Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn (Dịch Full)

Chương 2086 - Chương 2086: Cô Tịch Không Nói Vạn Cổ Trường Bi (2)

Chương 2086: Cô tịch không nói vạn cổ trường bi (2) Chương 2086: Cô tịch không nói vạn cổ trường bi (2)

Chỉ là Diệp Hiên chăm chú ghi nhớ những lời Liễu Bạch Y nói ở trong đầu, bởi vì đây là những điều mà Liễu Bạch Y nói cho hắn trong cơn thanh tỉnh ngắn ngủi.

Bỗng nhiên!

Chính tại thời điểm Diệp Hiên đang trầm tư, Liễu Bạch Y lại lần nữa xảy ra biến hóa kinh dị, cũng trong giây lát để tam đại chí cường vô cùng cảnh giác, quanh người đồng thời bộc phát ra lực lượng chí cường.

Ông!

Ký hiệu thần bí kịch liệt lấp lóe trên trán Liễu Bạch Y, một chút hắc quang ẩn ẩn tràn ra, lực lượng cấm kỵ vờn quanh trên người Liễu Bạch Y quỷ dị xoay tròn, cho đến khi một đạo hắc quang đột nhiên xông ra từ trên trán Liễu Bạch Y, trực tiếp bay vụt tới phía Diệp Hiên.

- Tiên sinh cẩn thận!

Tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, Diệp Khinh Mi căn bản là bất chấp lực lượng cấm kỵ gì đó, nàng muốn ngăn ở trước mặt Diệp Hiên, nhưng không chờ nàng có hành động, Diệp Hiên đột nhiên gọi nàng lại.

- Đừng nhúc nhích!

Ngay một khoảnh khắc này đạo hắc quang đã bay vụt đến trong tay Diệp Hiên, cũng không để Diệp Hiên đụng phải bất kỳ tổn thương gì, điều này cũng làm cho Diệp Khinh Mi nhẹ thở một hơi.

Chỉ là khi tam đại chí cường thấy rõ thứ nằm trong tay Diệp Hiên, đôi mắt ba người lập tức kinh nghi bất định, càng mở ra pháp nhãn chí cường đi quan sát nó.

Một chiếc gương cổ!

Một mặt cổ kính màu đen!

Một mặt cổ kính màu đen pha tạp tàn tạ.

Mặt cổ kính màu đen pha tạp tàn tạ này, phía trên đã không chiếu rọi ra bất kỳ cảnh tượng, tỉ mỉ quan sát sẽ phát hiện, mặt cổ kính này có nhiều chỗ triêm nhiễm lấy ấn ký màu đỏ sậm, như là máu tươi một loại nào đó sinh linh nhuộm lên, chỉ là bởi vì niên đại quá xa xưa, nếu như không tỉ mỉ quan sát sẽ không phát giác bất cứ dị thường nào.

- Cái này là đồ vật cấm kỵ !

Trọn vẹn mười mấy hơi thở trôi qua, giọng của Thời Không Chủ Nhân lặng yên vang nổi lên.

- Đồ vật cấm kỵ?

Diệp Hiên thì thầm, nắm lấy cổ kính màu đen trong tay, một đôi mắt tràn ngập mê hoặc.

Chiếu theo tuổi tác mà nói, Thời Không Chủ Nhân sống đã qua hai đại chí cường, muốn lâu dài quá nhiều, kiến thức của hắn tự nhiên cũng cực không tầm thường, hắn hiểu rất nhiều các bí mật mà chí cường khác không biết đến, điều này cũng làm cho Diệp Hiên phải nhìn lại hắn.

- Đồ vật cấm kỵ, không dung tại hỗn độn, cũng là đồ vật được nhân vật cấm kỵ sử dụng, uy năng của nó khó lường không thể khinh thường, nếu như ta đoán không sai, mặt cổ kính này là Liễu Bạch Y đưa cho ngươi, mặc dù hắn đang ngủ say, nhưng hẳn là có thể cảm giác được tất cả mọi thứ bên ngoài.

Thời Không Chủ Nhân làm ra phán đoán nói.

Cô tịch không nói, vạn cổ trường bi!

- Bạch Y huynh!

