Nhưng bức ra vỏn vẹn chỉ một tia lực lượng nhỏ bé yếu ớt thần bí, mà lại tiêu hao trọn vẹn mấy phần tu vi của hắn, đây quả
Bổ Thiên giáo chủ dám vạn phần khẳng định, nếu như Diệp Hiên cùng hắn cùng một cảnh giới thi triển quyền pháp này, hắn chắc chắn chống đỡ không được, cho dù không chết cũng phải rơi vào trạng thái thân tàn trọng thương.
Đáng sợ, thật đáng sợ, loại quyền pháp đại thần thông này quả thực khiến Bổ Thiên giáo chủ không khỏi kinh hãi.
- Thần thông muốn mệnh của ngươi, chết đi cho ta!
Diệp Hiên đã điên cuồng, Vạn Cổ Luân Hồi Quyền lại lần nữa ấp ủ, cả người hắn bắt đầu lay động, mặc dù sắc mặt dữ tợn kinh khủng, nhưng cũng trắng bệch như tờ giấy, bởi vì thi triển Vạn Cổ Luân Hồi Quyền, tối đa hắn cũng chỉ có thể thi triển hai lần, chỉ vì Vạn Cổ Luân Hồi Quyền tiêu hao quá nhiều tu vi của hắn.
- Ngươi bình tĩnh một chút, ta không có hại hắn.
Trong giây lát Bổ Thiên giáo chủ thanh tỉnh, vội vàng mở miệng giải thích đối với Diệp Hiên, càng là thi triển định thân đại thuật muốn cấm chế Diệp Hiên ngay tại chỗ, nhưng trong giây lát Diệp Hiên liền đào thoát khỏi cấm chế đại thuật của hắn, Kiếp Thiên Biến căn bản khiến Bổ Thiên giáo chủ vô pháp khóa chặt khí cơ Diệp Hiên, chớ nói chi là đem hắn trấn áp ngay tại chỗ.
- Đến cùng hắn đã xảy ra chuyện gì?
Sau một khắc, Diệp Hiên quỷ dị xuất hiện sau lưng Bổ Thiên giáo chủ, điều này cũng khiến sắc mặt Bổ Thiên giáo chủ đại biến, không nghĩ tới Diệp Hiên không chỉ học được quyền pháp kinh khủng như này, thậm chí cả độn thuật cũng đáng sợ như vậy, ngay cả hắn cũng không thể bắt giữ được tung tích Diệp Hiên.
Nội tâm Bổ Thiên giáo chủ âm thầm hãi nhiên, chỉ là hắn nhanh chóng kịp phản ứng, đè xuống cảm xúc chấn kinh nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Ta không có hại hắn, ngươi tỉnh táo một chút, nghe ta chậm rãi kể lại.
Thi triển một lần Vạn Cổ Luân Hồi Quyền, tu vi Diệp Hiên hao tổn cũng rất lớn, điều này cũng vừa vặn khiến hắn thanh tỉnh lại.
Diệp Hiên có thể cảm giác được Bổ Thiên giáo chủ bất đắc dĩ, hắn biết có lẽ mình thật là hiểu lầm, hắn cũng muốn biết đến cùng Liễu Bạch Y đã xảy ra chuyện gì.
- Đến cùng Bạch Y huynh đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Hiên lại lần nữa đến trước người Liễu Bạch Y, hắn nhìn Liễu Bạch Y ngủ say bất tỉnh, hai mắt biểu lộ thâm thúy mà đáng sợ.
- Đại chiến chí cường qua đi, bên ngoài nói rằng ngươi đã chết rồi, Liễu Bạch Y trở lại Bổ Thiên giáo...
Bổ Thiên giáo chủ chỉnh lý một lần suy nghĩ, bắt đầu từ từ nói ra chuyện xảy ra trong hơn một ngàn vạn năm cho Diệp Hiên.
