- Không có khả năng!
Sắc mặt Diệp Hiên đột biến, trực tiếp mở miệng phản bác.
Nói đùa cái gì?
Mượn nhục thân dùng một lát?
Cái này há không chính là đoạt xá chính mình?
Nếu để cho Nhân Đạo Chủ Nhân chiếm cứ nhục thân hắn, bằng tu vi của đối phương vài phút là đã giảo sát thần hồn hắn không còn gì rồi, Diệp Hiên làm sao có khả năng đồng ý?
- Diệp tiểu đệ, ngươi không nên hiểu lầm, nghe ta chậm rãi kể lại.
Nhân Đạo Chủ Nhân trịnh trọng nói:
- Vũ Trụ Hỗn Độn này, trừ nhân vật cấm kỵ không bị Vũ Trụ quy tắc hỗn độn chưởng khống, còn có hai người không bị Vũ Trụ quy tắc hỗn độn chưởng khống, một là ngươi, một người khác là vị bằng hữu Liễu Bạch Y kia của ngươi, hai người các ngươi là trừ ngoài nhân vật cấm kỵ, chính là hai dị số Vũ Trụ Hỗn Độn.
Nghe Nhân Đạo Chủ Nhân giải thích, sắc mặt Diệp Hiên âm trầm, đôi mắt vô cùng thâm thúy, nội tâm không biết rõ đang suy nghĩ cái gì.
Nhân Đạo Chủ Nhân liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Hiên, tiếp tục nói:
- Phân thân của ngươi tu luyện Vạn Trượng Hồng Trần Pháp, Liễu Bạch Y cũng tu luyện Vạn Trượng Hồng Trần Pháp, hai người các ngươi đều có nhân quả cực lớn cùng ta, kỳ thực ta càng xem trọng là Liễu Bạch Y, nhưng trên người hắn có ấn ký nhân vật cấm kỵ gieo xuống, ta cũng chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác, đến tìm kiếm ngươi trợ giúp.
- Đoạt nhục thân ta, chính là giúp ngươi?
Diệp Hiên mỉa mai cười lạnh, hắn cũng sẽ không tin những chuyện ma quỷ này, Nhân Đạo Chủ Nhân muốn mượn nhục thân hắn căn bản là không có khả năng.
- Ta biết ngươi không tin ta, nhưng ta tin tưởng ngươi sẽ đồng ý.
Nhân Đạo Chủ Nhân nói xong lời này thì yên lặng ba hơi, một đôi mắt đẹp lại lần nữa nhìn về phía Diệp Hiên nói:
- Cho là ta phát hiện trên người ngươi có luân hồi áo nghĩa, ta đã biết rõ hi vọng ta độ kiếp cấm kỵ đều đặt ở trên người của ngươi, chỉ cần ta có thể mượn thân thể ngươi dùng một lát, quy tắc hỗn độn sẽ không thể cảm ứng được ta, hơn nữa luân hồi áo nghĩa trên người ngươi đối với ta sẽ có trợ giúp rất lớn. Đương nhiên, phần nhân quả cực lớn này, coi như ngươi tu luyện ta Vạn Trượng Hồng Trần Pháp, ta vẫn phải để ngươi trả cho ta ân tình, nhưng còn kém rất rất xa đại sự ngươi giúp ta độ kiếp này. Cho nên, ngươi có thể đề xuất bất kỳ yêu cầu gì, chỉ cần ta có thể làm được, ta đều sẽ giúp ngươi đạt đến, thậm chí... Thậm chí ngươi muốn giết Bất Tử Thiên Chủ, ta cũng có thể vì ngươi tự mình ra tay một lần.
Oanh!
Khi mà câu nói này rơi vào trong tai Diệp Hiên, đã trực tiếp khiến cho Diệp Hiên rung động không nhẹ, hắn hãi nhiên nhìn về phía Nhân Đạo Chủ Nhân, trong mắt bày biện ra suy nghĩ đáng sợ cực lớn, Nhân Đạo Chủ Nhân này quả thực đáng sợ tới cực điểm.
Diệp Hiên cũng không có cho là Nhân Đạo Chủ Nhân đang khoác lác, đến tầng thứ chí cường vạn cổ, nếu Nhân Đạo Chủ Nhân đã đưa ra hứa hẹn, vậy thì nàng nhất định không phải chỉ là nói suông, mà là thật có quyết định này.
