Có lẽ bình thường còn nhìn không ra Nhân Đạo Chủ Nhân trong thập đại chí cường lợi hại như thế nào, nhưng tại một khắc này Diệp Hiên đã thấu hiểu rất rõ, đây mới là tư thái chí cường nên có, mà đám người Bất Tử Thiên Chủ so cùng nàng, thật kém một cấp bậc.
Oanh!
Nhất bước nhất thiên địa, nhất bước nhất sinh tử.
Diệp Hiên tận mắt nhìn thấy Nhân Đạo Chủ Nhân ra tay, trong tay nàng cũng không có bất kỳ thần binh gì, chỉ có một đôi tay ngọc đang tung bay, mỗi một lần đánh ra đều đem pháp tắc toái phiến trong hỗn độn phong bạo xoắn nát.
Mặc cho phong bạo xâm nhập, được Nhân Đạo Chủ Nhân che chở, Diệp Hiên căn bản không bị đến nửa điểm tác động đến.
Chỉ là Diệp Hiên có thể cảm giác được, chỉ cần mình đi ra khỏi bên cạnh Nhân Đạo Chủ Nhân, thì hỗn độn phong bạo bên ngoài trong giây lát đã có thể giết chết thành tro hắn được rồi.
Đi lần này, chính là mất mười năm, Nhân Đạo Chủ Nhân trọn vẹn mang lấy Diệp Hiên xuyên qua trong hỗn độn phong bạo mười năm, nguy hiểm gặp phải trong đó, có thể nói để Diệp Hiên nhìn thấy mà giật mình.
Xoẹt!
Mười năm sau!
Được Nhân Đạo Chủ Nhân che chở cho, hai người đi ra từ trong hỗn độn phong bạo, lực lượng nhân quả tràn ngập quanh hai người đều phai mờ xuống.
- Ngươi không sao chứ?
Diệp Hiên nhìn qua Nhân Đạo Chủ Nhân trước người, phát hiện sắc mặt đối phương khá nhợt nhạt, hiển nhiên mười năm này, cho dù là Nhân Đạo Chủ Nhân thân là vạn cổ chí cường, cũng có hao tổn cực lớn.
- Diệp tiểu đệ không cần lo lắng, đây là chuyện ta hứa hẹn với ngươi, thì nhất định sẽ giúp ngươi đạt đến.
Nhân Đạo Chủ Nhân không màng danh lợi mở miệng, trên mặt vẫn mang theo nụ cười dịu dàng.
Cái gì gọi là chí cường?
Ngay lúc này, Diệp Hiên dám xác định, chỉ có Nhân Đạo Chủ Nhân mới xứng được với xưng hào chí cường vạn cổ, không chỉ là bởi vì nàng trợ giúp chính mình, mà là bởi vì hắn ưng thuận với lời hứa hẹn này.
Buôn bán cùng chí cường, cũng không phải lần đầu tiên Diệp Hiên làm như vậy.
Vạn Linh Chủ Nhân, Thôn Thiên Ma Chủ, hắn đều từng làm giao dịch qua, nhưng là tại khí độ so ra, bọn họ thực tại quá không phóng khoáng, hoàn toàn không thể so sánh cùng Nhân Đạo Chủ Nhân.
- Mặc kệ ta có thể tìm tới người này hay không, ta đồng ý ngươi để mượn thân thể độ kiếp, cũng nhất định sẽ làm đến.
Diệp Hiên vẻn vẹn nói một câu kia, bởi vì câu nói này đã liền đầy đủ, đây cũng là ân tình hắn phải trả Nhân Đạo Chủ Nhân, cũng là cái gọi là nhân quả.
- Ta tin tưởng Diệp tiểu đệ, càng tin phụng nhân quả báo ứng, cho nên giữa ngươi và ta không cần nhiều lời.
Nhân Đạo Chủ Nhân dịu dàng cười một tiếng.
- Ngươi chỉ biết người ta muốn tìm tới này là tiên tổ cự thú tinh không nhất tộc, nhưng ngươi cũng không muốn biết người ta muốn tìm này, đến cùng là có thân phận như thế nào sao?