Thì ra, sau khi đại chiến chí cường qua đi, Liễu Bạch Y nghe thấy tin tức Diệp Hiên chết, nhưng hắn cũng không tin, càng là muốn Bổ Thiên giáo chủ truy tìm tung tích Diệp Hiên, nhưng lại không có được bất kỳ kết quả gì.
Từ đó về sau, Liễu Bạch Y liền bắt đầu bế quan tu luyện, lúc đó tất cả người những khiêu chiến cũng đều bị hắn đánh bại.
Trừ tiếp nhận ngoại giới khiêu chiến, còn lại là cả ngày Liễu Bạch Y đều bế quan tu luyện trong thiên cung, mà tốc độ tu luyện của hắn quả là nhanh đến đáng sợ.
Trong lúc này, trong tay Liễu Bạch Y luôn xuất hiện những đồ vật khó hiểu, những thứ này đều cực kỳ đáng sợ, cho dù là Bổ Thiên giáo chủ cũng không biết những vật này từ đâu mà đến, nhưng liền trống rỗng xuất hiện từ trong bàn tay của Liễu Bạch Y.
Cho đến một vạn năm trước, đột nhiên Liễu Bạch Y có nói với Bổ Thiên giáo chủ, hắn cảm giác được bản thân xuất hiện vấn đề, có lẽ sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, cũng không biết khi nào có thể tỉnh lại.
Lời nói này không thể giải thích được, đương nhiên khiến Bổ Thiên giáo chủ kinh hãi, càng là liên tục hỏi Liễu Bạch Y phải chăng việc tu luyện đã xảy ra vấn đề.
Nhưng Liễu Bạch Y chỉ vỏn vẹn lắc đầu, bởi vì ngay cả chính hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ là tu vi hắn càng ngày càng cao, chính hắn cũng không thể khống chế, thỉnh thoảng lại lâm vào ngủ mơ, hơn nữa căn bản là không có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
Liễu Bạch Y bằng nghị lực mà ráng chống đỡ lấy cơn buồn ngủ, một mực chờ đợi Diệp Hiên xuất hiện, cho đến có một ngày hắn lại lần nữa ngủ thiếp đi, chỉ là lần này hắn không còn có tỉnh lại.
- Tại sao lại có thể như vậy?
Nghe Bổ Thiên giáo chủ nói xong, Diệp Hiên đều kinh ngạc nhìn Liễu Bạch Y đang ngủ say, cả người đều trở nên yên tĩnh lại.
- Ngươi đến xem!
Oanh!
Bổ Thiên giáo chủ nói, hắn nhẹ nhẹ vung ống tay áo Liễu Bạch Y lên, chỉ thấy hư không oanh minh trận trận, một đạo thiên môn xuất hiện trên bầu trời phía trên Liễu Bạch Y, hiển nhiên tất cả đều là thiên môn được Liễu Bạch Y mở ra.
- Bảy tòa thiên môn?
Trọn vẹn bảy đại thiên môn hiện ra ở trong mắt Diệp Hiên, Diệp Hiên hãi nhiên mở miệng, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
- Một vạn năm trước, hắn chỉ là mở ra tòa thiên môn thứ sáu, nhưng khi hắn ngủ say trong một vạn năm, vậy mà trong lúc bất tri bất giác lại mở ra được một tòa thiên môn, chính thức đạp vào giai đoạn Bất Hủ thứ ba, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, coi như ta cũng không dám tin tưởng.
Sắc mặt Bổ Thiên giáo chủ phức tạp nói.
Ông!
Bảy đại thiên môn vù vù luân chuyển, rủ xuống một luồng ánh sáng
Liễu Bạch Y ngủ rất say, khuôn mặt hắn rất tường hòa, tựa như là ngủ rất ngon lành, tựa như hắn đang ở trong một giấc chiêm bao mà phải ngủ cực kỳ lâu, lâu đến vĩnh viễn chưa thể tỉnh lại.