Không nói Nhân Đạo Chủ Nhân có thể giết Bất Tử Thiên Chủ hay không, chỉ vẻn vẹn câu nói này, đã liền có thể chứng minh Nhân Đạo Chủ Nhân muốn mạnh hơn Bất Tử Thiên Chủ rất nhiều.
Tại một khắc này, Diệp Hiên đã thật sự động tâm!
Nếu như Nhân Đạo Chủ Nhân có thể giúp hắn giết Bất Tử Thiên Chủ, đây cơ hồ tính là giúp hắn tiêu diệt một vạn cổ đại địch, cái sức hấp dẫn này suýt chút nữa đã để Diệp Hiên gật đầu đồng ý.
Tuy nhiên sau một khắc, Diệp Hiên nhanh chóng tỉnh táo lại tới.
Không, không được!
Diệp Hiên đè xuống âm tư xao động muốn đồng ý này, trong thời gian cực ngắn đã bình tĩnh lại.
Mặc dù lời hứa hẹn giết Bất Tử Thiên Chủ này để hắn rất động tâm, nhưng Diệp Hiên biết mình còn có một chuyện muốn làm hơn, mà chuyện này so với giết Bất Tử Thiên Chủ càng quan trọng hơn rất rất nhiều.
- Muốn ta đồng ý với ngươi cũng được, nhưng ngươi phải giúp ta cứu tỉnh Liễu Bạch Y.
Diệp Hiên trực tiếp đề xuất điều kiện của mình, đây cũng là suy nghĩ chân thật nhất của hắn.
- Ta cứu không được hắn.
Nhân Đạo Chủ Nhân chậm rãi lắc đầu, nàng tự nhiên biết rõ tình trạng của Liễu Bạch Y, dù sao Liễu Bạch Y cũng tu luyện Vạn Trượng Hồng Trần Pháp, ở giữa hai người tồn tại một phần nhân quả, trạng thái của Liễu Bạch Y tự nhiên nàng cũng nhìn ở trong mắt.
Được đến câu trả lời của Nhân Đạo Chủ Nhân, Diệp Hiên lộ vẻ thất vọng, nhưng là hắn cũng đoán được, Nhân Đạo Chủ Nhân mặc dù rất mạnh, nhưng muốn cứu Liễu Bạch Y hoàn toàn chính xác không có cái gì có thể.
Tam đại chí cường đều không được, ngay cả vạn cổ bóng ma đều nói cứu không xong, Nhân Đạo Chủ Nhân cũng cứu không nổi, cái này cũng hợp tình hợp lí.
- Trừ chuyện này ta làm không được, bất cứ chuyện gì khác, ta đều có thể vì ngươi làm đến.
Nhân Đạo Chủ Nhân chân thành mở miệng.
- Tốt, vậy ta muốn ngươi giúp ta tìm một người.
Đôi mắt Diệp Hiên thâm thúy, bình tĩnh nhìn đến Nhân Đạo Chủ Nhân, chỉ là một vệt quỷ dị vạch qua đáy mắt hắn.
- Ngươi muốn ta giúp ngươi tìm ai?
Nhân Đạo Chủ Nhân hơi ngẩn ra, không ngờ Diệp Hiên lại đề xuất yêu cầu đơn giản như vậy, tuy nhiên sau một khắc Nhân Đạo Chủ Nhân liền tỉnh ngộ lại, người Diệp Hiên muốn tìm cũng không có đơn giản như vậy.
- Người này là tiên tổ cự thú tinh không nhất tộc, ta đi tới nơi này chính là vì tìm người này, ta nghĩ thú vương kia sẽ không nói cho biết những gì liên quan tới hắn, nhưng ngươi thì lại khác, chỉ cần ngươi đi hỏi hắn, thú vương nhất định sẽ nói cho ngươi tin tức về người này.
Diệp Hiên không nhắc tới một lời người hắn muốn tìm là nhân vật cấm kỵ, bởi vì hắn sợ Nhân Đạo Chủ Nhân sẽ không đồng ý, đây cũng là tâm nhãn Diệp Hiên lưu lại.