Diệp Hiên trầm giọng nói.
Nhân Đạo Chủ Nhân cười, nàng cười rất không màng danh lợi cũng rất dịu dàng, nói:
- Trước khi không có đạp vào đầu tinh không cổ lộ này, ta còn không biết ngươi muốn tìm người này làm cái gì, nhưng đến khi bước vào đây rồi, ta đã đoán được thân phận của hắn.
Diệp Hiên chậm rãi gật đầu, cũng không nói gì nữa, bởi vì sự thật sự đã thắng qua tất cả, trong tinh không cổ lộ nguy hiểm này, ngay cả chí cường vạn cổ đều như muốn giẫm trên tấm băng mỏng, người mà Diệp Hiên muốn tìm này, đã rõ rành rành.
Nhân vật cấm kỵ!
Nhân Đạo Chủ Nhân đã đoán được, nhưng nàng vẫn đi cùng Diệp Hiên, điều này cũng làm cho nội tâm Diệp Hiên vô cùng động dung, biết ân tình này mình thật sự thiếu lớn.
Có lẽ cảm giác được Diệp Hiên cảm xúc thay đổi, Nhân Đạo Chủ Nhân nói tránh đi:
- Khoảng cách điểm cuối cùng của tinh không cổ lộ vẫn còn rất xa?
Oanh!
Diệp Hiên đánh ra Tinh Không La Bàn, chiếu rọi ra đầu tinh không cổ lộ này, sau quá trình cẩn thận đối chiếu, đôi mắt Diệp Hiên sáng lên nhìn về phía Nhân Đạo Chủ Nhân nói:
- Chỉ còn một đoạn đường sau cùng, liền có thể đi đến điểm cuối cùng, nếu như hắn còn sống, nhất định sẽ ở đó.
- Chúng ta đi!
Nhân Đạo Chủ Nhân gọi Diệp Hiên, lực lượng nhân quả lại lần nữa lan tràn ra, tinh lộ vỡ vụn không thể đi tới, nàng liền thôi động lực lượng nhân quả bổ túc tinh lộ, để hai người tiến thẳng một mạch, bước nhanh đến điểm cuối cùng.
Thời gian trăm năm vội vàng trôi qua.
Mặc dù là một đoạn đường sau cùng, nhưng nguy hiểm tràn ngập trong đó càng thêm đáng sợ, hai người gặp phải hắc động hỗn độn không thể tưởng tượng, trực tiếp thôn phệ cả hai người vào trong.
Cái lực xoắn đáng sợ kia suýt chút nữa để nhục thân Diệp Hiên sụp đổ mà chết, còn tốt thay nhờ có Nhân Đạo Chủ Nhân vận dụng đại pháp lực, ngay cả Hỗn Độn Thiên Tâm đều tế ra, lúc này mới miễn cưỡng trốn thoát khỏi hỗn độn hắc động.
Chuyện chỉ xàng thêm đáng sợ, theo hai người liên tiếp xâm nhập, tinh lộ dưới chân cũng đã hoàn toàn biến mất, tinh không quanh mình đều tựa như không còn, càng không có bất kỳ lực lượng pháp tắc nào tràn ngập trong đó.
Giống như hai người đã bước vào một mảnh khu vực chân không hư vô, ngay cả thôi động tu vi của mình đều là cực kỳ cực khổ ải.
Nơi này là một phiến tuyệt địa tử vong, nơi này là một phiến tuyệt địa cấm kỵ, người sống lui tránh, người chết nghỉ ngơi, phiến tuyệt địa tử vong cấm kỵ này, căn bản không cho phép bất kỳ sinh linh còn sống nào tiến vào trong.
Thế nhưng, Diệp Hiên cùng Nhân Đạo Chủ Nhân vẫn tiến đến, chỉ là Nhân Đạo Chủ Nhân kinh lịch hơn một trăm năm điên cuồng tiêu hao, khí tức của nàng đều trở nên suy yếu xuống đến, đủ dùng để chứng minh đoạn tinh không cổ lộ này tràn ngập bao nhiêu kinh khủng.