Diệp Hiên cầm lấy cổ kính màu đen, đôi mắt phức tạp mà ưu thương, hắn cũng không muốn biết rõ cổ kính trong tay hắn có uy năng gì, cũng không muốn biết cái đồ vật cấm kỵ này sẽ có bao nhiêu trợ giúp đối với hắn, lúc này trong mắt hắn chỉ có một mình Liễu Bạch Y.

- Ta phải làm thế nào mới có thể cứu được ngươi?

Diệp Hiên ngơ ngác nhìn Liễu Bạch Y bị lực lượng cấm kỵ vờn quanh, giọng của hắn nhỏ bé yếu ớt đến ruồi muỗi đều không thể nghe thấy, một loại cảm giác bất lực thật sâu tràn ngập phía trên tâm thần Diệp Hiên.

Nhìn thấy bóng lưng Diệp Hiên cô tịch thê lương, tam đại chí cường bất đắc dĩ lắc đầu, không nói có phải là Diệp Hiên muốn nhờ bọn họ tới cứu trợ Liễu Bạch Y hay không, chỉ riêng mỗi chuyện Liễu Bạch Y thân là Hỗn Độn Linh Thể, nhưng lại nhiễm phải cấm kỵ cũng XMFHVIcaaPỒ khiến cho bọn hắn cảm thấy đáng tiếc.

Một người vốn là có thể thành chí cường vạn cổ, lại xuất hiện loại tình huống này, nếu như Liễu Bạch Y không thể tỉnh lại, hắn cũng sẽ chân chính cùng chí cường vạn cổ gặp thoáng qua.

- Đa tạ ba vị, ân tình hôm nay, Diệp Hiên ta ghi nhớ.

Diệp Hiên chậm rãi quay người chắp tay thi lễ trước tam đại chí cường, hắn biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ đây chỉ là bình tĩnh mặt ngoài, hiện tại chỉ sợ ở sâu trong nội tâm Diệp Hiên sớm đã thiên băng địa liệt.

- Mặc dù bản chủ không có giúp được ngươi, nhưng bản chủ đã nhận đồ của ngươi, giữa ngươi và ta cũng không nợ nhau, cáo từ.

Vạn Linh Chủ Nhân nói xong lời này, cơ thể cũng dần phai mờ, cho đến khi biến mất không thấy đâu.

Chính như Vạn Linh Chủ Nhân nói, mặc dù hắn không cứu được Liễu Bạch Y, nhưng làm phiền chí cường vạn cổ đến đây ra tay, cái này đã chính là thiên đại mặt mũi.

- Tiểu hữu, ngươi còn sống ta rất vui mừng, nhưng là ta hi vọng ngươi có thể ẩn nhẫn lại, nếu như bị đám người Bất Tử Thiên Chủ biết ngươi còn sống lại đã xuất hiện, ngươi sẽ có đại phiền toái.

Thời Không Chủ Nhân trước khi đi căn dặn Diệp Hiên, sau đó cũng phiêu nhiên đi xa.

- Tiên sinh...

Không chờ Diệp Khinh Mi mở miệng, Diệp Hiên chậm rãi lắc đầu nói:

- Ta biết rõ ngươi đang lo lắng cho ta, nhưng hiện tại ta chỉ muốn an tĩnh ở chỗ này một lúc, trở về đi.

Diệp Hiên nói có chút vô tình, chỉ là tâm hắn đang rất loạn, Cực Tình Chủ Nhân ở lại nơi này, sẽ chỉ làm hắn càng thêm rối bời.

Liễu Bạch Y hắn không thể cứu vớt, gút mắc cùng Cực Tình Chủ Nhân sẽ càng làm cho hắn khó chịu, hắn hiện tại thật chỉ muốn yên lặng một chút.

- Tiên sinh, mặc kệ xảy ra chuyện gì, ta vẫn vĩnh viễn hầu ở bên cạnh ngươi.

Diệp Khinh Mi không phải một tiểu nữ nhân, nàng sẽ không có ngang ngược tùy hứng như tiểu nữ nhân, nàng là vạn cổ chí cường, một nữ cường nhân chân chính, nàng biết rõ lúc này Diệp Hiên cần yên tĩnh, điều này cũng làm cho nàng nhẹ khẽ lùi bước lại, chỉ là trước khi đi nhìn về phía bóng lưng Diệp Hiên, thủy chung ẩn chứa tình nghĩa nồng hậu dày đặc.

Bình Luận (0)
Comment