Hiên hung hăng run lên, hắn biết Liễu Bạch Y nhất định xảy ra chuyện, hơn nữa tuyệt đối là một chuyện rất lớn, nếu không Bổ Thiên giáo chủ tuyệt không sẽ lộ ra biểu hiện chua chát như này.
- Ai, ngươi đi theo ta.
Bổ Thiên giáo chủ tự nhiên thở dài, một tiếng gọi Diệp Hiên liền đi trước dẫn đường.
Sắc mặt Diệp Hiên âm lệ, hắn không nói một lời mà đi theo sau lưng Bổ Thiên giáo chủ, hai người cũng biến mất trong thiên môn vạn trượng, chỉ còn lại mấy vị trưởng lão đứng nhìn thi hài dưới đất, trên mặt lộ vẻ kinh nghi bất định.
Bọn hắn hoàn toàn không hiểu, Diệp Hiên giết nhiều thiên kiêu của các đạo thống đại giáo như vậy, Bổ Thiên giáo chủ tựa như không có để ý chút nào, càng không có ý trách cứ, đây quả thực khiến bọn hắn không thể tin được.
Phải biết xảy ra chuyện lớn như vậy, những đạo thống đại giáo này chắc chắn muốn Bổ Thiên giáo cho lời giải thích, thế nhưng thái độ của Bổ Thiên giáo chủ đối với Diệp Hiên, khiến mấy vị trưởng lão này căn bản nghĩ mãi mà không rõ Diệp Hiên có lai lịch gì.